Vũ trụ đại đạo sắp triệt để phong bế, Lý Hạo quay đầu, nhìn về phía Đế Tôn Hồng Nguyệt, lại nhìn Tinh Không Kiếm bị hắn lưu tại chỗ kia, cười cười: “Đế Tôn, Lý Hạo không có ác ý, chỉ muốn thử xem một giọt máu này có thể để lại đời sau cho Đế Tôn hay không, cũng tránh sau khi Đế Tôn chết, đã ở lại trong thế giới này hơn 10 vạn năm, cũng không lưu lại được chút huyết mạch nào!”
Đế Tôn Hồng Nguyệt cười khẩy.
Vũ trụ đại đạo hoàn toàn phong bế!
Lưu lại đời sau hay sao?
Lưu đời sau cái gì chứ, đều nói nhảm, tên Lý Hạo này muốn làm gì y cũng không rõ, nhưng…tên kia dám mang đi một giọt máu của mình, mà còn ngay dưới mí mắt của mình, vũ trụ đại đạo mở ra ở nơi này… ngươi có biết, ta rất có thể sẽ hoàn toàn khóa chặt cửa vào vũ trụ đại đạo hay không.