Viên gia.
Trong tay Viên Thạc có thêm một kiện vũ khí giống như hổ, chủ yếu là ở giữa có một thứ tương đối bén nhọn giống như cái sừng, đó mới là chỗ gây sát thương chân chính của vũ khí này.
Đao của Trương gia!
Giờ phút này, Viên Thạc chỉ vào bản đồ trên bàn làm việc: “Yến tiệc của các em, bắt đầu từ 9 giờ tối. Ta là nhân vật áp trục, sẽ khởi hành lúc 8:30. Em lái xe, chúng ta sẽ đi ngang qua quặng mỏ Kiều thị, đến Kiều thị, khoảng 8 giờ 45.”
Ngân Thành chỉ là một thị trấn nhỏ, đến giờ đó, hầu như sẽ không có ai ở trên đường.
Huống chi đêm nay còn có lệnh giới nghiêm, người sẽ ít hơn nữa.
Trụ sở quặng mỏ của Kiều thị ở khu thương mại, buổi tối bên kia cũng không có người, tất cả đều tan tầm về nhà.
Lý Hạo mở miệng nói: “Lão sư, Kiều Phi Long ở tầng trên cùng, chúng ta đi lên, cũng không biết bay. Chỉ có thể thang máy hoặc leo lên lầu, thời gian dài như vậy, gã có phản ứng lại hay không?”
Viên Thạc nở nụ cười: “Không sao, phi điểu thuật cũng không phải ăn chay, cho dù một lần không thể lên đỉnh, hai lần cũng đủ rồi! Thời gian cho gã phản ứng sẽ không quá dài, gã che giấu thành thói quen, không phản ứng nhanh như vậy!”
Lý Hạo gật gật đầu, lão sư nói như vậy, hắn cũng chỉ có thể tin như vậy.
Hai thầy trò cũng không nói nhiều.
Thời gian cũng trôi qua từng chút một.
Rất nhanh, đến 7 giờ, những ngày này bên ngoài vẫn chưa hoàn toàn tối, đêm mùa hè, đêm muộn hơn một chút.
......
Cùng một lúc.
Tòa nhà Chấp Pháp.
Đêm nay, Tuần Kiểm Ti hơi náo nhiệt. Bởi vì lễ thành lập chi nhánh Tuần Dạ Nhân tổ chức ngay ở một bên, mà không đi nhà hàng, trực tiếp đặt bên trong Tuần Kiểm Ti.
7 giờ, đã bắt đầu có người đến.
Phụ trách cửa ra vào, là một số thành viên trong Đội Chấp Pháp của Tuần Kiểm Ti.
Và chịu trách nhiệm chính cho việc chào đón, là Mộc Sâm.
Vị ti trưởng của Tuần Kiểm Ti này cũng làm cho không ít người cảm thấy thụ sủng nhược kinh, chỉ là một số người hơi nghi hoặc, sao bọn Lưu Long không có ở đây?
Võ quán quán chủ, giờ phút này cũng không khỏi hỏi: “Mộc ti trưởng, Lưu bộ trưởng không có ở đây sao?”
Mộc Sâm cười ha hả mở miệng nói: “Có chứ có chứ, chỉ là hắn còn có chút việc, đêm nay chủ yếu vẫn là Hách bộ chủ trì. Có Hách bộ ở đây, tên kia có ở đây hay không, kỳ thật cũng không sao cả!”
Lời này vừa dứt, có người nở nụ cười, có người không dám dễ dàng lộ ra, miễn cho rước phải rắc rối.
Về phần Hách Bộ... Những người này cũng biết một chút.
Người đứng thứ hai của Tuần Dạ Nhân ở Ngân Nguyệt hành tỉnh, đó chính là cường giả đỉnh cấp, có thể gặp được đối phương ở Ngân Thành, cũng là vinh hạnh. Những võ sư này chỉ là Trảm Thập Phá Bách, hoặc là siêu năng Tinh Quang Nguyệt Minh, đối với vị Tam Dương trong truyền thuyết này, ai cũng không dám làm càn.
Bên trong.
Một trong những đại sảnh lớn nhất của Tuần Kiểm Ti, tối nay cũng đã được dọn dẹp sạch sẽ, được sử dụng cho lễ thành lập.
Lúc này Hách Liên Xuyên hơi nhíu mày.
Tuần Kiểm Ti to như vậy, đại sảnh to như vậy, người tới cũng không ít, nhưng vị Tam Dương này... Dường như bị bỏ qua.
Nghẹn khuất!
Đương nhiên, bọn Lưu Long nói đi tế lễ chiến hữu, y có thể hiểu. Nhưng lão gia hỏa Viên Thạc kia cũng chưa tới, không phải là đợi đến cuối cùng mới tới chứ?
Địa vị của y quá cao, người bình thường không dám nói chuyện với y, vì vậy có vẻ không có việc gì để làm cả.
Trách thì trách, y đến quá sớm.
Ai bảo nơi tổ chức lễ nghi chính là Tuần Kiểm Ti, y đến Ngân Thành, cũng không có chỗ nào khác để đi. Chỉ có thể ở lại Tuần Kiểm Ti, vốn còn nghĩ Viên Thạc tới rồi, có thể nói chuyện phiếm với Viên Thạc.
Nhìn đại sảnh người tới người đi, nhìn lại, không có một Tuần Dạ Nhân xuất hiện...
Hách Liên Xuyên khẽ lắc đầu, đây cũng là nghi thức thành lập đặc thù nhất mà ta từng thấy.
Chủ nhân, một người cũng không có ở đây!
Tốt xấu gì cũng phải lưu lại thứ trưởng để chiêu đãi mọi người chứ?
Cũng may, không lâu sau, Mộc Sâm chạy vào.
Mộc Sâm vào đại sảnh, tìm được Hách Liên Xuyên, lúc này cũng không kiềm chế được: “Hách Bộ, hay là thúc giục bọn Lưu Long? Đến bây giờ vẫn chưa trở về, buổi lễ sắp bắt đầu, họ không có ở đây... Cũng không thích hợp.”
“Không phù hợp.”
Hách Liên Xuyên lắc đầu: “Người ta đi tế lễ chiến hữu, thúc giục bọn họ là không tốt. Không có việc gì, chậm một chút thì chậm một chút, coi như thể hiện một chút uy phong cho những người này! Còn Viên Thạc, ngươi đi thúc giục cho ta!”
Vẻ mặt Mộc Sâm xấu hổ, thúc giục Lưu Long còn được, thúc giục Viên Thạc... Gã sợ bị mắng....
“Có ngốc hay không, ngươi không dám thúc giục Viên Thạc, Lý Hạo, ngươi không thể liên lạc sao?”
Hách Liên Xuyên cạn lời, không biết thay đổi theo hoàn cảnh sao.
Không phải Lý Hạo đi mời lão sư hắn sao?
Chắc chắn là ở cùng với lão sư của mình, xác suất lớn là không đi đến lễ tế.
Được rồi, Mộc Sâm chỉ có thể làm theo lệnh.
Gọi số của Lý Hạo.
Qua một thời gian, gã cúp liên lạc, bất đắc dĩ nói: “Lý Hạo nói, thầy của hắn nói 8:30 khởi hành, 9 giờ đúng mới đến!”
“......”
Hách Liên Xuyên thầm mắng một câu, thật đúng là sĩ diện.
Y khoát tay áo, hơi thiếu kiên nhẫn, cũng không ở lại đại sảnh lâu, tự mình tìm một chỗ nghỉ ngơi. Những người này, từng người một đều không đáng tin cậy. Những người Ngân Thành này, so với những gì thấy trong báo cáo trước đó, đều không đáng tin cậy chút nào.
......
Khi tất cả mọi người đã đến, lại chờ một hồi.
Một chiếc xe màu bạc, chạy ra từ khu phức hợp Viên gia.
Đây là xe của Viên Thạc, tuy rằng lão không lái, nhưng lão có, cũng không như tên quỷ nghèo Lý Hạo có thể so sánh được.
Không chỉ có, mà còn rất trendy.
Tuổi như Viên Thạc, đa số đều thích màu đen, chắc chắn không mua một chiếc xe màu bạc phong cách như vậy.
Giờ phút này, Lý Hạo lại rất khẩn trương.
Hắn cảm thấy, sau lần này, chiếc xe này của lão sư có thể sẽ tan tành. Tất nhiên, bây giờ hắn không dám nói, dù sao có đánh chết hắn, hắn cũng không đền.
Xe nhỏ dần dần đi về phía xa, đi Tuần Kiểm Ti, sẽ đi ngang qua Kiều thị.