TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 242: Vội tìm cái chết (6)

Rất nhanh, bọn họ đã tới khu vực sụp lún.

Lý Hạo vẫn có chút bản lĩnh, hắn quan sát cẩn thận một hồi, lại xem xét một lượt bốn phía, rất nhanh chóng.

Không bao lâu, Lý Hạo từ dưới đất nhảy lên: "Đơn giản, không cần khai mỏ mới, dọn dẹp chỗ này một chút, 9, 10 ngày sau là có thể làm việc trở lại được rồi! Khai quặng mỏ mới, e rằng sẽ hao phí thời gian dài hơn."

Lại nói thêm: "Để phòng ngừa lại sụp lần nữa, tốt nhất là 3 ngày sau phái người đến dọn sạch chỗ này!"

Lý Hạo trầm giọng nói: "Đừng coi thường nhân mạng! Kiều gia có tiền thì tốt, nhưng họ đều là người bản xứ, chỗ này có nguy cơ sụp lún lần hai, nên tốt nhất là đợi thêm mấy ngày, hoàn thành thật vững chắc rồi hãy tiến hành dọn dẹp, biết chưa? Tôi sẽ quan sát các người đấy, đừng có mà làm loạn, chắc cậu cũng không muốn để Liễu tỷ nhớ tới những chuyện không vui gì đó, lúc đó đừng trách tôi không nể mặt các người!"

Kiều Bằng vội vàng nói: "Chắc chắn sẽ không có chuyện đó! Lý tuần sát, xác thực là không cẩn khai mỏ mới sao?"

"Chắc chắn!"

Lý Hạo có chút hãnh diện: "Tuy rằng tôi không bằng lão sư, nhưng vấn đề nhỏ như thế này, nhìn thấy là biết liền! Các người mời tôi... chỉ có thể nói, uổng tiền rồi, người khác cũng có thể nhìn ra được, chẳng qua đại nghiệp như Kiều gia cậu không quan tâm đến vấn đề này cũng phải thôi."

"Vậy không giống nhau, có lời này của Lý tuần sát, tôi liền an tâm hơn nhiều rồi..."

Bên cạnh, Lưu Long không nhịn được mà nói: "Xem xong rồi, vậy thì đi theo tôi, còn lôi thôi cái gì nữa!"

Lý Hạo cười, gật đầu, lại nhìn Kiều Bằng.

Kiều Bằng vội lên tiếng: "Đợi tối Lý tuần sát về, tôi sẽ phái người qua trả lễ, bây giờ không tiện mang theo."

Lý Hạo cười, không nói gì thêm, đi theo Lưu Long ra ngoài.

Kiều Bằng đưa hai người họ ra tới cửa, đợi họ lên xe đi mới khẽ thở ra một hơi.

Mãi cho đến khi chiếc xe đã khuất xa, nhịn không được mà chửi thầm một câu.

"Xém nữa là thành công rồi!"

Kiều Bằng mắng, sớm chết không chết, Lưu Long lại chạy tới.

Rất nhanh, y nghĩ ra điều gì đó, nhanh chóng liếc nhìn tài xế bên cạnh, thấp giọng: "Đi thăm dò thử xem có xảy ra tình huống bất thường gì không."

Không lấy được máu Lý Hạo, có chút tiếc nuối.

Nhưng mà Lý Hạo tới đây, không biết có ảnh hưởng gì đến bên đó hay không.

Tài xế không nói nhiều lời, nhanh chóng biến đi tại chỗ.

...

Cùng lúc đó.

Trên xe.

Lưu Long đã đi xa, mới trầm giọng nói: "Hơi thở yếu ớt, rất khó cảm ứng được, nhưng mà chắc chắn là Nhật Diệu không nghi ngờ gì nữa, cơ hồ phảng phất chút hơi thở của hỏa diễm bốc lên, có thể thuộc hệ hỏa!"

Lý Hạo gật đầu, hắn cũng nhìn thấy một vài sắc lửa đỏ: "Hình như là có 2 tên hệ hỏa, tên còn lại có thể là hệ thổ hoặc hệ mộc... Không phải quá rõ ràng, nhưng lão sư tôi tối qua có đi xem, lão có nói với tôi chút ít, 3 người, có lẽ yếu hơn Hoàng Vân một chút... chính là Tuần Dạ Nhân hệ phong lần trước."

"Lão sư cậu... mạnh thật!"

Lưu Long cảm khái, ông ta chỉ cảm ứng được một vài thứ, không ngờ tối qua Viên Thạc lại thấy được nhiều như vậy, thậm chí thực lực thế nào đều đã quan sát được, thật đúng là Thần nhân!

"Hoàng Vân là một trong những siêu năng Nhật Diệu, nói như vậy, bên đó có thể là 3 tên mới tới sơ kỳ hoặc là cũng gần tới được trung kỳ rồi... Tóm lại, nếu như chưa vượt qua Hoàng Vân, vậy thì không còn gì tốt hơn!"

Nói xong, Lưu Long lại tiếp: "Lão sư cậu chưa nói qua, bọn chúng là vì di tích nên nới tình nguyện che đậy khí tức, hay là bởi vì nguyên nhân băng tinh?"

Cái này Viên Thạc căn bản chưa đề cập qua!

Đương nhiên, Lý Hạo cũng không để ý, không chỉ cái này, những cái khác đều không nói đến, hôm qua lão sư căn bản vẫn chưa điều tra, sợ bị đối phương phát hiện.

Ông ta phán đoán một hồi, mở miệng nói: "Có thể là tác dụng của băng tinh, nếu là di tích thì sẽ rất mạnh, chứ không yếu như vậy, còn nếu là băng tinh, thì sẽ yếu đi đôi chút, chỗ bị sụp tối qua, có thể đã dẫn đến một vài vết nức ở băng tinh, sẽ tràn ra ít siêu năng, nếu không thì lão đại cậu cũng không cảm nhận ra được."

Sở dĩ như vậy là vì Lý Hạo đã thấy một vài siêu năng từ tia sáng ở bốn phía tràn ra, mà không phải loại cảm giác bị bao trùm, cho nên xác suất lớn là từ vết nức nhỏ của băng tinh.

Cái này thì Lưu Long chắc chắn.

Không nghi ngờ gì, nếu là lời của Viên Thạc thì không cần hoài nghi.

"Sức mạnh, thuộc tính đều đã điều tra được tương đối rồi, hôm nay cũng thật trùng hợp, Kiều gia lại mời cậu đi thăm dò quặng mỏ, đúng là não bị úng nước mà!"

Lưu Long bật cười.

Lý Hạo bĩu môi, não bị úng nước?

Cũng không phải úng nước mà là chỉ nghĩ đến kết quả tốt thôi.

Nếu ngài không ở đây, Kiều gia giết tôi là cái chắc.

"Vậy bây giờ..."

"Đi gặp Hách bộ trưởng, cậu cho rằng tôi đùa à?"

Lưu Long kinh ngạc nhìn hắn, một phó bộ trưởng như cậu, không đi gặp cấp trên của mình, cậu nghĩ cái gì vậy hả?

Lý Hạo nghĩ một lát, gật đầu: "Hách bộ trưởng là ở trình độ nào của Tam Dương nhỉ?"

"Không dễ nói."

"Lão đại không biết sao?"

"Sao tôi có thể biết được."

Lưu Long lắc đầu.

Lý Hạo lại nghĩ, hay là hỏi thử xem, lấy Hách Linh Xuyên làm tiêu chuẩn, ông ta có lẽ có thể đoán được Kiều Phi Long rốt cuộc là ở cảnh giới gì, là Nhật Diệu đỉnh phong hay sơ kỳ Tam Dương, hay là trình độ mạnh hơn nữa?

Trong mắt của hắn, tia sáng của Kiều Phi Long yếu hơn Hách Linh Xuyên và Đoạn Thiên một chút, nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu.

...