Quặng mỏ Kiều thị, bởi vì sụp lún nên lúc này người ở lại đây rất ít, Lưu Long chạy tới cũng không tiến vào, cứ đứng ở cửa vào quặng mỏ, xuống xe, châm một điếu thuốc.
Đợi có người tiến đến hỏi, Lưu Long lạnh lùng đáp: "Tôi là Lưu Long!"
Người vừa đến mặt liền biến sắc.
Sau đó, Lưu Long tiếp: "Lý Hạo đâu? Bảo cậu ta mau chóng ra về!"
Những người lúc này còn ở lại đây, bình thường cũng là quản lý của quặng mỏ, vừa nghe thấy lời này, vội đáp: "Lưu... Lưu đội trưởng, Lý tuần sát hình như vẫn chưa đến, ngài tìm cậu ấy sao?"
"Đúng!"
Lưu Long cau mày: "Chưa đến? Cậu ta định chơi tôi à?"
Dứt lời liền nhăn mày, mặt lạnh lùng, nhìn chằm chằm người trước mặt: "Nghe nói chỗ này bị sụp, chết người rồi sao?"
"Không, thật sự không có..."
Người quản lý vội vàng giải thích, mặt đầy sợ hãi.
Đối với vị này, người ở Ngân Thanh có mấy ai mà không sợ, lão đại Đội Chấp Pháp... Bây giờ không phải rồi, nhưng người bình thường cũng không biết rõ chuyện này.
Đang nói thì một chiếc xe dừng lại.
Lý Hạo vui vẻ: "Lão đại, ngài làm sao mà đến còn sớm hơn tôi thế?"
Kiều Bằng theo sau cũng xuống xe, nội tâm thầm chửi cha mắng mẹ.
Ông đúng là đến nhanh thật đó!
"Bớt nói nhảm!"
Lưu Long nhìn bọn họ, không thèm để ý đến Kiều Bằng, nhíu mày liếc tài xế một cái, có hơi không chắc chắn, lại nhìn Lý Hạo nói: "Nhanh chút, Hách bộ trưởng còn đang đợi đấy!"
Dứt lời, chỉ vào tài xế nói: "Ngươi là siêu năng giả?"
Ánh mắt y sắc bén: "Ngươi đã ghi tên chưa?"
Tên tài xế trung niên khẽ giọng nói: "Chưa, đang chuẩn bị ngày mai đi Tuần Dạ Nhân ghi tên đây ạ."
Kiều Bằng cũng giải thích: "Đây là vệ sĩ mà cha thuê cho tôi, không phải có ý che giấu Tuần Dạ Nhân, mà là đã chuẩn bị đi đăng kí trước đó rồi..."
"Câm miệng, chưa đến lượt ngươi lên tiếng!"
Lưu Long nghiêm nghị, hừ một tiếng: "Mau chóng đi đăng kí ghi tên đi!"
Ông ta không nói nhiều, giấu giếm siêu năng giả, kì thực là chuyện mọi người đều hiểu rõ.
Kiều Bằng biết rõ ông ta sẽ tới, còn đem theo tài xế, một phần là vì Lý Hạo vẫn đang ở trên xe, không tiện đổi người, mặt khác là có ý dò xét, xem thử Tuần Dạ Nhân hiểu được Kiều thị mấy phần.
Từ biểu hiện của Lưu Long xem ra... có lẽ không có vấn đề gì.
Nếu không thì Lưu Long nên vờ như không biết mới đúng.
Kiều Bằng nhìn thì như công tử bột, trong lòng cũng không ít mưu mô, mỗi bước đi đều rất rành mạch rõ ràng, lộ ra tài xế, không phải là việc ngoài ý muốn mà là cố ý tạo ra.
Dù sao Kiều thị lớn như vậy không lẽ ngay cả một Nguyệt Minh hoặc Phá Bách cũng không có hay sao, kì thực cũng không phù hợp với địa vị của Kiều thị.
Lưu Long lười nói nhiều, cau mày: "Tôi không quan tâm các người giao ước thế nào, Lý Hạo, cậu phải nhanh cùng đi với tôi, mau chóng giải quyết đi!"
Dứt lời, lại liếc nhìn tên tài xế một cái: "Tên này ở lại đây, tôi ở đây, ai dám gây bất lợi cho công tử bột Kiều thị chứ?"
Lời nói còn mang theo chút chế giễu: "Do tôi ít xuất hiện quá thôi! Nhưng đừng tưởng có tiền là muốn làm gì thì làm, lúc trước tôi lười quản, cũng không có quyền quản, nhưng hôm nay thì khác rồi!"
"Hiều rồi hiểu rồi!"
Kiều Bằng vội vàng gật đầu: "Hay là Lưu bộ trưởng ngồi đây trước, để Lý tuần sát vất vả một lát, rất nhanh sẽ ra ngay..."
"Không cần, cùng đi luôn!"
Lưu Long lạnh lùng: "Với địa vị của Kiều gia, nên hiểu rõ, Lý Hạo bây giờ vẫn còn rất nguy hiểm, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, nếu như trong quặng mỏ có người ẩn núp, gây bất lợi cho cậu ta, Kiều thị các người gánh vác không nổi trách nhiệm này đâu!"
Kiều Bằng mắng thầm trong lòng.
Lần này thật là xui xẻo.
Sớm biết thì đã không tự cho mình thông minh rồi, không nên mời Lý Hạo đến... Tốt rồi, lần này dẫn luôn Lưu Long tới đây.
Phiền phức thật!
Về phần tiêu diệt luôn Lưu Long... thôi bỏ đi, Hách Linh Xuyên đang ở nội thành, còn có một Viên Thạc, trở mặt lúc này, rất dễ xảy ra vấn đề.
Xem ra, chỉ có thể từ bỏ kế hoạch thôi.
Sớm tiễn hai tên ôn thần này đi mới được.
Y cũng không dám nói nhiều, càng không dám thất lễ, nhanh chóng đưa hai người đến chỗ khu vực quặng mỏ bị sụp.
Mà Lưu Long cũng không nói thêm gì, khoanh tay trước ngực đi theo Lý Hạo.
Công khai tiến vào quặng mỏ!
Khi ông ta bước vào đây, mơ hồ cảm nhận được một thứ gì đó, hơi thở rất yếu của 3 vật thể... Nếu như ông ta chưa bước vào Đấu Thiên, thì thật là không có cách nào cảm nhận được.
Lúc này, ngược lại có thể láng máng cảm được một chút, nếu như không phải biết trước, có lẽ cũng sẽ bỏ qua luôn.
Bởi vậy có thể thấy, Kiều gia ở phương diện che giấu này, thật là cao thủ.
3 người này, không giống như Kiều Phi Long, có che giấu bảo vật, có thể giấu được hết hơi thở sao?
Có thể coi là như vậy, bản thân cảm nhận được cũng vô cùng mong manh.
Cho nên nói, nếu như đối phương là bao dưỡng siêu năng bên trong, thì cũng là thân thế không bình thường, khí tức có thể lợi hại ngăn cách như vậy, nói không chừng... đã bị băng tinh cô lập rồi!
Nói đến đây, ánh mắt Lưu Long đột nhiên sáng lên.
Sẽ không phải như vậy chứ?
Nếu như là do băng tinh cô lập, vậy thì xác thực là có thể che giấu khí tức ở mức độ cao nhất, nhưng một khi như vậy, chứng tỏ rằng đối phương trong phạm vi băng tinh, thời gian đầu rất khó để sử dụng được toàn bộ siêu năng.
Đương nhiên, dưới tình huống thông thường, băng tinh yếu ớt, nếu như muốn phá vỡ cũng rất nhanh liền có thể làm được.
Thế nhưng... chỉ cần bắt lấy thời cơ này, cũng có tác dụng rất lớn.
"Là băng tinh sao? Hay là do hiệu quả của di tích mà đám người Lý Hạo nói tới?"
Ông ta tự phán đoán trong lòng một hồi, xác suất lớn là băng tinh!
Di tích, Kiều gia chưa chắc đã tham gia vào trong đây, kết quả không thể mở ra hoàn toàn, vậy mười phần thì có tám chín phần là do băng tinh.
"Trời cũng giúp ta!"
Lưu Long lúc này hưng phấn trong lòng, nếu như là vậy, nếu có thể ẩn nấp từ trước, đánh đối thủ trở tay không kịp, lợi dụng thời gian trước khi băng tinh bị phá vỡ, có lẽ có thể giải quyết được trước 3 tên Nhật Diệu!
Chuyến này đi, thật là đáng giá!
Nhưng mà rất nhanh, cảm ứng liền biến mất.
Bởi vì khu vực bị sụp, cách xa bên đó, cảm ứng cũng yếu ớt dần, thậm chí không cách nào nhận biết được nữa.
Mà điều này lại khiến cho Lưu Long xác định được, độ bao phủ của băng tinh có lẽ càng lớn hơn rồi.
Ông ta kì thực cứ liên tục quan sát 3 tia sáng kia, quan sát tỉ mỉ xem bọn chúng mạnh yếu thế nào, so với hành động của Hoàng Vân trước đây, cũng là trực quan nhất, kể từ đó, có thể phân biệt ra được thực lực cụ thể của 3 tên đó ra sao.
Lại xem thử một vài màu sắc đặc biệt trong chùm tia sáng đó... Nếu như là một vài cường giả siêu năng thuộc tính thông thường, bản thân nói không chừng còn có thể xem ra được năng lực thuộc tính của bọn chúng.