TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 233: Tìm người dự bị (3)

Lý Hạo cười nói: "Tại sao không có? Sau này phân bộ Tuần Dạ Nhân chúng ta khai trương, để ăn mừng ngày này, để ăn mừng Ngân Thành thành lập 1 cơ quan siêu năng giả của riêng mình, ngày sau hay 2 ngày sau nữa, toàn thành nghỉ ngơi! Đối với nhân vật cấp trên của Ngân Thành mà nói, với bên dưới ngày nghỉ đơn giản mà nói được nghỉ ngơi là tốt rồi."

Hai ngày nghỉ, đại bộ phận mọi người đều sẽ về nhà.

Nhất là quặng mỏ bên đó, bình thường quá mức mệt nhọc, thật không dễ để có được ngày nghỉ rồi, chắc chắn sẽ không ở lại quặng mỏ, đương nhiên, chắc chắn không phải tất cả đều đi, nhất định sẽ có người ở lại, nhưng lúc đó người còn ở lại rất ít.

Cách nghìn mét, nói như vậy, sẽ giảm thấp thiệt hại đến mức thấp nhất.

"Có đánh rắn động cổ không?"

Lưu Long suy nghĩ một lúc, đưa ra vấn đề.

"Toàn thành nghỉ, cũng không chỉ có riêng nhà Kiều thị hắn!"

Lý Hạo cười nói: "Hơn nữa chỉ nhằm vào người bình thường, Kiều thị chắc chắn sẽ không đa nghi."

"Vậy không thể không đề phòng!".

Viên lão xen vào một câu, nói: "Còn có, Tuần Dạ Nhân thành lập, cho người bình thường nghỉ, ngươi cảm thấy có ý nghĩa sao? Với lại, Kiều thị nhất định nghe lời, cho hắn nghỉ là nghỉ sao?"

Viên lão liếc Lý Hạo 1 cái, lắc đầu nói: "Ngươi, có chút khôn vặt, thời điểm quan trọng lại dễ dàng mắc phải sai lầm."

Lý Hạo cúi đầu không nói nữa.

Nếu như lão sư nói như vậy, xem như lão sư có cách.

"Tiếp tục để họ nghỉ, là điều không khả thi..."

Viên lão nheo mắt: "Cách 3 vị Nhật Diệu khoảng nghìn mét phải không... Vậy tối nay ta đi một chuyến, làm rõ nguyên do chuyện này, mỏ khoáng sập là được rồi! Bên đó ta biết, lần trước có đi qua một lần, mở cửa 1 mỏ khoáng mới. Ở ngay chỗ sụp, chỉ động chút tay chân vào, sẽ còn sụp đổ tiếp, buổi tối ở mỏ khoán cũng không có ai vào, sụp, người Kiều thị sẽ cho nghỉ, không phải nửa tháng 10 ngày thì cũng khó khôi phục."

Lưu Long khẽ gật đầu: "Sụp mỏ khoáng là có thể, bên đó dù sao cũng không phải lần đầu tiên, khi ta ở đội Chấp Pháp, Kiều thị mấy lần xuất hiện hiện tượng sụt lún, nhưng cũng không gây tổn thương về người, cho nên chỉ chỉnh đốn lại thôi."

"Bình thường!"

Viên lão cười nói: "Khu bọn họ sụp, hình như gần di tích, tự nhiên lại không có người nào, chỉ là xuất hiện sụp đổ, cho nên chỉ có thể chỉnh đốn, bây giờ di tích chắc đang bắt đầu khai thác rồi, mấy năm gần đây việc bị sụt lún không phải là lần một lần 2, phải trên một lần, cũng không có gì to tát, để phòng ngừa bị người khác dò đến, bọn họ nhất định sẽ để cho công nhân rời đi."

Lý Hạo gật đầu, điều này ngược lại cũng không tệ.

Về việc hoài nghi... cũng không phải lần đầu tiên, Kiều thị không trừng lo lắng hơn bất kì kẻ nào, mọi người sẽ chú ý bên đó, hận không thể cho ngừng kinh doanh để chỉnh đốn, để tránh có người đến nơi kiểm tra thực hư.

Cho nên một khi có sự xuất hiện, tất nhiên trước tiên phải đình công trước.

"Lão sư kia có thể tránh không dây dưa đến bọn họ không?"

"Nói nhảm, ta là võ sư, không phải siêu năng!"

Viên lão quát lớn một câu, kiến thức cơ bản cũng không hiểu, ưu điểm lớn nhất của võ sư chính ở chỗ này, nội kình sinh ra ngay trong cơ thể, ngoài nội kình ra, cũng không có gì đặc biệt.

Siêu năng giả rất khó cảm nhận được sự tồn tại của võ sư.

Lý Hạo cười một tiếng, không nói gì nữa.

Về phương án, theo nguyên tắc là đã quyết định rồi, Lưu Long về sau cũng không phải lo gì nữa, còn về việc có thể thành công hay không. Cái này xem vận khí.

Y có thể đối phó với 3 vị Nhật Diệu hay không, cũng phải xem vận khí.

...

Vụ cá cược của lão sư với Lưu Long cũng tương đối lớn, thực ra theo suy nghĩ của Lý Hạo, có lẽ kêu Hách Liên Xuyên hành động có khi còn an toàn hơn chút.

Nhưng hai vị này, lại không hề suy nghĩ đến việc này.

Có thể giải quyết thì sẽ tự mình giải quyết, không giải quyết được xem ra, điều này không quá giống như những gì Lý Hạo dự đoán.

Có thể lúc này Lý Hạo, cũng chỉ có thể như thế.

Tiếp theo, mấy người tiếp tục ăn cơm, không bàn luận thêm chuyện này nữa.

...

Cơm nước xong xuôi, Lý Hạo cùng Lưu Long rời khỏi.

Còn về gạch trong phòng lão sư, tất nhiên sẽ có người đến xử lý, sẽ không cần Lý Hạo quản đến.

Trên xe.

Lưu Long nhắm nghiền mắt lại đang suy nghĩ gì đó.

Đợi Lý Hạo đến Tuần Kiểm Ti rồi, Lưu Long bỗng nhiên mở mắt nói: "Ngươi nói xem, rốt cuộc có cần gọi thêm bọn người Liễu Diễm không?"

Rõ ràng y đang hỏi Lý Hạo!

Lý Hạo có chút ngạc nhiên, nhưng vẫn trả lời: "Nếu như bọn họ muốn thu được nhiều tài nguyên hơn, không sợ nguy hiểm, vậy gọi đi! Còn nếu như bọn họ cảm thấy hiện tại chỉ muốn an tâm dưỡng lão, chờ lãnh lương, vậy cũng không cần gọi làm gì! Trên thực tế, cho dù bọn họ không tham dự, khi chúng ta xảy ra chuyện gì, Ngân Thành cũng nguy hiểm."

"Ngươi cảm thấy, nên gọi bọn họ cùng đi?"

"Lão đại tự có suy tính của riêng mình."

Lý Hạo không nhiều lời nữa, Lưu Long cũng không phải là hạng người không có chính kiến, chỉ là dính đến mấy vị Nhật Diệu, bên trong tiểu đội cũng đều là huynh đệ tỷ muội của y, y đang quá lo lắng mà thôi.

Lý Hạo chắc chắn, nếu nói với bọn người Liễu Diễm, có lẽ bọn họ cũng sẽ chọn tham dự.

Về phần mấy người Vương Minh, không chắc chắn lắm.