Viên lão có chút nóng giận: "Bọn người đó, lão tử quá hiểu! Rất nhanh thôi, chúng ta cần phải đến di tích, nếu chết tại di tích, thì không cần phải trả giá gì cả, còn nếu có thể sống dời khỏi di tích, chắc chắn sẽ có thu hoạch, một chút Thần Bí Năng thì thấm vào đâu... Kiếm mà ngươi cho bọn hắn, cùng với những thu hoạch cho bọn hắn khi rời khỏi di tích, ngay cả Thần Bí Năng Đoạn Thiên mà ta giết cũng muốn đi ngay trong đêm..."
Càng nói càng phát cáu!
Lý Hạo vội vàng khuyên nhủ: "Lão sư, xin bớt giận, dù sao nhất thời chúng ta cũng không cần."
Vô nghĩa!
Viên lão liếc nhìn hắn, ai nói không cần?
Hiện tại ngươi đang cần dùng đến, hơn nữa còn cần rất gấp.
Lần này vì cứu Lưu Long, kiếm năng bị tiêu hao một chút, hiện tại kiếm năng càng ngày càng ít, không mau tăng thực lực của hắn lên, một khi kiến năng tiêu hao hết rồi, Lý Hạo mới nghĩ đến thăng cấp lên, thì rất khó.
Hấp thu Thần Bí Năng là có giới hạn, không phải có thể hấp thụ thoải mái.
Lý Hạo có thể làm được, là bởi vì trung hòa được với kiếm năng.
Nếu không, dù cho sức khỏe hắn tốt, hấp thu rồi cũng chỉ mạnh hơn so với bình thường một chút mà thôi, cũng sẽ không giống như bây giờ, nhẹ nhõm thì hấp thu hơn 30 phương Thần Bí Năng.
Bên cạnh, Lưu Long mở miệng nói: "Viên lão đang cần gấp Thần Bí Năng? Bên đó ta..."
"Ăn cơm của ngươi đi!"
Viên lão thẳng thừng cắt ngang, điều này của Lưu Long lão biết rất rõ, y có thể không biết sao?
Lần trước Lưu Long bị phân ra không ít Thần Bí Năng, tính ra cũng phải đến 50 phương, vậy không thể xem là ít rồi.
Nhưng với Viên lão mà nói, điều này đã ăn nhằm gì?
Lý Hạo bây giờ cần phải rèn luyện lục phủ ngũ tạng, cần cân bằng ngũ hành năng, cái đó vốn không thích hợp với Lưu Long, hơn nữa còn rất ít, Phá Bách thông thường là đủ rồi, Lý Hạo còn lâu mới đủ.
Lưu Long cũng không nói nữa.
Ăn vài miếng cơm, cũng no rồi, lúc này mới nói đến việc chính sự: "Viên lão, về tình báo của 3 vị Nhật Diệu, còn cần phải nhiều hơn sao?"
Đã biết 3 vị Nhật Diệu.
Là tiền kỳ, trung kỳ hay là hậu kỳ?
Tinh thông năng lượng gì?
Đối với địch, hầu như không biết gì cả, ngoài trừ biết rõ cảnh giới, nhân số, tiếp đó là 1 vòng màu đen.
Với tình huống như thế này, rất khó đảm báo là không có sự cố gì xảy ra.
"Không có."
Viên lão đáp lại một câu, rồi nói: "Ta để Hách Liên Xuyên tới, cũng có ý áp chế hắn! Có thịt ăn thì không gọi hắn, xảy ra chuyện gì... Thì kêu tên hắn!"
Lưu Long sững sờ.
Viên lão lại nói: "Phân bộ của các ngươi thành lập. Chẳng lẽ không cử ai đến chúc mừng một tiếng? Hách Liên Xuyên hắn là thích hợp nhất! Bây giờ đến rồi, chúc mừng các ngươi thành lập, một mặt là biểu thị coi trọng, mặt khác để những siêu năng giả kia còn có thể tiếp cận được hiện trường, để cho bọn họ không tiến vào can dự. Cuối cùng... Có gì sơ suất thật sự phát sinh, Hách Liên Xuyên có thể kịp thời giúp ngươi xử lý."
Đúng vậy, đây chính là kế hoạch của Viên lão.
Hắn ép đối phương hôm nay đem đồ tới, ngoại trừ Hách Liên Xuyên, ai có thể đi suốt đêm, mang những thứ đó tới?
Còn về việc tới hay không... Tối muộn hôm nay không tới, thì ngày mai cũng phải tới.
Hơn nữa nhất định phải là Hách Liên Xuyên!
Bởi vì hơn nghìn phương Thần Bí Năng, ngoại trừ Hách Liên Xuyên, thông thường Nhật Diệu cũng không dám vượt ngàn dặm để vận chuyển tới, kể cả hắn có cắm trại dã ngoại cũng không có siêu năng giả nào dám cướp?
Lý Hạo nhịn không được, thở dài nói: "Lão sư muốn thật trọn vẹn!"
Đương nhiên, lúc Hách Liên Xuyên đến phản ứng như thế nào, điều này cũng khó nói.
Viên lão lại nói tiếp: "Không cần phải quan tâm hắn nghĩ gì, người của Tuần Dạ Nhân tiêu diệt toàn bộ tội phạm truy nã, chẳng lẽ việc này cũng không thể? Huống chi bây giờ, các nhà khác đang đợi cùng hợp tác khai phá di tích với chúng ta, cho nên chỉ cần không phải là khải chiến trên mọi mặt, thì đó không phải là vấn đề lớn, điều kiện tiên quyết là những người này không biết thực lực thực sự của Kiều Phi Long."
Hai người gật đầu.
Lưu Long trầm ngâm chốc lát nói: "Nói như vậy, chỉ có thể tự chúng ta giải quyết 3 vị Nhật Diệu kia hả?"
Y cân nhắc một chút, rồi lại nghĩ tới Viên lão nói, để Hách Liên Xuyên kết thúc chuyện này, vấn đề chắc sẽ không quá lớn.
Đương nhiên, bất luận là kế hoạch gì, cũng khó hoàn mỹ.
Cầu mong sự phú quý trong nguy hiểm!
Người như Viên lão còn không sợ, y có gì phải sợ.
"Vậy sau khi ta trở về, cũng phải bố trí 1 vị trí thích hợp chút, còn cần người khác hợp tác, ít nhất phải chuẩn bị tốt việc vây quét."
Nói đến đây, lại có chút chần chờ nói: "Đúng rồi, bên trong quặng mỏ, có lẽ không thiếu người bình thường, khi đó vận dụng vũ khí sát thương quy mô lớn..."
Y lúc này có chút do dự.
Điều này, Viên lão thực sự nhẫn tâm hơn so với y.
Nhưng Viên lão cũng biết tính cách của y, không cần phải trực tiếp xen vào, cũng bắt đầu cân nhắc lại.
Lý Hạo lại xen vào nói: "Bọn họ khai phá di tích, không thể nào để cho 1 người bình thường vào khu vực như vậy, ta đã từng quan sát, 3 vị Nhật Diệu cách khu vực khai khoáng của người bình thường có 1 đoạn, khoảng hơn nghìn mét."
Không tính là xa, thậm chí có thể nói là rất gần!
Nhưng xa nghìn mét, thực ra chỉ cần cẩn thận chút, cũng có thể tránh được.
Suy nghĩ một chút, Lý Hạo nói: "Nếu lão đại cảm thấy không ổn, tôi có 1 đề xuất."
"Ngươi nói xem."
"Nghỉ đi!"
Lưu Long sững sờ, nghỉ?
Hắn thoáng suy tư, khẽ nhíu mày: "Không có lý do để nghỉ!"