TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 231: Tìm người dự bị (1)

Giữa trưa.

Lưu Long ở lại dùng cơm, nơi ở của Viên lạc, lúc này trông có chút rách rưới, gạch lát sàn không biết bị vỡ bao nhiêu viên.

Người bình thường sẽ không đánh nhau trong nhà.

Cho nên, ba người đang ngồi đây đúng thật là không được bình thường.

Lưu Long bước vào Đấu Thiên, khẩu vị không tệ, ăn như hổ đói.

Ở bên ngoài, Lưu Long được xem là thực lực mạnh, địa vị cao, uy phong lẫm liệt.

Nhưng ở đây, không cần thiết những cái đó.

Năm đó khi Viên lão hoành hành một phương, y vẫn còn là 1 đứa trẻ đứng trước cửa cầu sư, ở trước mặt Viên lão, hắn không dám ngẩng mặt lên.

Mà Viên lão thì chỉ uống chút ít rượu, toàn bộ trên bàn, lão cũng chỉ uống được có một ít, Lưu Long thoạt nhìn thì cao lớn thô kệch, nhưng khi uống rượu vào rồi, uống là rất dễ hỏng việc.

Mà Viên lão, lại ra vẻ là võ sư bậc tiền bối, rượu thịt căng tràng (no căng bụng), tương đối cởi mở.

Viên lão lúc này, vừa uống rượu, mắt vừa nheo lại, không thấy Lưu Long, cũng chẳng thấy Lý Hạo đâu, không biết bản thân đang nghĩ cái gì.

Cơ bản, lão nghĩ nếu lão mà rời khỏi Ngân Thành rồi, thì Lý Hạo phải làm sao đây?

Không giải quyết vấn đề của Bát Đại Gia, Lý Hạo chắc chắn sẽ cận kề với nguy hiểm.

Nhưng, hiểu được tình thế cơ bản của Lý Hạo trước mặt, lão bỗng nhiên an tâm hơn chút, thậm chí lão đang mong đợi, trước khi rời đi, Lý Hạo có thể có cơ hội bước vào Đấu Thiên không?

Đúng, là bước vào Đấu Thiên!

Lúc này hiểu được tình thế rồi, có sự trợ giúp của kiếm năng, nếu kiếm thêm được chút Thần Bí Năng ngũ hành, lại chuẩn bị thêm chút năng lượng Hồng Ảnh, hắn sẽ công phá mạnh hơn, cũng phải nghĩ cách làm sao cho khả năng công phá của Lý Hạo mạnh lên!

Tình thế, là quấy rối trọng điểm của võ sư thăng cấp, những thứ khác xem ra với Viên lão, cũng không là gì.

Lần trước, lão thu được hơn 1000 phương Thần Bí Năng.

Một mực nhờ Tuần Dạ Nhân bên đó đổi giúp lão, nhưng bên đó thẳng tay vơ sạch, cho đến bây giờ, lão còn chưa đổi đến ngang hàng ngũ hành Thần Bí Năng.

Về cơ bản lão không vội.

Sao phải vội!

Mặc dù Lý Hạo tiến bộ rất nhanh, nhưng tạm thời không vội, mà lúc này, lại có chút cấp bách.

Khốn nạn!

Quá chận!

Đã có Lý Hạo ở tình thế ban đầu rồi, bây giờ đang ở thời kỳ tiến triển với tốc độ cao như trước, chậm trễ 1 ngày, cũng là 1 kiểu tội phạm, 1 loại cực hình.

Về phần Lý Hạo hút quá nhiều, dẫn đến việc sau đó lực lượng tăng vọt, kinh nghiệm không bằng thực lực thực tế... Viên lão không quan tâm.

Hắn không giống những võ sư khác.

Trước tiên phải nâng cao cảnh giới, cảnh giới, thực lực lên rồi, kinh nghiệm là cái chứ, chỉ cần ngươi giết nhiều người hơn chút, tự nhiên sẽ có kinh nghiệm chiến đấu, lực lượng của võ sư tự bản thân phát sinh, không tồn tại sự nguy hiểm không thể khống chế được.

Như vậy, dù hắn có kinh nghiệm hay không, chỉ cần sau khi vào Đấu Thiên, Lý Hạo không ngốc nghếc, chạy đi tìm những người Nhật Diệu Tam Dương đánh nhau, thì không có vấn đề gì lớn.

Khi đó, đánh Nguyệt Minh Phá Bách, còn không phải là trăm phát trăm trúng.

Viên lão suy tư, rồi bỗng nhiên đứng dậy.

Lý Hạo ngẩng đầu, đang chuẩn bị tiếp thêm rượu cho lão sư, Viên lão vừa vung 1 trưởng, bộ đàm đã nằm gọn trong tay.

Suy nghĩ một chút, rồi bấm số.

"Là ta!"

"Viên lão..."

Trong bộ đàm, âm thanh quen thuộc truyền đến, Là tiếng Mộc Sâm.

Lý Hạo với Lưu Long đều có chút bất ngờ, tìm Mộc Sâm làm cái gì?

Viên lão lạnh lùng nói: "Ta không liên lạc được với Hách Liên Xuyên, nhưng bên ngươi nhất định có thể! Nói cho hắn biết, đêm nay ta muốn nhìn thấy Thần Bí Năng của ta, tất cả! Nếu như vẫn chưa nhìn thấy, chuyện di tích kia, đến đây chấm dứt! Đừng đi với ta đến bộ này, không giải quyết được vấn đề, muốn đợi ta từ di tích chở về, hay đợi ta chết, rồi đến thiêu cho ta?"

"Viên lão, điều này... Chúng tôi cũng không liên lạc được với Bạch Nguyệt Thành..."

"Mộc Sâm, ngươi không phải muốn ta đến văn phòng ngươi túm cổ ngươi chứ?"

"..."

Bên đó, yên tĩnh một hồi.

Một lát sau, Mộc Sâm bất đắc dĩ nói: "Vận dụng phương thức liên lạc khẩn cấp, bình thường chỉ dùng khi có chuyện lớn phát sinh, mỗi lần sử dụng, cũng phải tiêu hao một lượng lớn nhân lực..."

"Đây chính là chuyện lớn, nếu Hách Liên Xuyên không giao đồ cho ta, ta sẽ làm thịt Ti Trưởng Tuần Kiểm Ti Mộc Sâm ngươi, lý do này đủ chưa?"

"..."

Lưu Long hơi nhếch khóe miệng, cũng không nói gì.

Lý Hạo cũng không dám lên tiếng, sợ Mộc Sâm biết được hắn ở bên này.

Một lát sau, Mộc Sâm bất đắc dĩ nói: "Được, ta lập tức thông báo, nhưng tối nay... Bên đó vẫn còn cách chúng ta một đoạn, dù có chuẩn bị xong, hôm nay sợ cũng không đưa tới kịp."

"Hách Liên Xuyên biết bay, hơn nghìn dặm mà thôi, bay tới là kịp! Những thứ khác ta mặc kệ, cứ như vậy đi!"

Giậm chân một tiếng, vất máy bộ đàm sang một bên, Viên lão không quan tâm bọn họ cao siêu như thế nào.

Vượt qua thủ đoạn liên lạc của thành, đúng là rất khó.

Nhưng nếu như ngay cả thủ lĩnh cao nhất của Tuần Kiểm Ti cũng không có biện pháp liên lạc được với Bạch Nguyệt Thành, Bạch Nguyệt Thành đó trong nháy mắt sẽ hạ quyền lực của Ngân Nguyệt hành tỉnh xuống thấp nhất.

Hôm đó Hách Liên Xuyên đến nhanh như vậy, dĩ nhiên là có phương pháp liên lạc nhanh chóng, chỉ là trong trường hợp bình thường không vận dụng mà thôi.

"Bọn người kia, không hối thúc không được!"