Đại đạo vũ trụ biến mất.
Hòe tướng quân lưu lại, nhìn thoáng qua Lực Phúc Hải, nhẹ giọng nói: “Trấn Hải sứ cảm thấy... Lý đô đốc phán đoán có chính xác hay không?? Ngô Bằng chính là quân trưởng thủ vệ quân...”
Lực Phúc Hải lạnh nhạt nói: “Tất cả đều có thể! Ta tò mò hơn, lão Ô quy, có thể...nhân cơ hội này liên thủ với Ngô Bằng đoạt đại đạo vũ trụ, Lý Hạo lại không gọi ta, không biết là quá tín nhiệm Chiến Thiên thành của ngươi, hay là có tính toán khác.”
Nói đến đây, mở miệng nói: “Hòe tướng quân, đối với Lý Hạo này, ngươi thấy thế nào?”
“Ta?”
Hòe tướng quân trầm mặc một hồi, mở miệng nói: “Khó nói... Trước sự kiện Vô Biên thành, Lý Hạo đối với Tân Võ, đối với Chiến Thiên thành, là khoan dung, là tín nhiệm, là tôn kính, thậm chí có sự ỷ lại nhất định. Sau sự kiện Vô Biên thành, hắn ngược lại không có quá nhiều biến hóa, chỉ là... Trên thực tế, ngươi có thể cảm nhận được chút gì, đối với chúng ta, hầu như đều có nghi ngờ, cân nhắc. Tin tưởng...thực tế đã giảm đi rất nhiều.”
Nếu là trước kia, cho dù đại đạo vũ trụ có thể phân biệt địch nhân, Lý Hạo cũng sẽ không dẫn bọn họ vào phân rõ.
Như vậy sẽ lộ ra lòng dạ hắn quá tiểu nhân.
Nhưng sau đó, Lý Hạo đến Chiến Thiên thành, trực tiếp nói, để phân biệt địch nhân thì tất cả mọi người đều đi một lần, đây thật ra là một loại không tin tưởng.
Lý Hạo hôm nay, kỳ thật không giống trước kia.
Mặc dù, thoạt nhìn giống nhau, thái độ cũng không có gì thay đổi quá lớn, nhưng Hòe tướng quân có thể cảm nhận được, lúc Lý Hạo hồi phục y, hơi có chút không tín nhiệm, đó chính là phải chết không thể nghi ngờ!
Hồi phục một Thánh Nhân!
Lý Hạo khi đó, mới có thực lực gì?
Nhưng hôm nay, Lý Hạo kỳ thật vẫn luôn mang theo một chút cảnh giác, phòng ngừa. Lý Hạo lại tới Chiến Thiên thành, đừng thấy chỉ có hắn đến, trên thực tế là sau khi có thực lực nhất định mới tới.
Hòe tướng quân nói rồi, bỗng nhiên nhẹ giọng nói: “Hắn thật sự không cách nào dẫn bốn vị Thánh Nhân tiến vào, hay là... Lo lắng rằng 4 Thánh Nhân đồng thời phản bội, hắn không thể đối phó, mà nếu là hai người... Hắn có thể đối phó?”
Lời vừa hết câu, âm thanh ngừng hẳn.
Mà Lực Phúc Hải, ánh mắt khẽ động, không nói gì nữa.
Lý Hạo rốt cuộc nghĩ thế nào?
Thật sự không thể đồng thời mang mọi người cùng đi vào, hay là nói, cho đến bây giờ vẫn là thăm dò, lão Ô Quy cho dù phản bội thì hắn cũng tự tin có thể lấy một địch hai, có thể giải quyết lão Ô Quy và Ngô Bằng?
Lực Phúc Hải không có cảm thụ quá trực quan đối với tính cách của Lý Hạo biến hóa.
Hòe tướng quân thì cảm nhận sâu sắc hơn một chút.
Nó nghi ngờ... Lý Hạo không phải không thể dẫn người vào nữa.
Mà là niềm tin vào tất cả mọi người đã giảm rất nhiều.
Đó là chuyện tốt, hay là xấu?
Thực ra không ai nói rõ được.
Ngay cả Chiến Thiên thành hợp tác mật thiết nhất cũng là như thế, có thể tưởng tượng được, mức độ tín nhiệm đối với các cổ thành khác càng giảm đi rất nhiều.
......
Hạo Tinh giới.
Sấm sét chớp nhoáng.
Từng đạo lôi đình bộc phát trong bóng đêm, Ngô Bằng hết lần này đến lần khác đập nát lôi đình, giờ phút này, có chút bất an, thanh âm to lớn: “Thập Nhất sư trưởng, những lôi đình này khi nào mới kết thúc?”
Hồi lâu, thanh âm của Lý Hạo truyền đãng mà đến: “Nhanh thôi, bởi vì quân trưởng là cường giả ngoại đạo, tính nhắm mục tiêu lớn hơn một chút, nếu là tu sĩ Tân Đạo thì sẽ không như vậy.”
Dứt lời, bóng tối dần dần tiêu tán một chút, mơ hồ hiện ra từng ngôi sao.
Ánh mắt Ngô Bằng có chút sáng lên.
Ngôi sao của vũ trụ!
Đây là biểu hiện của đại đạo a?
Tân Đạo...
Đang nghĩ ngợi, Lý Hạo hiện ra thân ảnh, vẫy tay, một ngôi sao lớn nhanh chóng chuyển động đến, Lý Hạo lộ ra một chút ngưng trọng: “Quân trưởng, cường giả bản nguyên đạo nhất định phải lưu lại dấu ấn đại đạo và ấn ký bản nguyên ở đây, thì sau khi đi ra ngoài mới không bị Tân Đạo nhắm vào, nếu không, thiên địa sẽ nhắm vào cực kỳ nghiêm trọng!”
“Đây là bản mệnh tinh thần của ta, quân trưởng dùng lực lượng bản nguyên đại đạo của ngươi, lưu lại lạc ấn cùng bản nguyên chi lực trên ngôi sao này, nếu không... Sấm sét quanh đây sẽ không dừng lại!”
Bốn phía, sấm sét vẫn đang tiếp tục.
Bộ dáng Ngô Bằng có chút không cách nào chống lại, có chút chật vật, trên chiến giáp đều xuất hiện một ít vết cháy đen.
Nghe lời này, nhìn thấy ngôi sao đó, có chút bất ngờ: “Bản mệnh tinh thần?”
“Đúng vậy, giống như bản nguyên đạo, đại đạo ngưng tụ mà thành, một khi bị phá vỡ, chính là đại đạo đứt gãy...”
“Thập Nhất sư trưởng này...”
“Không sao đâu, tất cả đều là người một nhà, ta tin tưởng tất cả mọi người!”
Lý Hạo nhanh chóng hiện lên, lộ ra nụ cười, vô cùng sáng lạn: “Duyên phận của ta và Chiến Thiên thành, rất sâu! Không tin được người khác, cũng có thể tin được chư vị tiền bối Chiến Thiên thành, cho dù lần thứ nhất tiền bối hồi phục không phải là quá quen thuộc với ta, nhưng mà... Vẫn là người một nhà!! Tiền bối không cần lo lắng cái gì, lưu lại bản nguyên chi lực ở trên này là được rồi, chẳng lẽ ta còn lo lắng tiền bối sẽ dùng bản nguyên chi lực chấn nát bản mệnh đại đạo tinh thần của ta?”
Ngô Bằng nhanh chóng nói: “Đó hiển nhiên là không rồi, chỉ là... Hành động này quá mức mạo hiểm, Thập Nhất sư trưởng không thể mạo hiểm như vậy...”
“Nghi người thì không dùng người, dùng người thì không nghi ngờ!”
Lý Hạo cười nói: “Từ trước đến nay ta luôn như thế, quân trưởng đừng lề mề nữa, ta có thể tín nhiệm một yêu tộc như Trấn Hải sứ, huống chi cùng là nhân tộc? Quân trưởng, chúng ta không thể ở lại đây quá lâu, mời nhanh một chút, áp lực của ta càng lúc càng lớn, sấm sét bốn phía, ta đang ngăn cản nhưng sắp không được nữa, sẽ có sấm sét lớn hơn đánh xuống...”
Ngô Bằng thấy thế, đành phải nói: “Vậy... Ta sẽ không khách khí nữa!”
Gã nhìn thoáng qua ngôi sao, ngôi sao kia lóe ra lực lượng quang minh nồng đậm, gã có chút nghi hoặc: “Thập Nhất sư trưởng chủ tu quang minh chi lực?”
“Không phải, ta chủ tu kiếm đạo, chỉ là kiếm đạo khó tu, trước mắt còn chưa ngưng tụ thành đại đạo tinh thần, chỉ có thể phụ tu quang minh chi lực trước, chờ kiếm đạo ta đại thành sẽ hình thành Kiếm Đạo tinh thần.”
“Hóa ra là như vậy!”
Ngô quân trưởng không nhiều lời nữa, từng luồng lực lượng bản nguyên yếu ớt bốc lên.
Bắt đầu tràn vào ngôi sao.
Lý Hạo nhíu mày: “Ngô quân trưởng vừa hồi phục, bản nguyên chi lực quá nhỏ, cứ như vậy, muốn lưu lại dấu ấn rất khó! Ngô quân trưởng toàn lực ứng phó, cho dù hao tổn lực lượng bản nguyên cũng không sao đâu! Chờ trở ra khôi phục thân thể, ta còn chuẩn bị không ít bản nguyên chi lực và Bất Hủ chi lực, cung cấp cho quân trưởng khôi phục, hiện tại không lưu lại dấu ấn, sau khi đi ra ngoài, e rằng chiến lực không phát huy được mấy phần.”
Ngô Bằng không hiểu Tân Đạo, đối với thế giới bên ngoài trước mắt cũng không quá hiểu rõ.
Nhưng biết, bây giờ thiên địa chưa phục hồi lần thứ hai, cường giả thực sự không thể đi ra ngoài.
Suy tư một phen, có chút suy yếu nói: “Vậy ta liền thử rút ra càng nhiều bản nguyên chi lực, chỉ là... Mà bây giờ bản nguyên vũ trụ bị ngăn cách, cũng chưa chắc có bao nhiêu.”
“Không sao đâu, càng nhiều càng tốt!”
Ngô Bằng không nói nhiều nữa, tiếp tục truyền vào bản nguyên chi lực.
Lý Hạo yên lặng quan sát, một lát sau, thấy Ngô Bằng lại dừng lại, có chút tiếc nuối: “Chỉ có như vậy sao?? Cứ như vậy... Ngô quân trưởng e rằng khó mà ở ngoài phát huy được chiến lực Thánh Nhân... Lạc ấn phía trên còn quá nông!”
Ngô Bằng nhìn trên ngôi sao sắp hình thành một vòng xoáy bản nguyên, nhịn không được nói: “Cái này...còn chưa đủ sao? Hai vị thủ hộ, bọn họ truyền vào thậm chí còn nhiều hơn hả?”
“Nhiều lắm!”
Lý Hạo gật đầu: “Bản nguyên chi lực của chúng đã xâm nhập sâu vào bên trong ngôi sao, ngưng mà không lọt! Mà bản nguyên chi lực của quân trưởng, chỉ hình thành một vòng xoáy ở bên ngoài ngôi sao, so với chúng nó, còn yếu hơn rất nhiều, bất quá quân trưởng vừa thức tỉnh, cũng là bình thường.”
Bình thường ư?
Ngô Bằng thầm nghĩ, gã cảm thấy, chính mình truyền vào không ít, lão Ô Quy không nói, Hòe tướng quân cũng vừa mới hồi phục không lâu, có nhiều bản nguyên chi lực như vậy sao?
“Vậy... Ta thử lại.”
“Tốt.”
Một lát sau, Ngô Bằng lại truyền vào bản nguyên chi lực.