Lý Hạo mở miệng nói: “Bây giờ ta đang chữa trị Tinh Không kiếm, tru sát Thánh Nhân ngược lại có chút khó khăn, nhưng là Thánh Nhân bình thường, vẫn có thể làm được....”
“Vậy thì tốt rồi, quả nhiên là hậu nhân Kiếm Tôn, kỳ tài ngút trời!”
Ngô Bằng gật đầu, áo giáp màu cam, đặc biệt rực rỡ.
Lý Hạo lại nói: “Ngô quân trưởng, chuyện này không nên kéo dài, chúng ta lập tức bắt tay vào hồi phục cho quân trưởng, Bất Hủ chi lực bên ta ngược lại còn có không ít, cộng thêm một ít nước suối sinh mệnh, lượng lớn năng lượng thạch, hẳn là đủ....”
“Vậy... Phải cảm tạ Thập Nhất sư trưởng rồi!!”
Ngô quân trưởng cũng không khách khí, truyền ra tiếng cười: “Nhiều năm như vậy, còn có thể hồi phục lại lần nữa, chiến đấu lần nữa, cảm giác thật lạ.”
Lý Hạo cười cười, gật đầu, lại nói: “Vậy...ở đây luôn sao?”
“Ngay đây.”
“Được!”
Lý Hạo gật gật đầu, lại nói: “Trước đó, còn cần Ngô quân trưởng đi một chuyến vào vũ trụ Tân Đạo cùng ta, đạt được sự công nhận của Tân Đạo, như vậy, sau khi ra khỏi di tích cũng có thể tránh được một ít phiền toái, dính vào khí tức Tân Đạo, sẽ giảm xuống thiên địa nhắm vào.”
Những thứ này, lão Ô Quy vừa rồi cũng không nói, Ngô quân trưởng vừa nghe, có chút chấn động: “Vũ trụ Tân Đạo? Thập Nhất sư trưởng có thể tự do ra vào?”
“Miễn cưỡng có thể.”
“Kia thật thú vị rồi...”
Ngô quân trưởng có chút cảm khái: “Không nghĩ tới, mười vạn năm sau, Ngân Nguyệt lại sinh ra đạo mới! Có chút không thể tưởng tượng nổi... Khó trách Thập Nhất sư trưởng có thể tuổi còn trẻ đã bước vào cảnh giới bậc này, có đại đạo vũ trụ làm chỗ dựa, có lẽ không bao lâu nữa là có thể bước vào tầng thứ sâu hơn.”
Dứt lời, hỏi: “Chỉ là đưa ta vào, có ảnh hưởng đến Thập Nhất sư trưởng không?”
“Vậy không có việc gì, chỉ cần Ngô quân trưởng không quấy nhiễu vũ trụ, sẽ không có ảnh hưởng gì.”
“Vậy tất nhiên không sao! Có thể được nhìn thấy Tân Đạo vũ trụ, ngược lại là cơ duyên của ta...”
Ngô Bằng cảm khái, lại nhìn mấy người khác: “Các ngươi vào xem qua chưa?”
Lão Ô quy gật đầu: “Đã đi qua một lần... Rất ngoạn mục! Đích xác có chút thu hoạch, tuy nhiên, hiểu về Tân Đạo quá ít nên chỉ có thể cảm nhận được sóng to gió lớn, muốn thu hoạch cụ thể, sợ rằng phải thật sự đi lên Tân Đạo mới được.”
Ngô quân trưởng gật gật đầu: “Tân Đạo... Xuất hiện Tân Đạo đích xác làm cho người ta xúc động, cũng không biết Bản Nguyên vũ trụ bây giờ ở đâu?”
Dứt lời, lại nhìn về phía Lý Hạo: “Thập Nhất sư trưởng ngược lại hào hùng khí thế, người bình thường phát hiện vũ trụ Tân Đạo, hận không thể khiến mọi người nhìn không thấy, không hổ là hậu nhân Kiếm Tôn, lại nguyện ý dẫn chúng ta tiến vào....”
Lý Hạo cười cười không nói gì.
Chỉ là, nhìn đối phương nhiều hơn một vài lần, không nói gì thêm.
Vị Ngô quân trưởng này, ngữ khí ngược lại nhu hòa, chỉ là nói thật là nhiều, mà Cửu sư trưởng là điển hình ít lời, hận không thể một câu không nói.
Mà bây giờ là cấp bách, sớm xác định thân phận, sớm hồi phục, sớm đi di tích Trấn Tinh thành, mới là điều Lý Hạo muốn làm.
Cũng không có nhiều thời gian, đi chuyện trò quá nhiều.
“Nếu Thập Nhất sư trưởng nguyện ý dẫn chúng ta đi quan sát một phen, vậy ta cũng không tiện phật ý tốt của Thập Nhất sư trưởng... Vậy thì... Ngay tại đây, cũng có thể vào được?”
“Có thể.”
“Quy thủ hộ, Hòe tướng quân, các ngươi còn đi vào sao? Thập Nhất sư trưởng mang theo nhiều người, liệu có ảnh hưởng gì tới bản thân không?”
Lý Hạo mở miệng nói: “Chỉ có ta và Ngô quân trưởng là được rồi, bây giờ mang theo nhiều Thánh Nhân hơn, vẫn hơi áp lực....”
Hắn cảm thấy, người này khi còn sống có thể là trảm phong giả.
Nói quá nhiều!
Tất nhiên, ngủ nhiều năm, vừa thức tỉnh, nói nhiều hơn cũng bình thường, đã quá lâu không nói chuyện với người.
Lý Hạo cũng không nói gì nữa, lần nữa phá vỡ hư không.
Trên đỉnh đầu, mơ hồ hiện ra một vũ trụ.
Mặc dù còn chưa tiến vào, Ngô quân trưởng vừa nhìn, cũng có chút thán phục: “Còn chưa tiến vào đã có thể cảm giác được đại đạo vĩ ngạn! Có cơ hội, ngược lại phải tìm hiểu thêm về Tân Đạo, còn hy vọng Thập Nhất sư trưởng không ngại chỉ giáo...”
“Không có vấn đề.”
Lý Hạo cũng không nói nhiều, bước vào, hư không nứt ra, mở miệng nói: “Ngô quân trưởng, lên đây đi!”
Ngô quân trưởng cũng không nói nữa, đạp không lên, bước vào vết nứt.
......
Trong Hạo Tinh giới.
Lý Hạo khẽ nhíu mày trong nháy mắt, rất nhanh lông mày giãn ra.
Giơ tay quơ nhẹ, bầu trời tối sầm.
Bóng tối, bao phủ bốn phương.
Ngay sau đó, Ngô quân trưởng bước vào.
Lúc này, vết nứt phía sau biến mất.
Ngô quân trưởng bước vào, nhìn bốn phía, có chút nghi hoặc: “Vũ trụ tối tăm như vậy sao?”
Cách đó không xa, Lý Hạo lại nhíu mày.
Bốn phía, hư không hơi rung động, mơ hồ có đại đạo lôi đình hiện lên, hắn nhíu mày không nói, làm sao có thể?
Đây chính là cao tầng Chiến Thiên thành, là quân trưởng Thủ Vệ quân dự bị, là người đứng đầu quân đội ở thời điểm hiện tại.
Lý Hạo vốn tưởng rằng, Chiến Thiên thành chưa chắc đã có người của Hồng Nguyệt hoặc Hồng Trần.
Nhưng lúc này... Thật khó nói.
Là giống như Lực Phúc Hải, ngoài ý muốn dính vào hồng nguyệt chi lực, vẫn là nói... Không phải là ngoài ý muốn?
Khoảnh khắc đối phương tiến vào, kỳ thật hắn biết, có chút không ổn.
Bởi vì sau khi người kia bước vào, áp lực của chính mình tăng vọt.
Đưa mọi người vào, một khi là người quá mạnh thì cũng sẽ gây áp lực cho chính mình.
Nhưng một vị Thánh Đạo ngủ say 10 vạn năm, hiện giờ thân thể chưa khôi phục, thực lực như vậy chưa chắc đã mạnh hơn Bất Hủ, mang theo một Bất Hủ tiến vào, Lý Hạo cũng không có áp lực gì.
Lý Hạo không nói gì, bóng tối bao phủ bốn phương, đại đạo lôi đình rục rịch, đều bị Lý Hạo cưỡng ép áp chế.
Thanh âm Lý Hạo truyền đãng mà đến: “Ngô quân trưởng chờ một chút... Tiến vào đại đạo vũ trụ, sẽ có một thời gian ngắn xuyên qua thời không, nhanh thôi sẽ xong!”
“Ừ, ta không vội.”
Ngô quân trưởng cũng rất thản nhiên.
Lý Hạo vẫn nhíu mày như trước, đối với Chiến Thiên thành, hắn vẫn rất tín nhiệm.
Nếu không, bát đại chủ thành cũng sẽ không chỉ tìm hợp tác với Chiến Thiên thành.
Mà lần này, đối phó với người đó, thêm một Thánh Nhân sẽ càng chắc chắn hơn một chút.
Phục hồi vị này, hắn cũng là chân thành ủng hộ, kết quả... Dường như vượt quá mong đợi.
Lý Hạo không nói gì cả, hắc ám tiếp tục bao phủ bốn phía, mà bản thân hắn cũng nhanh chóng biến mất, thanh âm truyền tới: “Quá trình xuyên qua có chút chấn động, bốn phía có thể sẽ có sấm sét hàng lâm, xuyên qua hàng rào vũ trụ buộc phải kinh lịch... Ngô quân trưởng cẩn thận một chút, đứng yên không động, đừng lộn xộn, ta nhanh chóng mở thông đạo...”
Nói xong, Lý Hạo biến mất không thấy.
Mà Ngô quân trưởng cũng rất nhanh cảm nhận được dao động.
Không lâu sau, có một đạo sấm sét từ trong bóng tối giáng lâm.
Ầm ầm, nện lên chiến giáp màu cam.
......
Mà giờ phút này, Lý Hạo đã biến mất không thấy, xuất hiện trong tiểu lâu.
Mấy người vừa thấy hắn xuất hiện, đều sửng sốt, thật nhanh, vừa mới tiến vào liền đi ra?
Lý Hạo giờ phút này cũng có chút cau mày, nhìn thoáng qua Quy thủ hộ và Hòe tướng quân, suy tư, vẫn chưa tránh đi bọn họ, trực tiếp nói: “Ngô quân trưởng có thể có chút vấn đề... Tất nhiên, không thể chắc chắn 100%! Bây giờ, ta cần một người giúp đỡ, ta không thể đưa quá nhiều Thánh Nhân vào đó, ai muốn đi cùng ta?”
Lời này vừa nói ra, lão Ô Quy và Hòe tướng quân đều khẽ giật mình, lão Ô Quy không thể tưởng tượng nổi nói: “Không thể nào, hắn là người đứng đầu Thủ Vệ quân, huống chi ta vẫn luôn tỉnh táo, nếu đó là sự thật...”
Lý Hạo không nói gì, có lẽ chính là bởi vì vẫn tỉnh táo nên đối phương mới không có động tĩnh gì.
Nếu ngươi không thanh tỉnh... Có lẽ kết quả không như bây giờ.
Bên Chiến Thiên thành, lão Ô Quy không thành vấn đề, đó chính là bảo đảm lớn nhất.
Bởi vì nó thanh tỉnh, cộng thêm chiến lực Thánh Nhân, ngay cả khi có Hồng Nguyệt hay Hồng Trần xâm lược thì cũng sẽ không hành động tùy tiện.
Về phần Ngô Bằng rốt cuộc có vấn đề hay không... Xác suất lớn là có.
Lý Hạo lại nói: “Ta hoài nghi thân thể hắn vẫn còn, khi hắn tiến vào vũ trụ, áp lực thậm chí không khác gì Trấn Hải sứ, bình thường nếu không có thân thể tồn tại, một vị Thánh Nhân sẽ không mang đến cho ta áp lực lớn như vậy, tốc độ nhanh một chút, ba vị... Ai muốn vào với ta?”
“Ta!”
Lão Ô quy ánh mắt cực kỳ phức tạp: “Ta vẫn luôn tỉnh, biết rõ về hắn nhất, ta đi vào.”
Lý Hạo gật đầu, cũng không nói nhiều.
Lực Phúc Hải lại ho khan một tiếng: “Vẫn là ta đi cùng ngươi đi, nếu không, một khi vũ trụ phong bế, chúng ta lại không cách nào tiến vào, lão Ô Quy chưa chắc có thể đối phó đối phương, thật sự có vấn đề, ngược lại rất phiền toái...”
Lão Ô Quy trầm giọng nói: “Trấn Hải sứ, ngươi không tin được ta sao?”
“Không phải như thế.”
“Nếu ta không tin được, Chiến Thiên thành... Có lẽ từ nhiều năm trước đã rơi vào tay kẻ thù!”
Lão Ô Quy giờ phút này nặng nề hơn rất nhiều, trầm giọng nói: “Chiến Thiên thành không giống bình thường, ta không tin sẽ xuất phản đồ, ta muốn tận mắt nhìn xem... Nếu đó là sự thật, cũng muốn hỏi, tại sao lại như vậy!”
Lý Hạo thấy bọn họ tranh luận, cũng không nói nhiều, nói thẳng: “Thì Quy thủ hộ đi, bất quá... Quy thủ hộ không nên tùy tiện hiện thân, ta trước tiên thử dò xét, xác định một chút để tránh hiểu lầm, nếu không thì thật lúng túng!”
Dứt lời, một lần nữa xé rách hư không, rất nhanh, một người một rùa, tiến vào đại đạo vũ trụ.