“Hồng Nguyệt Đế Tôn chính là muốn tiêu diệt tiểu thế giới, phản công chủ thế giới... Mà người Trịnh gia lại muốn nắm giữ tiểu thế giới, trở thành thế giới chi chủ, thu lợi từ hai vũ trụ đại chiến, mà mục tiêu của thiên ý là không bị tiêu diệt, Đế Tôn cũng là khối u ác tính, Đế Tôn, có hy vọng diệt sát thiên ý....”
“Cho nên, nếu Trịnh gia và thiên ý ở cùng một chỗ, vẫn có khả năng! Mục tiêu của hai bên tạm thời vẫn nhất trí... Mà mục tiêu của Trịnh gia còn có thêm nữa là phục hồi tiểu thế giới, để cho lần phục hồi thứ hai mở ra, để cho cường giả đi ra, đối với thiên ý mà nói kỳ thật cũng hy vọng lần phục hồi thứ hai...”
Lý Hạo nhanh chóng suy nghĩ, lấy kết luận suy đoán quá trình.
Hắn trực tiếp giả sử người này có quan hệ với Trịnh gia, rồi từ đó suy luận ngược.
Cứ như vậy, ngược lại có thể nói thông suốt rất nhiều chuyện.
Nếu không.... Rất nhiều điều không thể nói được.
Trấn Tinh thành... Cái tên này quá rõ ràng, nếu đối phương lén lút tìm kiếm, vì sao lại đặt tên là Trấn Tinh thành??
Không sợ những người khác hồi sinh sớm, cảm thấy nơi này không đúng?
Nếu là một di tích vô danh, Lý Hạo cũng chưa chắc sẽ để ý.
Điểm này, Lý Hạo có chút không thể lý giải, hay là người này cảm thấy sẽ không ai hồi phục trước bọn họ, căn bản không thèm để ý. Đặt tên là Trấn Tinh thành, là bởi vì Trịnh gia đích xác đến từ Trấn Tinh thành, mà người này lại muốn thay thế vị trí của Trấn Tinh thành năm đó?
Từ bàng chi, trở thành chủ chi?
Nếu người trước mắt là người Trịnh gia.
Gia chủ Trịnh gia Trịnh Hoành Viễn có ba đứa con trai, con trai lớn Trịnh Khắc đã theo Kiếm Tôn rời đi, con trai thứ hai Trịnh Công bị Lý Hạo giết, con trai thứ ba Trịnh Vũ không biết tung tích, Trịnh Hoành Viễn cũng như vậy.
Hồng Trần, hẳn là Trịnh Hoành Viễn?
Người này... Thánh Nhân đỉnh phong?
Chẳng lẽ là Trịnh Vũ?
Vô số ý nghĩ, liên tục xuất hiện.
Lý Hạo xoa xoa đầu, lại cảm thấy tình huống rất phức tạp.
Cho dù chỉ là Thánh Nhân đỉnh phong, cũng rất khó đối phó.
Lý Hạo thở ra một hơi, hồi lâu, chậm rãi nói: “Tiền bối bây giờ chỉ có thể ký thân lên cái cây này sao?”
“Ai... Không thể làm gì được!”
Lý Hạo hiểu rõ, thì ra là như thế.
Trách không được phân thân không ra ngoài được.
Về phần thiên ý nhắm vào, thật đúng là chưa chắc, vậy vì sao đối phương không muốn đi ra?
Kỳ lạ!
Làm một phân thân, cho dù chiến lực chỉ có Đấu Thiên, không để giết người mà chỉ là để liên hệ với tam đại cổ thành cũng được mà.
Càng ngày càng nhiều tin tức, Lý Hạo có chút choáng váng, nhưng rất nhanh, hắn liền bài trừ những quấy nhiễu này, chỉ có một ý nghĩ, nhiều hơn đều không cần, không bằng học tập Cổ Nhân Vương... Giết chết đối phương là xong chuyện!
Chết rồi, chuyện hết!
Nhưng mà chiến lực như thế, Thánh Nhân đỉnh phong, đối phương có lẽ không nói thật, một khi là Thiên Vương... Chặt đầu ra đánh à??
Mà nhìn chỗ này lần nữa, nơi này là trung tâm của phương Đông.
Mà Đại Hoang ở vùng biên giới phía đông.
Trong hoang thú, cũng có một số Thánh cấp tồn tại.
Không chỉ vậy, lần này Hồng Trần có lẽ muốn tiêu diệt hoang thú, đối phó với Đại Hoang, hồi phục thiên địa...
Hồng Trần nếu là cùng một nhóm với người này...
Hắn còn đang suy nghĩ, hư ảnh kia nhẹ giọng nói: “Tiểu hữu muốn vào ngồi không? Bên ngoài chậm trễ, nhưng cũng không thể làm gì được, ta không thể tiến lên phía trước...”
Lý Hạo suy nghĩ một chút, lắc đầu nói: “Tạm thời không được, tiền bối bên này, bí mật quá lớn, ta lo là sẽ quấy nhiễu tiền bối, như vậy đi... Ta giúp tiền bối tìm người của bát đại cổ thành, nếu có thể đối phó Hồng Nguyệt Đế Tôn, vậy là tốt nhất!”
Nói đến đây, suy nghĩ một chút lại nói: “Tiền bối, ngươi có biết Đại Hoang không? Một đám hoang thú tạo thành quốc độ, xâm lấn thiên địa, hiện giờ cách đây không xa, bất cứ lúc nào cũng có thể xâm nhập tới, đây cũng là thứ gần đây ta đau đầu! Di tích Trấn Tinh thành ở đây, một khi đối phương xâm lấn, bao vây di tích Trấn Tinh thành, tiền bối có thể ra tay hay không, tiến vào hỗn độn, đối phó với những hoang thú này?”
Lời này vừa nói ra, hư ảnh suy tư một phen, mở miệng nói: “Hỗn độn bao phủ sao? Cái này... Ngược lại có cơ hội! Hỗn độn có thể che giấu thiên cơ, chỉ là... Hỗn độn bao phủ được đến nơi này sao?? Ngược lại xem thường đám hoang thú này, năm đó hình như không còn lại mấy con, thế mà lại có thể đi tới hôm nay.”
“Vậy thì tốt rồi, ta còn lo lắng hoang thú xâm lấn, không thể chống đỡ!”
Lý Hạo cảm khái, trong lòng lại thầm mắng.
Không phải nói, thiên ý nhắm vào ngươi sao?
Đã như vậy, hỗn độn xâm lấn, tiêu diệt thiên ý, chẳng lẽ ngươi không biết?
Cả ta còn biết!
Vậy ngươi còn không bằng ngồi nhìn thiên ý bị hỗn độn tiêu diệt, còn đồng ý hỗ trợ?
Tên này, có phải cảm thấy ta không có kiến thức?
Có phải cảm thấy, Lý Hạo ta là đồ nhà quê, căn bản không hiểu quan hệ giữa thiên ý với hỗn độn.
“Đã như vậy, không quấy rầy tiền bối!”
Lý Hạo quay đầu, nhìn về phía mọi người: “Đừng vây quanh đây nữa, đều là hiểu lầm thôi, đừng quấy rầy tiền bối thanh tĩnh!”
Dứt lời, xin lỗi nói: “Chuyện của Từ gia, ta trước hết xin lỗi, sớm biết tiền bối là thủ hộ giả của Ngân Nguyệt, sẽ không có hiểu lầm này.”
“Không có việc gì, Từ gia tham lam vô độ, không phải người tốt, ta cũng chỉ bất đắc dĩ. Không có ai khác phát hiện ra nơi này, lại không cách nào đi ra ngoài, chỉ có thể thông qua Từ gia để liên lạc các phương...”
Đi đại gia ngươi!
Liên hệ mà thôi, cần phải nâng người lên Nhật Nguyệt tứ trọng?
Hài thật!
Hiển nhiên, gã biết Ngân Nguyệt hành tỉnh bị những người như mình chiếm đoạt, lo lắng Từ gia không phải là đối thủ, chính là cố ý tăng lên tới cấp độ này, chỉ là không nghĩ tới, đoàn người mình thăng lên nhanh hơn mà thôi.
Nếu không, đám người Từ gia kia, ngươi cho hắn chút ngọt, không nói Nhật Nguyệt tứ trọng, Nhật Nguyệt nhất trọng, người ta cũng điên cuồng chạy theo ngươi.
Lừa ai đây!
Tên này, không phải coi ta là một kẻ ngốc đó chứ?
Bất quá, Lý Hạo ở đây cũng thu thập được một ít tình báo.
Hồng Nguyệt Đế Tôn, Trịnh gia, điểm phân chia thiên địa Huyết Đế Tôn lưu lại... Bây giờ, liên quan đến không phải là Đế Tôn thì chính là Thiên Vương, đối với hắn, áp lực vẫn quá lớn.
Không còn cách nào khác!
Bây giờ... Biện pháp tốt nhất là đi tìm Chiến Thiên thành, hy vọng lần này có thể đạt được một kết quả thỏa đáng ở Chiến Thiên thành, chính mình, cộng thêm hai vị Thánh Nhân, có lẽ... Có thể bắt được người này rồi!!
Cho dù đối phương là Thánh Nhân đỉnh phong, vẫn là có hy vọng rất lớn.
Đương nhiên, nếu là Thiên Vương...thì phiền phức lớn rồi.
Nhiều năm như vậy, cho dù đối phương vốn là Thánh Nhân, liệu có thể tiến vào cấp độ Thiên Vương hay không?
Lúc này đây, Lý Hạo không nói để cho người Ngân Nguyệt tự mình đánh hạ.
Hy vọng đó là quá xa vời!
Cộng thêm chính mình, ba vị Thánh Nhân, cũng chưa chắc đã đủ... Vậy thì... Còn hoang thú thì sao??
Hắn nhìn về phía xa.
Đại Hoang!
Đại Hoang cũng có mấy vị hoang thú Thánh giai.
Một phương Hồng Trần, hiện giờ giết người không có cách nào hồi phục, vậy giải quyết Đại Hoang phục hồi có lẽ là điều bọn họ đang truy cầu, đã như vậy, phá hỏng kế hoạch của đối phương, sau đó mặc cho Đại Hoang xâm lấn đến đây, để hoang thú tham gia trận chiến này?
Về phần hoang thú xâm lấn, sau đó hoang thú chết... Tự nhiên sẽ biến mất.
Những suy nghĩ này đều thoáng qua trong đầu.
Lý Hạo trước kia, cũng không thích loại chuyện này, dùng thủ đoạn độc ác đi tính toán người khác, nhưng bây giờ, miễn là có thể giết người, giết cường địch, hắn đều không quan tâm.
Chỉ là an bài một số ít người ở lại, cách xa canh chừng, rất nhanh, Lý Hạo mang theo những người còn lại rời đi.
......