Thánh Nhân đỉnh phong!
Trong lòng Lý Hạo cảm khái, thật mạnh a.
Hơn nữa còn là đối phương tự nói về bản thân.
Hắn suy nghĩ một phen, lại nói: “Tiền bối, năm đó Trấn Tinh thành an bài phân bộ ở đây, là vì thủ hộ Ngân Nguyệt, nhằm vào Hồng Nguyệt xâm lấn... Đã như vậy, các tiền bối không cảm giác được điều gì trước đó hay sao?”
“Không có... Thủ đoạn của đối phương quá bí ẩn.”
“Vậy... Tiền bối cũng chưa từng nói cho Kiếm Tôn??”
“Kiếm Tôn cao cao tại thượng, hơn nữa... Tâm cao khí ngạo, cũng hơi bất hòa với Trấn Tinh nhất mạch của ta, chúng ta nào dám nói là vì phòng ngừa vạn nhất, một khi Kiếm Tôn hiểu lầm, một kiếm giết chúng ta thì đi đâu nói lý.”
Vị này, dường như cũng rất bất lực.
Lý Hạo gật đầu: “Thì ra là như thế... Vãn bối kia còn có một chuyện khó hiểu, chẳng lẽ... Biện pháp đối phó Hồng Nguyệt Đế Tôn nằm ngay trong phân bộ Trấn Tinh thành?”
“Cái này...”
Hư ảnh trầm mặc một hồi, mở miệng nói: “Phân bộ Trấn Tinh thành cũng không phải tùy ý thành lập, nếu tiểu hữu hỏi tới, vậy ta sẽ nói đơn giản, nơi này chính là điểm phân cách bát thành....”
“Điểm phân cách?”
Trong mắt Lý Hạo lộ ra một chút nghi hoặc và hồ nghi, hư ảnh lại nói: “Đúng vậy, thiên địa phân tám phần, ở giữa thiên địa từng lưu lại một nơi tuyệt mật, không ai biết, bất quá khi chúng ta đến, từng được các đại nhân chỉ điểm, một khi Ngân Nguyệt xuất hiện biến cố, nắm giữ điểm phân cách thiên địa có lẽ sẽ xuất hiện điểm chuyển cơ!”
Lý Hạo chấn động: “Thiên địa tám phần?”
“Đúng.”
“Cái này... Chẳng lẽ phía dưới tám phần, có thứ gì có thể đối phó Hồng Nguyệt Đế Tôn?”
“Đúng! Đương nhiên, Đế Tôn quá mạnh, hiện tại cũng không cách nào khẳng định, cho nên cần Bát Đại Gia cùng nhau tới đây, cùng đàm phán.”
Lý Hạo gật đầu, có chút ngưng trọng, trầm giọng nói: “Tiền bối, mạo muội hỏi một câu, tám nhà tới rồi, chẳng lẽ lấy được đồ là có thể đối phó được Đế Tôn?”
“Hy vọng.”
“Cái này...”
Lý Hạo cau mày nói: “Vậy... Vậy nếu không gom đủ tám người thì làm sao bây giờ??”
“Khi đó lại nghĩ biện pháp, nếu thật sự không đủ, Bát Đại Gia nếu có truyền thừa huyết mạch, vẫn có hy vọng...”
“Tiền bối, có thể cho biết, rốt cuộc là cái gì?”
“Cái này... Không thể nói!”
Hư ảnh tiếc nuối nói: “Ta đã tiết lộ quá nhiều rồi, rất mạo hiểm, nói tiếp... Không chỉ là không phụ trách với chúng ta, đồng thời cũng là không phụ trách đối với tiểu hữu, biết quá nhiều, một khi kích động tới thiên ý, rất có thể sẽ sinh ra nguy hiểm lớn!”
“Thì ra là như thế, ngược lại là tiền bối vất vả rồi.”
Sắc mặt Lý Hạo có chút ngưng trọng, lại nói: “Tiền bối, Vậy ta... Có thể vào Trấn Tinh thành không??”
“Tất nhiên có thể!”
Hư ảnh nhẹ giọng nói: “Tiểu hữu chính là đời sau của Lý gia, ngày đó thiên biến, Kiếm Thành có thể bị phong ấn ở phụ cận Tinh Môn, hiện giờ trong thiên địa, Lý gia còn có bao nhiêu hậu nhân cũng không biết, nếu tiểu hữu nguyện ý, đương nhiên là tốt nhất, dù là tiểu hữu không nói, ta cũng muốn mời tiểu hữu tham dự việc này.”
Nói đến đây, tiếc nuối nói: “Sớm biết tiểu hữu là hậu nhân Lý gia, thì ta đã không đề thăng Từ gia, gây phiền toái cho tiểu hữu.”
“Tiền bối... Chẳng lẽ Từ gia chưa từng nói qua, ta là hậu nhân Lý gia?”
“Không.”
“Tiền bối... Như thế nào nhận ra ta là truyền nhân của Lý gia?”
Tinh Không kiếm cũng không còn, ngươi vẫn nhận ra được?
Hư ảnh cười nói: “Rất đơn giản, kiếm ý trên người tiểu hữu không che giấu hết, có Kiếm Tôn chi ý, thiên hạ này, ngoại trừ hậu nhân Lý gia, không ai học được....”
“Hóa ra là như vậy!”
Lý Hạo lại gật đầu, vẫn có chút nhịn không nổi: “Tiền bối, thiên địa tám phần, điểm phân chia ở đây sao? Ai lại có sức mạnh vĩ đại như vậy, có thể chia thiên địa làm tám?”
Nói đến đây, có chút hưng phấn: “Chẳng lẽ... Là tổ tiên Kiếm Tôn của ta? Khó trách được xưng là Đế Tôn, Đế Tôn cường đại như vậy, có thể chia thiên địa thành tám phần. Chúng ta cho là mình đã vô địch thiên hạ, nhưng đừng nói phân chia thiên địa, ngay cả phân chia đất một tỉnh cũng không làm được....”
“Cụ thể là ai thì ta không rõ, có lẽ là Kiếm Tôn, có lẽ là người khác, thời gian đó cách chúng ta quá xa, cho nên cũng không thể biết nội tình.”
Lý Hạo cười cười, ta biết.
Chỉ là, ta không nói với ngươi!
Ở đây, thật sự là điểm phân chia tám phần thiên địa sao?
Hắn suy nghĩ một chút, lúc trước hắn thấy được Huyết Đế Tôn phân chia thiên địa, nhưng đối phương phân chia thiên địa để làm gì thì hắn đích xác không biết, sau đó, lại nói hình như là nhằm vào thiên địa.
Mà dường như cũng có thể là nhắm vào chính mình.
Tám phần thiên địa, có lẽ là vì không để cho thiên địa sinh ra ý thức.
Điểm phân chia tám phần thiên địa kia... Có cái gì nhỉ?
Từng nghi hoặc lần nữa nổi lên trong lòng.
Về phần vị trước mắt này, nói như vậy, Lý Hạo tin một phần, chín phần không tin.
Điểm phân chia thiên địa có lẽ là thật, vị trí đặc thù của di tích Trấn Tinh thành có lẽ là thật, đối phương tìm kiếm thứ gì đó ở nơi này có lẽ là thật... Nhưng thân phận của đối phương, hắn không tin.
Nhân Vương lo lắng xảy ra vấn đề, cố ý để Trấn Tinh thành an bài người tới đây... Buồn cười!
Thật sự cho rằng ta không biết chút gì về Cổ Nhân Vương!
Tên kia bá đạo, giết chóc vô song, há có thể làm những thứ này?
Đối với đại thế giới Hồng Nguyệt còn chủ động xuất kích, còn có thể lưu lại hậu thủ gì ở tiểu thế giới?
Chủ thế giới cũng không lưu lại hậu thủ gì, huống chi tiểu thế giới.
Đó là loại người, sau khi ta chết, quản chi thế gian ngập trời hồng thủy!
Xuất chinh thất bại, hết thảy không còn.
Xuất chinh thành công, Hồng Nguyệt tất diệt, còn quan tâm ngươi ở phía sau làm chút động tác nhỏ?
Nhân Vương sẽ lưu lại hậu thủ sao?
Lý Hạo cảm thấy, sẽ không.
Nhân vật như vậy... Xuất chinh, tất nhiên sẽ chỉ có một mục tiêu, giết kẻ thù. Giết sạch kẻ thù, ai dám làm gì sau lưng mình, về phần sào huyệt bị người ta soát, y sẽ không quan tâm, nhà bị chiếm, vậy thì ta diệt hang ổ của ngươi trước, rồi trở về đánh sau!
Cho nên, khi đối phương vừa nói là Nhân Vương an bài, Lý Hạo coi như gã đánh rắm.
Nhưng đối phương đến đây để tìm đồ có lẽ là sự thật.
Lý Hạo hồi tưởng lại lúc Huyết Đế Tôn cắt thiên địa, thiên địa mới sinh không bao lâu, hẳn là không có bao nhiêu người nhìn thấy mới đúng, đối phương như thế nào biết được?
Từ đâu biết?
Lý Hạo nhìn thấy từ hai chữ Chiến Thiên, chẳng lẽ đối phương cũng vậy?
Còn có, thiên địa tám phần, Lý Hạo từng hỏi qua, không hỏi trực tiếp mà là quanh co lòng vòng, không ai biết, Vương thự trưởng cũng không biết, Vương gia cũng không biết, thậm chí cả lão Ô Quy ở Chiến Thiên thành cũng không biết.
Đã như vậy... Người này biết từ đâu vậy??
“Ngoại trừ ta, những người khác có thể nhìn thấy hình ảnh trong hai từ Chiến Thiên? Có lẽ không phải? Nếu là như thế... Ngoại trừ ta biết, ngoại trừ Kiếm Tôn biết, vậy... Có lẽ chỉ có một người biết...”
Lý Hạo thầm nghĩ, ai?
Thiên ý!
Đúng, thiên ý có thể biết.
Bởi vì, dù là lúc đó không có thiên ý sinh ra, nhưng lạc ấn của thiên địa vẫn còn, đã như vậy, thiên ý được sinh ra sau này hẳn là biết tất cả những điều này.
Nhưng thiên ý, chỉ là thiên ý chưa trưởng thành.
Cho dù biết, người trước mắt này như thế nào biết được?
Có liên quan gì đến thiên ý không?
Lý Hạo tự hỏi, tình huống này hơi phức tạp, giờ phút này, hắn không thể phân biệt được tình huống cụ thể, tự mình phân tích một phen, nếu là người này cùng một nhóm với thiên ý, vậy có phải là cùng một nhóm với Trịnh gia hay không?
Nếu là như vậy, người này, Trịnh gia, thiên ý, tất cả đều là một nhóm?
Mục tiêu, có lẽ là thật sự vì đối phó với vị Hồng Nguyệt Đế Tôn kia, dù sao, vị kia mới là uy hiếp lớn nhất của bọn họ, đối với thiên ý mà nói, cũng là như vậy.