Càn Vô Lượng thu hồi vẻ khúm núm, nghiêm mặt nói: “Đại Ly vương là muốn đi chung đường với bọn họ, hay là lựa chọn tiếp tục hợp tác với Đô đốc? Nếu là đi chung với bọn họ… vậy Đô đốc cũng không có ý kiến gì! Đô đốc nói, mỗi người đều có chí riêng, nhưng ta đã đại biểu Đô đốc đi sứ, ta vẫn hi vọng Đại Ly vương nghĩ kĩ rồi mới làm!”
Càn Vô Lượng nghiêm mặt nói: “Nếu như Đại Ly vương cảm thấy, phủ Đô đốc Thiên Tinh không chịu nổi một kích… ngũ phương liên minh lập tức có thể đánh tan, vậy đã quá xem thường phủ Đô đốc rồi! Đô đốc bây giờ vì thiên hạ, vì các phương, vì dân chúng, nên không muốn chết chóc nhiều, nếu không… trăm vạn quân của Đại Ly, đã sớm bị tiêu diệt!”
“Buồn cười!”
Đại Ly vương lạnh lùng nói: “Ngươi uy hiếp bản vương sao? Lý Hạo, hắn dám giết người sao?”
Càn Vô Lượng cười: “Vì sao không dám? Giết rồi, sợ thiên địa lần thứ hai khôi phục hay sao? Thế nhưng… nhất định phải giết toàn bộ hay sao? Đại Ly vương chết, có lẽ quân Đại Ly sẽ trực tiếp quy hàng! Cho dù không quy hàng, cũng chưa chắc không còn những biện pháp khác, ví như đưa vào cổ thành chém giết, khôi phục cổ thành, cũng không khôi phục thiên địa! Phương pháp, dĩ nhiên là có, chỉ là như vậy, sinh linh sẽ đồ thán!”
“Đô đốc không muốn dân chúng thiên hạ chịu khổ, cũng không muốn trở thành quân cờ của bất cứ ai, Đô đốc nếu muốn, thỏa hiệp với Tân Võ, không nói những cái khác, chỉ nói Chiến Thiên Thành, Võ Lâm Minh, rất nhiều cổ thành đều nguyện ý ủng hộ Đô đốc! Chỉ là Đô đốc hi vọng, thành lập một cái thời đại thuộc về người Ngân Nguyệt mà thôi!”
Y nhìn Đại Ly vương, cảm nhận được sự lưỡng lự của đối phương.
Vị vương giả này, có lẽ cũng giống như Lý Hạo, lo lắng trùng trùng.
Giờ phút này, tâm tình cũng rất phức tạp.
Càn Vô Lượng nheo mắt, lại nói: “Đại Ly vương nếu có cách nghĩ gì… đêm nay, Đại Ly vương, Khương chủ tế, có thể đến Ngân thành gặp mặt Đô đốc!”
Đại Ly vương khẽ nhíu mày: “Có ý gì chứ?”
“Đồng ý, thì đến, không đồng ý… thì thôi vậy!”
Càn Vô Lượng cười nói: “Lời Đô đốc muốn ta nói, ta đã nói hết, lần này… có lẽ sẽ quyết định rất nhiều thứ.”
Nói xong, lại nói: “Vô Lượng cáo từ!”
Quay người liền đi.
Đại Ly vương khẽ nhíu mày, bỗng nhiên chộp thẳng về phía y.
Người này thực sự mạnh, hay chỉ dọa người ta mà thôi?
Sau khi vươn tay vồ một cái, Càn Vô Lượng trong nháy mắt đã tránh đi, sau một khắc, một cỗ ba động đặc thù tràn lan ra ngoài, toàn bộ quân Đại Ly, đột nhiên có chút bạo động, trong nháy mắt, mấy người xông vào quân trướng, ánh mắt đỏ bừng, có chút chiều hướng muốn phát cuồng.
Họ nhanh chóng quên mình đứng cản trước mặt Đại Ly vương, giống như là dã thú gào thét, ngăn cản cánh tay của Đại Ly vương.
Mà Càn Vô Lượng cũng không quay đầu lại, tiếng cười vẫn như cũ: “Đại Ly vương, trăm vạn quân Đại Ly, đối với ta mà nói… chẳng qua là con rối giật dây mà thôi, nếu như ta muốn … Vô Lượng tùy thời có thể khiến quân Đại Ly làm phản.”
“Hừ!”
Hừ lạnh một tiếng, chấn động thiên địa.
- Ầm!
Một cỗ khí tức, trong nháy mắt tiêu tán, thiên ý hội tụ mà đến, uy áp cái thế.
Quân doanh trước đó rung chuyển kia, trong nháy mắt an tĩnh trở lại.
Càn Vô Lượng đã biến mất, trong quân trướng, mấy vị Thần Vệ đều sợ hãi, hơi rung động, vừa nãy, bọn hắn bị phẫn nộ làm mê man đầu óc, thế mà lại dám cản trở Đại Ly vương!
Cái này…
“Thuộc hạ đáng chết!”
Mấy vị Thần Vệ tái mặt, còn Đại Ly vương thì khẽ nhíu mày: “Tu luyện cho tốt, mấy người các ngươi, ý chí quá yếu ớt!”
Thần Vệ nhiều như vậy nhưng chỉ có mấy người này, trong nháy mắt đã bị người ta điều khiển, điều này cũng nói rõ, mấy tên này ý chí không mạnh.
Chỉ là….
Gã nhìn về phía Càn Vô Lượng đã đi ra xa kia, sắc mặt khẽ biến, dưới trướng Lý Hạo, một gã không có bất kỳ danh tiếng gì, thế mà… thế mà đã mạnh đến mức như thế, có thể tùy ý điều khiển Thần Vệ của mình, thậm chí khiến quân đội xuất hiện bạo động.
Đây là năng lực gì đây?
Khương Ly đột nhiên nói: “Người này tên là Càn Vô Lượng, là bộ hạ mà Lý Hạo đã thu nạp tại thành siêu năng, ngày đó ở thành siêu năng, trong một ngày Lý Hạo đã bắt và thu nạp hơn cả ngàn siêu năng, hai ngày trước, gã thay mặt Lý Hạo, đi sứ các đại cổ thành, nhưng người này, ngày đó khi bị Lý Hạo bắt chỉ là Húc Quang, trước đó cũng chỉ có cấp độ Sơn Hải mà thôi…”
Gã nhíu mày: “Sao lại thế được… đột nhiên tiến bộ nhiều như vậy?”
Dứt lời lại nói: “Người này nghe nói có sở trường quan sát lòng người, đoán được ý người qua lời nói và sắc mặt, nên không được võ sư Ngân Nguyệt hoan nghênh, đích xác là một tên tiểu nhân…”
Gã cũng chỉ có mấy ngày không gặp mặt Càn Vô Lượng.
Sao bỗng nhiên lại trở nên mạnh như vậy chứ?
Trong lúc phất tay, lại có thể điều khiển Thần Vệ phản kháng Đại Ly vương, quả thực là không thể tưởng tượng được.
Nếu là khống chế đại quân… không nói là toàn bộ, mấy vạn người phản bội, vậy trăm vạn đại quân, có lẽ sẽ bị tai họa ngập đầu!
Thật là đáng sợ!
Còn đáng sợ hơn ngươi một quyền đánh chết vạn người.