Sâu dưới đáy hồ, một vòng xoáy nước xoay quanh.
Bọn Lý Hạo vừa xuất hiện, một cỗ tinh thần lực nhàn nhạt tràn ra, không chỉ như thế, thậm chí mơ hồ còn có một bóng người hiện lên dưới nước, thấy được đám người, hình như có chút giật mình.
Ngay sau đó, truyền ra dao động: “Hồng Sam?”
Dứt lời, lại nhìn về phía mấy người Lý Hạo: “Các ngươi... Thiên Tinh... Lý Hạo?”
Lý Hạo có chút ngoài ý muốn: “Tiền bối xem ra cũng không hoàn toàn tự phong, từng đi ra ngoài rồi?”
“Ngươi đến đây làm gì?”
Hư ảnh kia hình như có chút khẩn trương, lại hình như có chút cảnh giác: “Chúng ta nước sông không phạm nước giếng, bên ngoài thuộc về các ngươi, bên trong... Không phải thuộc về các ngươi!”
Lý Hạo cũng không nói nhiều, nói thẳng: “Chúng ta cần cơ trạm!”
“Ý ngươi là sao?”
“Mời tiền bối trở về Thiên Tinh trấn tụ hợp với các tiền bối yêu thực khác... Ở đây, giao cho chúng ta.”
“Không thể!”
Lý Hạo khẽ nhíu mày: “Tiền bối cảm thấy... Chúng ta không có cách làm gì bản tôn của tiền bối?? Cơ trạm có ích với chúng ta, Hồng Sam tiền bối cũng đã nhường cơ trạm số 7 rồi...”
“Chuyện đó không liên quan gì đến ta, ngươi ngay lập tức rút lui đi!”
Hư ảnh bộ dáng hơi tức giận: “Ngươi tuy rằng không kém, nhưng tiến vào cơ trạm, bản tôn ta chính là thực lực Bất Hủ, cũng sẽ không sợ ngươi!”
“......”
Lý Hạo có chút nghi hoặc, nhìn thoáng qua hư ảnh.
Tiếp theo, không nói thêm gì nữa, chém ra một kiếm!
Ầm ầm nổ lớn!
Hư ảnh trong nháy mắt tan vỡ.
“Vào trong!”
Lý Hạo lười nói thêm, chậm trễ thời gian, tám cơ trạm lớn, hắn nhất định phải nhanh chóng đoạt lấy, nào có thời gian dây dưa.
Đợi đến trong nháy mắt Toản Địa Toa tiến vào, nghênh đón là vô số công kích của cành cây.
Lý Hạo chém ra một kiếm, chặt đứt một ít cành cây.
Rất nhanh, trước mắt thấy được một cây gỗ cực lớn hiện ra, lực lượng kịch liệt dao động, mang theo một chút phẫn nộ: “Các ngươi dám tự tiện xông vào nơi này... Đây là yếu địa của Tân Võ...”
Nghe nó nói như vậy, Lý Hạo vừa định nói vài câu, một bên, Hồng Nhất Đường bỗng nhiên nói: “Nhìn kìa!!”
Y chỉ một phương hướng, Lý Hạo nhìn theo hướng ngón tay y, hơi ngẩn ra.
Chỗ đó... Hài cốt khắp nơi.
Hình như... Tất cả đều là xương người.
Ngay bên cạnh rễ cây, có vẻ như rất nhiều, thậm chí... Chỉ là bề mặt, dưới lòng đất có lẽ còn nhiều hơn.
Một bên, Hồng Sam bỗng nhiên thở dài một tiếng: “Minh Linh, ngươi đang nuốt người tu luyện sao?”
Cây đại thụ kia hiện ra hình người, là một vị trung niên có chút u ám, giờ phút này, có chút kiêng kỵ nhìn thoáng qua Lý Hạo, lại nhìn về phía Hồng Sam, trầm thấp nói: “Thiên địa vẫn không cách nào hồi phục, mấy năm trước năng lượng không đủ, ta sắp chết... Huống chi, những người này tự tiện xâm nhập nơi này, ta chỉ là hấp thu một ít năng lượng mà thôi... Hồng Sam, vật đua trời lựa, ta tìm đường sống cho bản thân mà thôi, ngươi đến đây còn không phải lợi ích của bọn họ hay sao?”
Hồng Sam muốn nói lại thôi.
Việc này... Không bị phát hiện, trên thực tế cũng không có gì.
Cho dù bị phát hiện, nếu thực lực đủ mạnh, cũng không tính là cái gì.
Dù sao, Hồng Sam rất rõ ràng, nhưng rất nhiều yêu thực sắp không thể chịu đựng được thì phải chết. Năng lượng thiên địa không đủ, một số tu sĩ lại ẩn chứa năng lượng, mặc dù chỉ như hạt cát trong sa mạc, nhưng nếu ăn nhiều thì vẫn có thể khôi phục lại được một chút.
Lý Hạo cho đến hôm nay, cũng chưa từng gặp phải loại này.
Trên thực tế, không phải là không gặp phải.
Chiến Thiên Thành, lúc ấy rất nhiều người xông vào, sau khi những người đó bị giết, bị Chiến Thiên Thành thôn phệ, kỳ thật cũng có Hòe tướng quân ở trong đó, thôn phệ bọn họ, hồi phục chính mình.
Nhưng mà... Chiến Thiên Thành cũng chỉ là đánh chết kẻ xâm nhập.
Nhưng nơi này... Vô số bạch cốt kia, Lý Hạo không tin đều là đột nhập vào, một di tích không biết tên nào có nhiều người xông vào như vậy, hắn nhìn kỹ lại chỉ nhìn thấy hài cốt, chỉ sợ đã có hơn một ngàn bộ!
Giờ phút này, Tề sở trưởng cũng thở dài: “Tân Võ từng có nghiêm lệnh, bất kỳ yêu thực nào, bất kỳ yêu thú nào, quyết không cho phép lấy người tu luyện!”
Lúc này, nam tử u ám kia có chút cau mày: “Sắp chết rồi còn lo lắng những thứ này làm gì? Huống chi, năm đó Nhân tộc Tân Võ cũng không ít lần lấy yêu thực cùng yêu thú tu luyện, bất quá chỉ là cá lớn nuốt cá bé mà thôi! Ta mạnh hơn họ, ta sắp chết rồi, ta hấp thụ một chút năng lượng tự cứu lấy bản thân còn không được hay sao chứ?”
Dứt lời, nhìn về phía Lý Hạo, hơi kiêng kỵ: “Ngươi chính là Lý Hạo... Ta biết ngươi mạnh mẽ, chỉ là, ta cũng không yếu! Ở đây, ta có thể phát huy toàn bộ thực lực, ta không có ý định chống lại các ngươi, nếu ngươi nhất định phải lấy cơ trạm... Sau lần phục hồi thứ hai, ta có thể rời đi, nơi này tự nhiên có thể được giao cho ngươi!”
Nó nói là nó muốn tự cứu mình.
Không có năng lượng, chỉ có thể tự cứu mình như vậy.
Đối với yêu thực mà nói, kỳ thật cũng không sai, có lẽ cũng giống như nhân tộc giết yêu tộc, cảm thấy không phải đồng tộc, không quá thương hại, như người ăn thịt.
Nhưng nếu Lý Hạo đã thấy được...thì không thể mặc kệ.
Đối với những yêu thực này, nếu sẵn sàng hợp tác, hắn bình thường sẽ không hạ sát thủ.
Giờ phút này, Lý Hạo cũng không nói thêm gì, nhẹ giọng nói: “Đúng hay sai cũng không cần nói nữa, mỗi người đều có một con đường riêng, hành vi của ngươi, ta không tán thành... Vậy thì... Chỉ có giết ngươi thôi!”
Lúc này, cũng khó biện minh đúng sai.
Người ăn yêu, yêu ăn thịt người, mỗi người nói đều có lý, đều là tự cầu cường đại, ai có thể nói được đâu đúng đâu sai?