TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 2079: Con đường đạo chủ (1)

Chiến hạm bay đi, cũng không về thẳng Ngân Nguyệt.

Lý Hạo mang theo mọi người, tiến thẳng đến mỏ lớn Thiên Tinh.

Trấn Thiên Tinh.

Khoáng mạch khổng lồ tràn ra năng lượng nồng đậm.

Lý Hạo không tiến vào một mình, lần này hắn trực tiếp đưa mọi người vào, bao gồm mấy vạn quân sĩ, đều tiến vào di tích trấn Thiên Tinh.

Đám quân sĩ này lần đầu tiến vào loại di tích này.

Năng lượng vô cùng nồng đậm khiến cho thân thể của bọn hắn đều đang thuế biến.

Giọng nói của Lý Hạo vang lên: “Chư vị xuất chiến Thần quốc, không thể không có công, từ hôm nay, tại vùng đất khoáng mạch này, hấp thu năng lượng không hạn chế ba ngày, có thể được bao nhiêu tạo hóa, mở ra bao nhiêu khiếu huyệt, còn phải dựa vào bản thân chư vị!”

Hấp thu không hạn chế ba ngày.

Vận khí tốt có thể mở được mười mấy khiếu huyệt.

Năng lượng ngoại giới thực sự là quá thiếu thốn, mà năng lượng nơi đây gần như là vô cùng vô tận.

Mà Lý Hạo đưa mọi người tiếp tục tiến về phía trước.

Một đường vào sâu trong mỏ lớn.

Giờ phút này, Lâm Hồng Ngọc có chút không thoải mái: “Đô đốc, ta lên đó xử lý tạp vụ trong thành được không?”

“Không cần, một ngày không quản cũng không loạn đâu!”

Nhục thân của Lý Hạo không ngừng nứt ra, đều nhờ kiếm năng duy trì, giờ phút này lại ra vẻ rất bình tĩnh: “Theo ta vào đó!”

Nói xong, quay người nhìn Trương An: “Tiền bối, làm phiền ngươi tiếp chuyện chủ tế Khương Ly, ta không tiếp nữa.”

Trương An nao nao, gật đầu.

Khương Ly có chút xấu hổ.

Gã không đi, thực ra là muốn dò xét tình huống, giờ lại nhìn thấy thoáng mạch Thiên Tinh cực kỳ to lớn này… thực ra rất động tâm, cũng có chút hiếu kỳ, bọn người Lý Hạo vào trong đó để làm gì.

Nhưng giờ Lý Hạo nói như vậy, gã chỉ đành ngượng ngùng mở miệng: “Không cần không cần… Lý Đô đốc vẫn nên sớm đi chữa thương, ta về trước đây…”

“Không, Khương chủ tế đi rồi… chẳng phải là ta đãi khách không chu đáo hay sao?”

Lý Hạo lộ ra dáng tươi cười, ý vị sâu xa nhìn gã.

Ngươi đi rồi, Đại Ly vương không còn hạn chế, bỗng nhiên trở về ra tay với đại quân Ngân Nguyệt thì phải làm sao?

Nếu đã đến đây…. vậy cứ ở chung với chúng ta là được.

Khương Ly có chút chần chờ, lại nhìn đám người có vẻ hung thần ác sát kia, có lẽ vì trước đó không chiếm được chút tiện nghi nào của Thần quốc, những người này đã rất phẫn nộ, giờ phút này nếu còn nói thêm gì nữa, sẽ rất dễ dẫn lửa thiêu thân.

Gã cười cười, cũng không nói thêm gì nữa.

Lý Hạo cười nói: “Vậy chúng ta đi chữa thương trước, đợi thương thế khỏi hẳn, lại tiếp chuyện Khương chủ tế.”

Nói xong, đưa người đi thẳng vào sâu trong khoáng mạch

Sâu trong khoáng mạch, một bảo trì cực lớn, giờ khắc này còn lại không ít chất lỏng.

Bảo trì này vốn dùng để uẩn dưỡng thân thể Thiên Vương.

Về sau Lý Hạo cũng chỉ dùng để chế tạo nhục thân cho Vương Thự trưởng, những người khác không hề động vào những thứ này.

Lý Hạo nhìn sau lưng mình, giờ khắc này, những người đến đây đều là dòng chính của toàn bộ phủ Đô đốc Thiên Tinh.

Một đám võ sư Ngân Nguyệt, bao gồm cả Triệu Thự trưởng.

Ngoại trừ Hầu Tiêu Trần tọa trấn Ngân Nguyệt, các võ sư Ngân Nguyệt khác, bao gồm mười mấy vị võ sư thế hệ trước đều ở đây, còn có số ít võ sư của quân Liệp Ma, ví như đám người Lưu Long.

Không nhiều người, cũng chỉ 40 mấy người.

Những người khác như Diêu Tứ, Lâm Hồng Ngọc, Trần Trung Thiên, Càn Vô Lượng, Dương Sơn, Tần Liên còn mấy người của Đạo Kiếm, và một số cường giả siêu năng trước đó đã bước vào Húc Quang.

Còn có đám người Hách Liên Xuyên từ Ngân Nguyệt theo đến, bây giờ cũng đã bước vào Húc Quang, nhưng lại hơi tụt lại phía sau.

Ngoài ra, còn có vài vị cổ cường giả, ví như Vương Thự trưởng, cùng mấy vị Đoàn Trưởng của Chiến Thiên quân, còn có Đế Vệ.

Cộng lại khoảng 100 người.

Đây chính là toàn bộ cường giả đỉnh cấp của phủ Đô đốc Thiên Tinh, đều là cấp độ phía trên Húc Quang.

Đương nhiên, có một số cũng không thể coi là dòng chính.

Giờ phút này, có thể bước vào nơi đây, mặc kệ là mới đến hay là sau này, bao gồm cả tên Hồ Thanh Phong giỏi nịnh bợ kia, giờ đều được Lý Hạo nạp vào dòng chính.

Nếu để cho võ sư Ngân Nguyệt tới chọn, đương nhiên chỉ có võ sư Ngân Nguyệt mới được tính thôi.

Nhưng Lý Hạo cũng không quá để ý những thứ này.

Người vốn không quá nhiều.

Trăm người đối với thế lực một phương mà nói, có tính là gì?

Rất rất ít.

Giờ phút này, một bộ phận võ sư đã có chút không chịu nổi, toàn thân đều đang chảy máu, ai nấy đều nhìn về phía Lý Hạo, chờ Lý Hạo lên tiếng.

Trận chiến hôm nay, không chiếm được chỗ tốt gì.

Nghiêm túc mà nói… thực ra còn chịu thua thiệt.

Đừng thấy có thể giết chết hai vị thần linh của đối phương, thực tế cái rắm cũng không có, nhục thân của mọi người tổn thất quá nhiều, mà thần linh của đối phương, lại có khả năng khôi phục.

Thần linh sinh ra tuân theo thiên địa đại đạo.

Giết đối phương… rất khó.

Đám người không thể tiêu diệt hết năng lực của đối phương, cho nên, mặc dù Lý Hạo đã chém gã Hỏa thần, nhưng đối phương cũng có thể sẽ khôi phục vào lần tiếp theo, tính ra, người chịu thiệt chính là Lý Hạo.

Đương nhiên, đến giờ mọi người thực ra cũng không rõ mục tiêu mà Lý Hạo tiến đánh Thần quốc.

Tất cả mọi người đều kìm nén.

Phẫn nộ, chán nản!

Phủ Đô đốc Thiên Tinh bách chiến bách thắng, lần này bị thua thiệt rất lớn.

Bao gồm cả Lý Hạo, bị thương cũng cực kỳ nghiêm trọng.