TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 2072: Khó phân thắng bại (2)

“Đô đốc!”

“Lý Hạo!”

Mọi người kinh hãi!

Làm sao có thể!

Giờ khắc này, bọn họ đều có chút mơ màng, có chút hoảng hốt. Trong nháy mắt vừa rồi, Lý Hạo tập hợp lực lượng vạn dân vào một thân, tất cả mọi người, kể cả Cửu sư trưởng đều cảm thấy, Lý Hạo thắng chắc!

Những cường giả Tân Võ kia đều cảm thấy Lý Hạo thắng chắc rồi.

Hắn lại học được thủ đoạn giống như Nhân Hoàng đạo, rút lực lượng vạn chúng, làm mạnh mẽ bản thân.

Nhưng ai có thể tính được, trong nháy mắt đã tan vỡ.

Giờ phút này, có người hiểu được, ngay lập tức gào thét giận dữ: “Chết tiệt! Ta đã nói rồi, không nên phí quá nhiều thời gian cho đám ngu dân đó, khốn kiếp, bọn họ đã phản bội chúng ta!”

Điên cuồng gầm thét, rống giận, phẫn tức!

Lý Hạo, bị phản bội.

Đám người học tập Tân Võ đạo của hắn, đã phản bội hắn, giờ phút này, không còn tin tưởng Lý Hạo nữa, mà là lựa chọn Thần Linh!

Ngay cả Viên Thạc, giờ phút này cũng phẫn nộ đến cực hạn, tức giận nói: “Ngươi không phải là Thần của họ, chúng ta đều không phải, đám ngu xuẩn này, chỉ tin tưởng thứ Thần Linh mang lại thảm họa!”

Oanh!

Dứt lời, đánh ra một quyền, ánh lửa tỏa sáng, tứ hành lĩnh vực của Viên Thạc lập tức vỡ vụn, khải giáp trên người trực tiếp nổ tung, trong chớp mắt máu thịt trộn lẫn, bộ mặt trực tiếp bị hỏa diễm thiêu đốt cho hoàn toàn biến dạng.

Hỏa Thần cười lạnh: “Phủ định Thần Linh, lại muốn thế nhân coi các ngươi là Thần... Không thấy quá buồn cười sao?”

Viên Thạc ngay cả hộc máu cũng không, cả người như bị thiêu đốt, nghe nói như vậy, bỗng nhiên thân thể run lên.

Đúng vậy!

Phủ định Thần Linh, còn muốn thế nhân coi ngươi là Thần... Không buồn cười, không mâu thuẫn sao?

Mà cách đó không xa, Lý Hạo ho ra máu, cũng nghe được lời này, khẽ lặng người.

Oanh!

Quyền trượng lập tức đánh bay hắn, Lý Hạo không ngừng ho máu, bay ngược về sau, lẩm bẩm nói: “Đúng vậy, rất buồn cười....”

Phủ định Thần Linh, vậy vì sao... Lại muốn tạo ra Thần Linh cho người cơ chứ?

Ví dụ như trong nháy mắt vừa rồi, chiếu rọi thiên địa, triệu hoán tu giả Tân Võ đạo là để gia trì cho ta... Đây là... Không phải cũng là Thần hay sao?

Nữ vương đạp không bước tới, mang theo một chút lãnh ý: “Lý Hạo, chính ngươi cũng không biết cái gì là Thần Linh, còn phải phá vỡ Thần Linh, đây mới là đạo tự tìm chết của ngươi! Ngươi còn quá trẻ, ngươi mới tham ngộ được mấy phần đại đạo, liền dám diễu võ dương oai ở trước mặt chúng ta?”

Quyền trượng lại đánh ra!

Ngay tại giờ khắc này, một tiếng quát lớn, một đạo kiếm quang tỏa sáng giữa thiên địa, một kiếm chém phá thương khung, Cửu sư trưởng bay lên trời, không phải đối phó với cường giả khác, một luồng kiếm quang phá vỡ công kích của đối phương.

Quát lạnh: “Ngươi tính là cái thá gì? Đến phiên ngươi nói này nói kia với người Lý gia?”

Y đưa lưng về phía Lý Hạo, tức giận quát: “Lý Hạo, đừng nói những thứ rỗng tuếch kia, chiến đấu chính là chiến đấu, không phải ngươi chết thì là ta sống, chỉ là một lần đạo pháp bị phá mà thôi!”

Y đã giết tới.

Y nhận ra vấn đề, thần thông của nữ vương không chỉ phá đạo pháp của Lý Hạo, thậm chí phá vỡ tín niệm vô địch của Lý Hạo!

Lý Hạo vẫn luôn tin chắc, tin tại thế gian hắn vô địch.

Cũng tin chắc, có thể dùng dân tâm.

Nhưng ngày hôm nay... Vị quốc chủ phương tây này lại phá vỡ đạo của hắn.

Cửu sư trưởng là cường giả Tân Võ, quá rõ ràng trạng thái như vậy rồi. Lý Hạo xem như đang đi vô địch lộ, nhưng một khi trên vô địch lộ bị người ta phá vỡ tín niệm vô địch... Lý Hạo sẽ bị phế, thậm chí sẽ tự hoài nghi mà điên cuồng.

Lý Hạo, quá trẻ.

Tất cả mọi người đều coi trọng hắn, tất cả mọi người đều tín nhiệm hắn, chính hắn cũng là một đường quá mức thuận lợi, lúc này đây, càng dốc hết toàn lực đối phó Tây Phương Thần Quốc, vốn tưởng rằng là một trận đại thắng vui sướng tràn trề!

Thậm chí ngay cả cháu trai của Chí Tôn cũng mời tới!

Nhưng mà... Chiến cuộc lại không phát triển theo hướng tưởng tượng. Không chỉ Lý Hạo, giờ khắc này, tất cả võ sư Ngân Nguyệt đều có trạng thái như vậy, thậm chí mấy vạn quân đội phía dưới, ngoại trừ Chiến Thiên quân, đều có chút mê mang.

Tập hợp toàn lực đối phó với Tây Phương Thần Quốc, lại gặp phải thất bại cực lớn!

Lý Hạo, không địch lại Tây Phương Nữ Vương.

Mà các võ sư Ngân Nguyệt khác cũng không địch lại những Thần Linh này.

Cửu sư trưởng quay lưng lại với Lý Hạo, lạnh lùng nói: “Đừng nghĩ về những điều này nữa, Lý Hạo, đây là chiến đấu! Chiến đấu có thắng bại, tiên tổ Kiếm Tôn cũng từng bại, bị người ta phế bỏ tinh thần, mười năm không tiến một tấc. Nhưng tiên tổ cuối cùng vẫn rút kiếm mà chiến đấu, lấy thân Lục phẩm nghịch phạt Bát phẩm, một trận kinh thiên địa! Thế nhân đều nói, lực công phạt của Trường Sinh Kiếm Tôn là đệ nhất thiên hạ! Cho dù là Nhân Vương, cùng giai cũng không địch lại tiên tổ!”

Oanh!

Một tiếng nổ lớn, Cửu sư trưởng rút kiếm mà chiến đấu, kiếm ý ngút trời, quyền trượng xuất kích, ầm ầm một tiếng, kiếm quang vỡ vụn!

Nữ vương lạnh lùng vô cùng: “Nói nhiều hơn nữa, cũng không hữu dụng!”

Phân thân Cửu sư trưởng, dù sao cũng chỉ là phân thân.

Tại thời điểm này, sau va chạm, kiếm ý phá toái.

Hoàng kim chiến giáp của Cửu sư trưởng cũng bắt đầu nứt ra, giận dữ quát một tiếng, lại xuất kiếm!

“Kiếm, dùng để giết địch!”

Oanh!

Thương khung vỡ nát!

Nhưng ngay sau đó, nữ vương cường hãn, một vầng minh nguyệt nện xuống, ầm ầm một tiếng, thiên địa sụp đổ, hóa thành hỗn độn, hoàng kim chiến giáp của Cửu sư trưởng vỡ vụn, lộ ra bóng người hư ảo bên trong.

Mà trên người nữ vương cũng xuất hiện một vết kiếm, chỉ là, vết kiếm nhanh chóng biến mất.

Nữ vương ngược lại có chút kinh ngạc: “Hậu nhân Kiếm Tôn...Ngược lại đích xác cường hãn, chỉ là phân thân bản nguyên mà thôi, lại có thể đả thương bổn vương!”

Cửu sư trưởng hừ lạnh, tay cầm lợi kiếm, một kiếm chém ra!

Kiếm quang xuyên qua thiên địa, lại là lần thứ hai bị một kích đánh nát.