Trong nháy mắt, Hoành Đoạn Hạp Cốc của Ngân Nguyệt, một đoàn quân Chiến Thiên mấy ngàn người hiển hiện.
Tuần Dạ Nhân thủ vệ, đều cực kỳ sợ hãi!
Một tôn Hoàng Kim chiến sĩ, âm thanh vang vọng đất trời: “Ai dám giết Thự trưởng cảnh vệ của Chiến Thiên Thành ta, thù này tất báo, bọn người năm đó phản loạn, Chiến Thiên Thành chắc chắn sẽ hết giết các ngươi! Bát đại chủ thành, cùng chung mối thù, sẽ tự thu xếp ổn thỏa!”
- Ầm ầm!
Đại quân xuất chinh, hướng thẳng về phía Thiên Tinh.
Giờ khắc này, vùng đất Ngân Nguyệt, một số di tích, rung chuyển bất an.
Thự trưởng cảnh vệ của Chiến Thiên Thành đã bị giết hay sao?
Chẳng lẽ thiên biến, có quan hệ với người này hay sao?
Mấu chốt là, đối phương làm sao ra ngoài được?
Đã bị giết ở đâu?
Bây giờ xuất hiện, dường như là Lý Đạo Tông vị tướng quân cường hãn ngày xưa của Chiến Thiên Thành, người này sát phạt vô số, một tay Trường Sinh kiếm, được chân truyền toàn bộ của Lý gia, cho dù bây giờ bị thiên địa hạn chế, chỉ là phân thân xuất hiện, nhưng cũng đại biểu cho vô địch cùng cấp!
Chiến tướng giết chóc vô song kia, hôm nay lại thống lĩnh quân sĩ xuất thành!
Giờ khắc này, Triệu Thự trưởng ở thành Bạch Nguyệt xa xôi kia, cũng trợn mắt há mồm, xong rồi!
Tình huống như thế nào đây?
Chiến Thiên Thành trực tiếp xuất binh!
Chiến Thiên Thành đã phong bế vô số tuế nguyệt, dưới sự thống lĩnh của một vị sư trưởng, xuất động mấy ngàn vong linh binh sĩ, thế mà đã bước ra ngoài, đây đúng là một việc không thể tưởng tượng nổi, những binh sĩ này… tại sao sau khi ra khỏi thành, còn có thể bảo trì được linh tính?
…
Mà Vương Thự trưởng hoàn toàn không biết được những việc này, lão chỉ có một ý niệm trong đầu… để cho ta chết đi!
Sự thống khổ vô tận lan khắp cơ thể.
Mà cái này, chỉ là mới bắt đầu thôi.
Đại đạo bản nguyên, làn tràn trong Hạo Tinh Giới.
Bên trong Hạo Tinh Giới, Lý Hạo cũng lung lay sắp đổ, có chút đau khổ, đúng là không dễ vững chắc!
Phải làm sao đây?
Có thể xuyên qua đến đây, nhưng… làm sao củng cố mới là vấn đề lớn.
Mà giờ khắc này, Hạo Tinh Giới dường như đang rung chuyển, không biết có phải bởi vì Lý Hạo xuyên qua Hạo Tinh Giới, khiến cho Hạo Tinh Giới có chút không thoải mái, bài xích Lý Hạo, muốn ép bản nguyên đại đạo ra ngoài.
Mà Lý Hạo không ngừng suy tư, cắn răng, ngôi sao lớn để ở chỗ cũ, gầm nhẹ, tóm cái bản nguyên đại đạo kia kết nối vào bên trên ngôi sao.
Mặc kệ nó!
Trước tiên phải vững chắc thông đạo rồi mới tính!
- Ầm!
Trên ngôi sao chữ “đạo” hiện ra từng đạo quang mang xán lạn, ngôi sao chữ “đạo” cũng đang kịch liệt chấn động, Lý Hạo bị trấn đến thất điên bát đảo, cũng không lo được nhiều, giờ hắn phải trở về.
Không thể ở lại quá lâu!
Đáng tiếc, cái thông đạo do Vương Thự trưởng tạo ra, hắn dường như không ra được, nếu không đi đường này thì tốt biết bao.
Lý Hạo nghĩ, vẫn nên lựa chọn để ngôi sao chữ “đạo” ở chỗ cũ, hóa thành một con hổ lửa, nhanh chóng biến mất.
Xuyên thẳng qua hư không!
Không biết qua bao lâu, quát khẽ một tiếng, một quyền đánh ra, một thanh tiểu kiếm xuyên qua hư không, Lý Hạo dọc theo thông đạo do Tinh Không Kiếm mở ra, trong nháy mắt biến mất trong Hạo Tinh Giới!
Khi bóng dáng của Lý Hạo xuất hiện, Vương Thự trưởng đã bị người ta từ trong cỗ máy kia kéo ra, giờ lão đã mặt xám như tro tàn.
Thống khổ, đã khiến lão chết lặng.
Ta đã chết!
Đừng ai quấy rầy ta nữa!
Mà Lý Hạo, nhìn thoáng qua, lại mỉm cười, hắn cảm giác được một chút khí tức thuộc về mình từ trên người Vương Thự trưởng, khí tức của đạo tinh, thông đạo đã vững chắc thành công!
Mà giờ khắc này, khí tức bản nguyên trên người Vương Thự trưởng nhanh chóng thuế biến, từ khí tức bản nguyên, dần dần chuyển biến thành khí tức của Hạo Tinh Giới.
Vương Thự trưởng dường như đã có chút hoàn hồn, nhìn thoáng qua Lý Hạo, lẩm bẩm nói: “Cha…”
“…”
Lý Hạo sững sốt, ngay sau đó, Vương Thự trưởng lập tức tỉnh táo, tiếp theo, giận dữ: “Ngươi đã làm gì ta? Vì sao nhìn thấy ngươi, ta giống như đang thấy cha ta vậy!”
Mẹ nó!
Lý Hạo đã làm gì mình rồi?
Việc này không thể tha thứ!
Lý Hạo nghĩ nghĩ, một lúc sau mới nói: “Ta để lại đó ngôi sao chữ đạo, coi như là điểm kết nối của ngươi, cho nên… ngươi bây giờ tạm thời kết nối với thần văn chữ đạo của ta, chờ đến khi ngươi vững chắc, ta sẽ rút đi… cho nên khoảng thời gian này, ngươi… có lẽ sẽ rất thân thiết với ta!”
Vương Thự trưởng khẽ giật mình, sau một khắc, ngẩng đầu nhìn trời, bi thương hét lên!
Mẹ nó!
Hèn gì!
Ta đã nói mà, vì sao nhìn thấy Lý Hạo, giống như nhìn thấy cha ta vậy, thì ra là thế.
Mà trong hư không, Trương An kỳ quái nhìn Lý Hạo.
Chuyển đổi đại đạo này… thực là ly kỳ.
Mà Lý Hạo, lá gan cũng thật lớn, dám để lại đó thần văn chữ “đạo” của mình.
Mà những người khác, lại không quan tâm chuyện đó, trong nháy mắt, nhao nhao cuồng hô.
“Thành công rồi!”
Thế mà thật sự có thể!
Đại đạo bản nguyên, thật sự có thể xuyên qua Hạo Tinh Giới, giờ cho dù là một số yêu thực, cũng động tâm, nếu như bản nguyên đại đạo của chúng ta cũng được đưa đến Hạo Tinh Giới thì sao?
Mà Vương Thự trưởng, nhục thân lại có chút rạn nứt, không lo được những thứ khác nữa, lão nhìn nhục thân rạn nứt kia, lại nhìn Lý Hạo, nửa ngày sau mới nói: “Dường như… có chút chịu không nổi…”
Lý Hạo gật đầu: “Bình thường thôi, nhục thân này cũng không phải là mạnh lắm, nhưng thông đạo do bản nguyên đạo của ngươi tạo ra lại tương đối mạnh, cho nên năng lượng đưa vào quá nhiều, ngươi có chút khó chịu, nhưng không sao cả, đây là lần thứ nhất, chúng ta sẽ tiếp tục chế tạo những nhục thân khác cho ngươi thử…”
Trong nháy mắt, Vương Thự trưởng hận không thể để mình chết đi cho xong.
Cái này… chỉ là mới bắt đầu thôi.