Vương Thự trưởng dường như có chút bất ngờ: “Phân bộ của Sở nghiên cứu chủ yếu nghiên cứu những thứ này hay sao? Ta còn tưởng rằng nghiên cứu những loại hình áo giáp đời mới nữa chứ.”
“Đó là nhiệm vụ của Sở nghiên cứu vũ khí, chúng ta không chịu trách nhiệm những thứ này.”
Lời này vừa nói ra, mấy người trong nháy mắt lại nhìn về phía Vũ Minh.
Vũ Minh cũng bất đắc dĩ: “Đừng nhìn ta, ta tới nơi này, ký ức khôi phục càng nhiều, dễ bị ảnh hưởng, cho nên mới nói “chúng ta”, bây giờ, người ta thay mặt chính là vị lão tiền bối kia.”
Lý Hạo khẽ nhíu mày: “Cái này không tốt!”
Vũ Minh thở dài không nói gì.
Lý Hạo phản cảm, thực ra cũng là bình thường.
Cổ nhân đoạt xá thân thể của người hiện đại… tuy về mặt ý nghĩa đây không phải là đoạt xá hoàn toàn, nhưng ý thức của cổ nhân không ngừng khôi phục, đã xâm chiếm phần lớn ký ức của Vũ Minh, y sẽ càng lúc càng phát triển theo phương hướng của cổ nhân kia.
Đây cũng là chuyện không còn cách nào khác.
“Loại hành vi này của ngươi, xem như dính dáng đến phương pháp tinh thần lực chuyển sinh sao?”
Vũ Minh gật đầu: “Ở thế giới chủ, phân âm dương nhị giới, đây là giới hạn thiên địa mà Nhân Vương hậu kỳ mở ra, sau khi chấp chưởng thế giới đã làm được, trong thế giới của Nhân Vương, có thể hoàn thành chuyển đổi phương hướng này, nhưng ở Ngân Nguyệt không có đủ năng lực như vậy… cho nên, chúng ta mới phải tại Ngân Nguyệt thử một chút.”
“Ta biết một người, cũng đã làm qua như thế, Hồng Đồ của Phong Vân các.”
Vũ Minh suy nghĩ rồi nói: “Hắn làm… có thể làm dựa theo âm dương chuyển sinh pháp của thế giới chủ, tai hại rất nhiều, kí ức sẽ có cách ly, không thể coi là cùng một người, chỉ có thể nói là nhìn thấy ký ức của người khác, giống như đang xem phim vậy, không có nghĩa là có thể hoàn toàn dung nhập vào trong, thay vào trong! Như vậy tai hại rất lớn, thậm chí nói, có thể coi như không cùng một người, mà chuyển sinh pháp của Sở nghiên cứu, là vì để ký ức hoàn toàn dung hợp, ngươi chính là ta, ta chính là ngươi, không phân khác biệt.”
Y lại nói: “Nhưng bên Sở nghiên cứu, cũng có một chút vướng mắc và tai hại, bởi vì cái thế giới này… thực ra không hoàn thiện, đạo sinh tử không viên mãn, rất khó hoàn thành nghịch chuyển như vậy.”
Y giải thích: “Tai hại như vậy… giống như ta giờ đây, nhất định phải dựa vào tinh thần lực của thế giới này, cũng chính là đoạt xá trong miệng của Đô đốc, mà chuyển sinh pháp chân chính thì không cần phải như vậy, sinh tử nghịch chuyển, âm dương nghịch chuyển, thứ tiêu hao chỉ là năng lượng, năng lượng đặc thù, mà không phải là phương pháp chiếm đoạt cấp thấp này.”
“Ngươi thừa nhận là chiếm đoạt rồi sao?”
Lý Hạo hừ một tiếng, Vũ Minh bất đắc dĩ nói: “Đô đốc đã nghĩ như vậy, ta cũng chỉ có thể nói như vậy, thực ra… ta cũng muốn tinh thần lực của ta luôn tồn tại trong Sở nghiên cứu, thực ra cũng rất tự do, kết quả Vân Hạo Nhiên cũng chính là gia gia của ta, nhất định phải dẫn tinh thần lực của ta vào trong cơ thể, khiến quá trình chuyển sinh không thể nghịch chuyển, ta cũng rất bất đắc dĩ.”
Lý Hạo không nói gì nữa, tiếp tục tiến lên, giờ đã vượt qua thông đạo, trước mặt hiện ra một khu cao ốc, đèn đuốc sáng trưng, giống như ban ngày.
Không còn là những tia sáng ảm đạm giống như trong di tích kia nữa.
“Nơi đây, còn có tồn tại cường giả tinh thần lực nào nữa hay không?”
“Không rõ lắm.”
Vũ Minh lắc đầu: “Lúc đó, bên Sở nghiên cứu có một vị Sở trưởng, ba vị phó Sở trưởng, tam vị chủ quản bộ môn, nghiên cứu viên hai ba trăm người, thủ vệ hơn một ngàn người. Sau này, Kiếm Tôn phải xuất chinh, Sở trưởng cùng hai vị phó Sở trưởng đi theo, tám vị chủ quản cũng có mấy vị rời đi, thủ vệ cũng rút đi hai phần ba… những người còn lại phụ trách duy trì vận chuyển Sở nghiên cứu. Cái trước đó ta phụ trách chính là tinh thần lực chuyển sinh pháp…”
“Ngươi là một trong tám vị chủ quản hay sao?”
Lý Hạo hỏi, Vũ Minh nghĩ nghĩ, gật đầu: “Đúng vậy, quá yếu… tinh thần lực sớm đã tiêu tan, hiện tại nếu như còn có người còn sống, vậy hẳn đều là cấp chủ quản, nếu là thủ vệ vẫn còn sống, cũng chỉ có thể giống như thủ vệ của những thành khác, chỉ còn chút tàn niệm tồn tại.”
Vương Dã bỗng nhiên nói: “Một trong tám vị chủ quản… sao ta lại không biết ngươi?”
Vũ Minh im lặng: “Vương Thự trưởng ngoại trừ quen biết Sở trưởng của chúng ta ra, còn quen biết người khác hay sao?”
Vương Dã có chút ngượng ngùng, lại nói: “Quen biết, ta biết một vị phó Sở trưởng của các ngươi, phó Sở trưởng Lưu Bình Hạo, ta có quen!”
Vũ Minh nghĩ nghĩ, bất đắc dĩ nói: “Bên chúng ta không có phó Sở trưởng này, Vương Thự trưởng đúng là… làm cảnh sát, gài bẫy khắp nơi! Lưu Bình Hạo, ta nghĩ hẳn là một vị Phó thống lĩnh bên trong thủ vệ quân của nơi đây.”
Lý Hạo nhìn về phía Vương Dã, Vương Thự trưởng nghiến răng cười cười: “Khụ khụ, vậy là ta nhớ lầm, thật có lỗi!”