Không chỉ vì học viện võ đạo sắp khai giảng rồi, mà là tuy rằng Lý Hạo không nói nhiều lắm, nhưng chỉ vài câu ngắn ngủi cũng đã làm cho rất nhiều người hai mắt tỏa sáng, thấy được hy vọng.
Học tập, có thức ăn để lấy... Một hạt gạo, lại có thể ăn trong ba ngày.
Đây là thứ nhất. Thứ hai, sửa chữa nhà ở, cải tạo đường bộ, sinh kế của người dân được cải thiện.
Ăn, ở, gì cũng có. Đối với những người giàu có thì không tính là gì, nhưng đối với những người nghèo, mùa đông này là quá khó khăn!
Nhưng bây giờ... Có cơ hội.
Chỉ cần báo danh, chỉ cần đi học, ít nhất là không chết đói, hoàn thành có phần thưởng, ngay cả khi tham gia cũng có cơm ăn...
Đối với nhiều người, không kém cọng rơm cứu mạng!
Mà đối với những người giàu có, bây giờ cũng thấy được cơ hội.
Rất nhiều, rất nhiều cơ hội!
Học viện võ đạo không nói, gia đình giàu có đọc sách biết chữ nhiều, hiện tại Lý Hạo rất cần nhân tài, đãi ngộ rất cao, chỗ tốt không nói, còn cung cấp rất nhiều tài nguyên tu luyện.
Đối với họ, chuyện này không khác gì một bước lên bầu trời.
Rất nhanh, theo thông báo được ban hành, một số huân quý, một số quan chức trong lòng run sợ, nhưng ánh mắt cũng là sáng như tuyết.
Ở khu vực Trung Bộ xuất hiện nhiều vị trí trống cần tuyển người.
Những người có tham vọng có thể tham gia báo dan. Một khi thông qua sát hạch, mặc kệ huân quý cũng tốt, người Cửu Ti cũng được, chỉ cần ngày xưa vô tội thì đều có thể tham gia. Một khi thông qua, vậy thì đi ngay lập tức nhậm chức, đi địa phương đảm nhiệm chức quan!
Thiên Tinh thành nhiều nhất cái gì?
Làm quan!
Nơi này, trước đây rất nhiều người tranh vỡ đầu để mà chạy về, chỉ mong cầu xuất hiện ghế trống, ngay cả khi để cho huân quý đi trông cửa cũng còn được.
Ở đây, không thiếu người có thể làm quan.
Có bản lĩnh cũng rất nhiều!
Học thành văn võ nghệ, bán cho nhà Đế Vương.
Hôm nay, theo Cửu Ti và Hoàng thất tiêu tán, Lý Hạo chính là Đế Vương tương lai. Dân chúng nghèo khổ muốn ăn no mặc ấm, nhưng đối với bọn họ mà nói... Bây giờ làm quan có lẽ rất khó, rất rắc rối. Tuy nhiên, một khi thành công, có công trạng, đó chính là tòng long chi thần! (*người phò tá tân vương)
Nhân sĩ có tri thức thì chỉ cần liếc mắt một cái là nhìn ra, Lý Hạo đây là muốn từng bước thay thế lão nhân, bồi dưỡng người của mình, đây càng là cơ hội.
Giai đoạn hiện tại, Lý Hạo đến từ phía Bắc, nội tình nông cạn, quá cần nhân tài.
......
Ngày hôm nay, toàn bộ Thiên Tinh thành đều oanh động.
Một lượng lớn quần chúng, đầu tiên là đi báo danh các lớp học xóa mù chữ, không lâu sau lại chạy tới mấy chỗ trình báo tu sửa nhà cửa. Từng điểm tị nạn được mở ra để cung cấp thực phẩm cho những người dân không có cơm ăn trong thành.
......
Phủ đô đốc Thiên Tinh.
Hầu Tiêu Trần đều có chút ghen, đúng vậy, chính là ghen.
“Hiện tại, bên phương Bắc có thể nghiêm trọng hơn bên này rất nhiều. Thiên Tinh thành vốn là nơi phồn hoa, người thật sự sắp chết đói không nhiều lắm. Nhưng phía Bắc thật sự sắp chết đói lại là một đám người, ngươi đem lượng lớn lương thực cho Thiên Tinh thành... Đủ loại đãi ngộ, đủ loại chỗ tốt cho bọn họ. Trong khi đối với Ngân Nguyệt, lại là che giấu tin tức...”
Y còn muốn nói, tên khốn này có phải là người Ngân Nguyệt không?
Lý Hạo cười cười: “Dù sao cũng phải từng bước một, Thiên Tinh phải thái bình một chút, trước tiên thí điểm ở Thiên Tinh thành, thử sai, cũng may có một ít kinh nghiệm của văn minh cổ có thể tham khảo, nếu không, tùy tiện làm như vậy thì sẽ rất phiền phức!”
“Đầu tiên xây dựng Thiên Tinh thành, bồi dưỡng một nhóm nhân tài, sau đó khuếch tán ra bốn phương tám hướng. Đây không phải là chuyện một sớm một chiều, hệ thống thiên mạc còn chưa hoàn thiện, xây dựng đường bộ còn chưa hoàn thành, công tác cơ sở hạ tầng còn chưa làm tốt... Phải làm từng bước một!”
Trong đại sảnh, không ít người gật đầu, mặc dù mọi người cảm thấy Ngân Nguyệt cũng rất cần.
Còn Lý Hạo, xoa xoa huyệt thái dương nói: “Việc phải làm còn rất nhiều, giai đoạn hiện tại, ít nhất Trung Bộ phải thái bình một chút thì mới dễ dàng giải quyết được, phía Bắc... Có thể được đặt cuối cùng.”
Mọi người khẽ nhíu mày.
Lý Hạo giải thích: “Bên kia có quá nhiều lão già cổ hủ, hiện tại không nên tạo ra nhiều xung đột với bọn họ! Trước tiên, chúng ta từng bước chiếm ba đại lục khác, rồi mới có đủ tinh lực để đối phó với phiền phức phương bắc!”
Nói đến đây, Lý Hạo lại nói: “Mặt khác, còn có, quân đội của chúng ta quá ít, ý ta là trung thành với chúng ta. Bây giờ các ngươi hẳn là cũng đã phát hiện ra, một mình ngươi có mạnh hơn nữa thì cũng không thể trấn áp một tỉnh... Vấn phải cần sự phối hợp của quân đội! Cường giả cũng ít... Chỉ có chút cường giả như vậy, một khi phân tán, thì sẽ rất nguy hiểm. Còn nếu tụ hợp lại với nhau, thì lại không có cách nào làm việc...”
Lý Hạo cũng thở dài, chuyện đến nước này thì mới có thể hiểu được, quản lý một vương triều... Không, quản lý một Trung Bộ... Không, quản lý một Thiên Tinh thành, cũng đã là một mớ rắc rối.
Nếu không phải Cửu Ti coi như vững vàng quá độ, trật tự không hoàn toàn sụp đổ, Lý Hạo cảm thấy, có lẽ chính hắn muốn chạy.
Làm một đại hiệp hành hiệp trượng nghĩa không tốt sao?
Ở đây, sớm khi bị vây chết.
Giờ phút này, hắn đều không thể hiểu được, những người muốn làm Hoàng đế kia, họ nghĩ gì ở trong đầu?
“Chờ qua mấy ngày, Lâm Hồng Ngọc tới tọa trấn Thiên Tinh thành... Ta có thể dành thời gian làm những thứ khác.”