TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1870: Mùa mưa cuối cùng (4)

Cuối tháng 12.

Thời tiết rét lạnh.

Mấy ngày nữa, là năm 1731.

Nhưng cuối năm nay, trong Thiên Tinh thành cũng có chút yên tĩnh vắng vẻ.

Người đi bộ trên đường ít hơn rất nhiều.

Mà ngay lúc này, bức thiên mạc trải rộng khắp thành đột nhiên sáng lên, trong nháy mắt, thu hút sự chú ý của toàn thành.

Bất kể làm việc hay là đi bộ, thì đều rối rít ngẩng đầu lên, hướng ánh mắt tới những chỗ có thiên mạc.

Từ khi Lý Hạo để cho vị Vũ Minh tinh thần hỗn loạn kia đi lắp đặt, hôm nay, cuối cùng cũng có chút thành quả. Ít nhất trong Thiên Tinh thành, hệ thống thiên mạc đã hoàn thiện rồi. Chỉ là Vũ Minh vẫn thúc giục Lý Hạo mở viện nghiên cứu Lữ Chấn ra, bên trong có rất nhiều thứ cần thiết.

Chỉ là Lý Hạo quá bận rộn cho nên không để ý tới, nhưng cũng đã đồng ý, qua một thời gian nữa làm xong hết việc liền đi mở ra.

Giờ phút này, trên bầu trời hiện lên bóng dáng Lý Hạo.

Cuối cùng cũng không cần hét lớn một tiếng, thông báo cho toàn thành.

Hình ảnh của Lý Hạo hiện ra trước mắt mọi người, Lý Hạo trẻ tuổi, mặc áo giáp, lộ ra khuôn mặt, mỉm cười: “Ta tự giới thiệu bản thân trước, ta là Lý Hạo, Đô đốc phủ đô đốc Thiên Tinh.”

“Đây là thiên mạc, sau này sự vụ lớn nhỏ, nếu có thông báo cần tuyên bố thì ta sẽ trực tiếp thông qua thiên mạc để thông báo cho dân chúng toàn thành!”

“Nhân khẩu Thiên Tinh thành 3000 vạn, là khu vực đông dân nhất, phồn hoa nhất toàn bộ vương triều.”

“Nhưng vương thành lớn như vậy, người đọc sách biết chữ là rất ít. Toàn bộ vương triều, có người đã làm thống kê, tỷ lệ biết chữ chỉ có khoảng 15%. Đó còn là nhờ những năm trước có mấy người thúc đẩy. Tại vương thành thì cao hơn một chút, khoảng 20%.”

Năm người một người biết chữ, cũng chỉ là biết chữ thôi.

Bây giờ không ít người đều ngẩng đầu nhìn lên, im lặng lắng nghe.

Mấy ngày nay cũng có chút tin đồn truyền ra, nói là Hoàng Thượng đã chết, ti trưởng Cửu Ti đã chết, đều bị vị này giết. Giống như là vị này đã thống nhất Thiên Tinh thành, là thật hay giả, mọi người không rõ ràng.

Nhưng bây giờ, vị này ở đây công khai tuyên bố tin tức, có lẽ... Đó là sự thật, phải không?

Trong hình, Lý Hạo tiếp tục nói: “Vì sự phát triển tốt hơn của toàn bộ vương triều, vì mọi người có một tương lai tốt đẹp hơn, đọc sách biết chữ là rất cần thiết! Bắt đầu từ hôm nay, Thiên Tinh thành có thêm ba ngàn trường học mới, trong đó có hai ngàn trường dùng để xóa mù chữ... Tất cả những người không biết chữ dưới 40 tuổi trở lên, đều phải học đọc viết...”

Vừa nghe lời này, không ít người thầm mắng trong lòng một tiếng.

Điên rồi phải không?

Không làm việc, không ăn nữa?

Đọc sách là chuyện của người đọc sách, có liên quan gì đến chúng ta.

Lúc trước còn cảm thấy vị đô đốc này không tầm thường, là người tốt, bây giờ vừa nghe... Cảm tình cái chùy ấy!

Man rợ phương bắc, nghĩ thế nào!

Lý Hạo không chút hoang mang: “Không phải 24/7, mà là rút ra hai tiếng vào ban đêm là được, tất cả tài liệu giảng dạy đều được miễn phí! Nếu hoàn thành việc học xóa nạn mù chữ, hoàn thành kiểm tra cơ bản, thì sẽ có chỗ tốt. Một người đọc sách, cả nhà phát tài! Người thông qua sát hạch, thưởng trăm hạt lương thực thần thánh...”

Dứt lời, Lý Hạo lấy ra một hạt gạo vàng óng ánh: “Một hạt gạo như này, một người ăn ba ngày không đói, cường thân kiện thể, bách bệnh bất sinh! Một trăm viên đủ cho ngươi ăn một năm, không bị bệnh, không sợ lạnh. Đây là đồ vật thần thánh trong truyền thuyết, được chí cường giả nuôi dưỡng ra. Học tập lớp xóa nạn mù chữ, nếu tốc độ nhanh thì có lẽ trong một tháng là có thể hoàn thành kỳ thi...”

Trong nháy mắt, người dân cả thành đều mở to hai mắt, nhìn về phía hạt lúa màu vàng kia, nuốt nước miếng.

Ăn một viên, ba ngày không đói, bách bệnh không sinh.

Thực sự?

Mỗi ngày rút ra hai tiếng mà thôi... Này...điều này chỉ đơn giản là...tặng không ah.

Lý Hạo tiếp tục nói: “Phía trên lớp cơ sở xóa mù chữ còn có ba cấp độ học tập cao cấp hơn, đó là tiểu học, trung học, đại học. Hoàn thành học tập kiến thức tiểu học, thưởng thức ngàn hạt lúa, hoàn thành học tập trung học, vạn hạt... Học phí được miễn hoàn toàn, tài liệu giảng dạy miễn phí, căng tin bao ăn, ký túc xá bao ở!”

“Ngoài ra, hướng tới toàn dân tuyển dụng lão sư, đãi ngộ tuyệt vời, bây giờ rất cần một số lượng lớn nhân tài tri thức...”

Lý Hạo quảng cáo trên thiên mạc, giờ khắc này, mọi người trong thành đều nghe thấy.

Khu ổ chuột, một lão nhân đang bán sách cũ đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn về phía màn hình, đôi mắt toát ra chút ánh sáng.

5 năm!

5 năm trước, học viện Thiên Tinh đóng cửa dẹp tiệm, một nhóm lão sư và học sinh bị giết, một nhóm người bị trục xuất, mà bây giờ... Lý Hạo vừa tới, lại lập tức mở mấy ngàn trường học.

Lão nhân nước mắt tuôn ra đầy mặt, cái này... Một tân kỷ nguyên văn minh, sắp được mở ra ư?

Tiếng nói của Lý Hạo tiếp tục truyền khắp thành: "Ngoài ra, từ hôm nay, tất cả các con đường trong thành được xây dựng lại. Kiến tạo cơ sở hạ tầng, siêu năng tham gia, người rảnh rỗi có thể báo danh tham gia, cùng nhau xây dựng Thiên Tinh thành!”

“Người bị hư hại nhà cửa, có thể báo cáo cho địa phương, sắp xếp thống nhất để sửa chữa, siêu năng quản lý hết thảy!”

“Tất cả sửa chữa đều được thực hiện miễn phí!”

“Người có lực xuất lực, người có não xuất não, cùng nhau phát triển Thiên Tinh thành, làm cho Thiên Tinh càng thêm phồn vinh hưng thịnh! Đợi đến sang năm, năm mới, thời đại mới, để cho người dân trên toàn thiên hạ, ngay cả trong thời đại không có siêu năng cũng có thể tự mình ra khỏi thế giới này, khám phá những điều chưa biết, hướng tới tương lai...”

Lý Hạo cảm xúc dâng trào, nhiệt tình tràn đầy.

Cuối cùng lại nói: “Ngoài ra, học viện võ đạo Thiên Tinh, ngày 1 tháng 1 chính thức khai giảng, tuyển dụng nhóm học viên đầu tiên là vạn người. Đồng thời cũng hoan nghênh những người có kiến thức từ khắp nơi gia nhập, học tập siêu năng, học võ đạo, học kỹ thuật, học tập văn minh khoa học kỹ thuật. Không phải chỉ có võ đạo, võ đạo không phải là vạn năng, siêu năng cũng không phải, giỏi đến đâu dạy đến đấy, vật dùng hết mức, người làm hết sức!”

Ngay sau khi vừa nói ra lời này, cả thành hoan hô.