TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1876: Mùa mưa cuối cùng (1)

Thành Siêu Năng bị đánh hạ một cách dễ dàng.

Giấy không thể gói được lửa.

Mặc dù tin tức còn chưa được lan rộng, nhưng mà đã có một chút thông tin tản mạn bị truyền ra bên ngoài, thành Siêu Năng chỉ có thể vào không thể ra, mấy vạn siêu năng đóng quân bên ngoài thành cũng lục tục bị chia nhỏ, rồi sau đó biến mất không thấy.

Rất nhiều siêu năng mất liên lạc, trước kia một vài bằng hữu, một vài thân nhân còn có thể liên hệ với những siêu năng đó, nhưng bây giờ lại không thể.

Thậm chí có mấy siêu năng đảm nhiệm một vài chức vụ ở bên ngoài, tại thời điểm này cũng bị mất liên lạc.

Dần dần, Trung Bộ xuất hiện biến hóa mới.

......

Gần tới cuối năm.

Nguyên bản đây là thời điểm náo nhiệt, nhưng gần đây, thường dân ở Trung Bộ phát hiện ra, bất kể là quan phương hay là hào môn, gần đây bọn họ đều yên tĩnh đến đáng sợ.

Yên tĩnh tới mức, có thể được xem như là tĩnh mịch.

Những năm qua, ngay cả khi loạn thế hỗn loạn, nhưng ít nhất năm mới vẫn sẽ rất náo nhiệt.

Mà năm nay, lại là đặc biệt vắng vẻ.

Phía quan phương không hề tổ chức bất kỳ hoạt động nào, địa chủ hào môn nào cũng đóng chặt cửa ngõ. Trước đây thường xuyên nhìn thấy siêu năng phi hành, nhưng gần đây ở trên không, ngay cả một con chim cũng không thể nhìn thấy.

......

Xem như là hành tỉnh thủ hộ tứ phương của Thiên Tinh thành.

Đông Nam Tây Bắc Tứ Nhạc vẫn luôn là cửa ngõ của Thiên Tinh thành.

Ngày này.

Nam Nhạc hành tỉnh.

Tổng thự Hành chính.

Nam Nhạc tổng đốc nhìn mấy người trước mặt, im lặng thật lâu.

Đối diện, Nam Quyền đích thân chạy tới, so với trước kia, nhiều hơn một chút lãnh túc. Y cầm Kim Sách, trầm giọng nói: “Nam Nhạc tổng đốc nghe lệnh, kể từ hôm nay, tất cả siêu năng trong hành tỉnh đều phải đăng ký tạo sách, tùy thời chờ điều phái!”

“Tuần Dạ Nhân chính thức tiếp quản tất cả các sự vụ siêu phàm trong hành tỉnh. Quân đội Nam Nhạc đóng quân tại chỗ, không được tùy tiện di chuyển, thu hồi binh phù. Người làm loạn, giết bất luận tội!”

Trong mắt Nam Nhạc tổng đốc lộ ra một chút bất đắc dĩ.

Ngay từ ngày Lý Hạo đến đây bắt một Phó thự trưởng, sau đó tiêu diệt Phong Vân các, gã liền biết, phủ đô đốc Thiên Tinh đón gió mà lên, không thể ngăn nổi.

Nhưng mà...không nghĩ tới ngày này lại đến nhanh như vậy.

Gã thở dài một tiếng, nhẹ giọng nói: “Triệu ti trưởng đâu?”

Xem như là người của Hành Chính Ti, gã muốn hỏi...

Mặc dù trong lòng có suy đoán.

Nam Quyền cũng không khách khí, trực tiếp nói: “Khi Triệu Hoài Dân chết, đã cho chúng ta một danh sách, nói ngươi dùng được! Tứ Nhạc chi địa, Tổng đốc của Tây Nhạc, Đông Nhạc bị bắt trực tiếp, người phản kháng, giết tại chỗ! Đi chấp hành chính là Diêu Tứ cùng Hầu Tiêu Trần, nếu ngươi cảm thấy ngươi có thể chém ta tế cờ thì có thể thử xem!”

Nam Nhạc tổng đốc thở dài một tiếng, cúi đầu.

Cửu Ti...thực sự không còn.

Tổng đốc Tứ Nhạc đều là bá chủ một phương, Tổng đốc Đông Nhạc đầu nhập vào Hoàng thất, Tổng đốc Tây Nhạc đầu nhập vào Quân Pháp Ti, nhưng bây giờ...đều chỉ có một kết cục, bắt giữ tại chỗ, kẻ phản kháng bị giết.

Gã đầu nhập vào Hành Chính Ti, ngược lại rơi vào kết cục không tệ lắm, hiển nhiên là vì Triệu Hoài Dân đã xuất lực, mặc dù người đó đã chết.

Gã cũng không nói gì, hơi chắp tay về phía Thiên Tinh thành, không biết là cảm ơn Lý Hạo, hay là cảm ơn Triệu Hoài Dân, dù cho lão đã chết rồi.

Nam Quyền lạnh lùng nhìn gã, không nói một lời.

Xung quanh, đám người trong phủ Tổng đốc kinh hoàng khiếp sợ.

Ngược lại, bộ trưởng phân bộ Tuần Dạ Nhân lại có chút hưng phấn.

Lần trước, gã rất tiếc, không thể vỗ mông ngựa. Lần này, Nam Quyền đến, đối ngoại còn treo tên Phương Nam đô đốc phủ.

“Hạ đô đốc yên tâm, ai dám lỗ mãng, tất trảm không tha, Tuần Dạ Nhân của Nam Nhạc nhất định bảo hộ đô đốc chu toàn!”

Nam Quyền liếc nhìn gã, không nói gì nhiều, tùy ý ném Kim Sách cho Tổng đốc, trầm giọng nói: “Mặt khác, kể từ hôm nay bắt đầu bình ổn giá vật tư trong hành tỉnh, sẵn sàng mở kho phát lương thực, an trí lưu dân từ các nơi đổ về! Phủ đô đốc Thiên Tinh sẽ an bài người đến giao thiệp, thế giới siêu phàm, thường dân chết đói, đó mới là chuyện cười!”

Một đám siêu phàm không gì không làm được, thế nhưng thường dân lại bị đói chết, thực sự là một chuyện quá buồn cười.

Nam Nhạc tổng đốc hít sâu một hơi: “Hiểu rõ!”

Nam Quyền tiếp tục: “Chuyện cuối cùng...”

Dứt lời, đưa ra một danh sách khác: “Bắt những người này lại, kẻ phản kháng, giết!”

Nam Nhạc tổng đốc tiếp nhận danh sách, sắc mặt khẽ thay đổi, đám người phía sau mặc dù không nhìn thấy, nhưng giờ phút này đều là mồ hôi như tắm.

Ai sẽ có trong danh sách?

Nam Nhạc tổng đốc nhìn thoáng qua, trong lòng hiểu rõ, lần nữa thầm thở dài, Lý Hạo ơi Lý Hạo... Vốn tưởng rằng lần này động tĩnh không lớn, ngươi sẽ mềm dẻo, thì ra...là ta nghĩ lầm.

“Chuyện cuối cùng...”

Nam Nhạc tổng đốc không nhịn được, nhìn về phía y, vừa rồi ngươi nói một chuyện cuối cùng, hiện tại còn có, có phải là ngươi không biết đếm không?

Nam Quyền còn lâu mới không quan tâm đến chuyện này, tiếp tục nói: “Mấy ngày sau, cơ quan Thiên Mạc của Phủ đô đốc sẽ đến đây, tiến hành lắp đặt thiên mạc, nhớ làm tốt công tác phối hợp.”

“Thiên mạc?”

“Đúng!”

Nam Quyền gật đầu, nhe răng nở nụ cười, có chút lạnh lẽo: “Đô đốc muốn đả thông hệ thống thông tin thiên hạ, tin tức thông suốt, trực tiếp đối thoại bình dân thiên hạ! Thế giới siêu phàm, nhưng mệnh lệnh lại không ra khỏi Thiên Tinh thành, đó mới là chuyện cười! Còn nữa, trên khắp thiên hạ, bắt đầu khởi công xây dựng trường học, trước chọn địa điểm, sau đó xây dựng...”