Các nơi trong nội thành, từng chi đội ngũ, từng kẻ có dã tâm, trong lòng đều kích động.
Thành chủ!
Sắc phong tướng quân, thành lập quân siêu năng, lần này, cũng là cơ hội tốt giúp cho đám tán tu này, một bước lên trời!
Số ít chi đội ngũ ngàn người, mấy vị đầu lĩnh, đều rất hăng hái, tươi cười.
Bước vào Thần Thông, đã ở trong tầm tay.
Còn có thể nắm giữ quyền lớn, nếu thành Siêu Năng thống nhất thiên hạ, tương lai của bọn hắn, ít nhất cũng là Quốc công hay Tổng đốc?
Cùng với chờ mong như vậy, to to nhỏ nhỏ, mấy trăm đầu lĩnh, hăng hái cùng nhau bước vào phủ Thành Chủ dưới sự dẫn dắt của tam trưởng lão Lâm gia và quân thành vệ.
…
Trên quảng trường phủ Thành Chủ.
Bọn người Đạo Kiếm, có lẽ có chút rung động thổn thức, bọn người có dã tâm trong thành Siêu Năng… cứ như vậy bị lừa đến đây sao?
Hội nghị Các Lão trước đó cũng là như vậy, trong nháy mắt, một đám cường giả bị lừa đến đây.
Hội nghị còn chưa có kết thúc, những kẻ có dã tâm này đều bị hốt gọn hay sao!
“Quả nhiên… từ xưa đến nay, quyền và lợi, đều là những mê hoặc không thể tránh khỏi, bọn này có thể nhanh chóng triệu tập nhiều người như vậy, thực lực và đầu óc đều không yếu, nhưng cũng không tránh được sự mê hoặc của quyền lợi!”
Một số người cảm khái.
Sau ngày hôm nay, thành Siêu Năng lớn như vậy, có lẽ sẽ triệt để thay tên đổi họ, những người còn lại, đều là một đám ô hợp, không nổi lên được bất kỳ sóng gió gì cả.
Mà cửa ra vào của phủ Thành Chủ, những thủ lĩnh kia, ai nấy cũng đều hăng hái, cực kỳ hưng phấn.
Theo sau bước chân của tam trưởng lão, cùng nhau bước vào phủ Thành Chủ.
Vốn dĩ trong tưởng tượng sẽ có vô số cường giả chăm chú nhìn theo, nhưng không có ai xuất hiện.
Dù sao, trong mắt của ngoại giới, giờ khắc này, nơi đây vẫn còn đang tổ chức hội nghị Các Lão, có lẽ bọn Các Lão đã được chọn ra, nhưng giờ khắc này toàn bộ đều đang ở phủ Thành Chủ, nên quảng trường lớn như vậy, chỉ có lẻ tẻ vài chục người.
Vả lại, bọn họ gần như đều không quen biết.
Từng vị thủ lĩnh, đều có chút nghi hoặc, những người này… ở đâu ra?
Cường giả của những thế gia kia ở đâu?
Cường giả tán tu ở đâu?
Tất cả đều đã đi đâu?
Mà giờ khắc này, thân ảnh của Lâm Hồng Ngọc hiển hiện, tươi cười nói: “Hoan nghênh các vị đến đây!”
Thành chủ!
Vị này, bọn hắn vẫn nhận ra.
Thành chủ ở đây, nhưng…
Giờ khắc này, Lý Hạo hiện ra, rất nhiều người đều tái mặt, có người đã từng nhìn hình của Lý Hạo, giờ nhìn thấy Lý Hạo, đều sợ hãi.
Lý Hạo!
Làm sao có thể!
“Đều là nhân tài!”
Lý Hạo tươi cười xán lạn: “Chỉ một đêm, ít thì trăm người, nhiều thì ngàn người, tất cả còn là siêu năng, chư vị thật sự là nhân tài! Nhiều nhân tài như vậy… nếu đã đến đây, vậy cũng đừng rời khỏi!”
“Sập bẫy!”
Có người gầm lên, bay không cao, co cẳng chạy.
Vào thời khắc này, một tấm chắn khổng lồ rơi xuống, lại có một đầu xiềng xích khóa lại hư không, đám người này mạnh nhất bất quá chỉ là Thuế Biến, kẻ yếu thậm chí chỉ có Nhật Diệu mà thôi, sao có thể tránh được thủ đoạn nhằm vào Tuyệt Đỉnh này.
Trong lúc ngoại giới còn đang hoang tưởng tượng, bọn chúng sau khi vào đây, tiếp nhận sắc phong, sẽ được ban thưởng vô số chỗ tốt.
Nhưng những thủ lĩnh này, giờ đây vô cùng tuyệt vọng.
Ai nấy bị khóa chặt tại chỗ, càng bỏ chạy, trực tiếp sẽ bị đánh gãy chân, siêu năng cũng bị đánh no đòn.
Có người hối hận đến tím cả ruột!
Ai có thể nghĩ tới, sau khi vào đây, không phải có vô số chỗ tốt, mà là Lý Hạo đang chờ bọn hắn.
Lâm Hồng Nguyệt lại quy hàng Lý Hạo.
Ai có thể nghĩ tới cơ chứ?
Chủ của trăm vạn siêu năng, vậy mà lại quy hàng, bọn hắn thật muốn hỏi một câu, bệ hạ vì sao lại quy hàng?
Tự mình có thể lấy được thiên hạ thì không cần, nhất định phải quy hàng tên Lý Hạo còn chưa đủ lông đủ cánh kia, nói ra, ai cũng không dám tin!
Chúng ta đến đây là vì giúp người giành lấy thiên hạ!
Còn Lý Hạo thì cười như chưa từng được cười.
Bắt được bọn người này, lại trấn áp được cả đám ô hợp khoảng gần 5 vạn người bên ngoài kia, những gia hỏa phía ngoại thành, thực sự sẽ không vén lên được bất kỳ sóng gió gì nữa.
Vốn dĩ còn đang đau đầu, phải đối phó những người này như thế nào.
Hiện tại… Lý Hạo nghĩ đến, giấc mộng có mấy vạn siêu năng làm ruộng của lão Hồng, có lẽ rất nhanh sẽ được thực hiện.
Những tên cứng đầu, đáng giết thì giết, đáng giữ thì giữ.
Giết bọn hắn, có lẽ có thể hoàn thiện hệ thống tu luyện của mình, thật sự là hoàn mỹ.
Một bên, Lâm Hồng Ngọc cũng cười rất tươi.
Trong lòng cũng có chút ý nghĩ.
Chắp tay dâng tặng thành Siêu Năng, trong mắt rất nhiều người, đây thực sự là quá dại khờ, ngu xuẩn, nhưng khi ngẫm lại kết cục của Cửu Ti và Hoàng Thất, nàng cảm thấy đây chính là quyết định sáng suốt nhất của mình.
Tiếp theo.. có lẽ bản thân có thể làm càng tốt hơn, bay càng cao hơn.
Thiên Tinh thành… đó chính là trung tâm của Thiên Tinh vương triều.
…
Giờ khắc này, ngoại thành, trên vạn quân Ngân Nguyệt mặc trên người Chiến Thiên khải, đã vô thanh vô tức tiến gần thành Siêu Năng.
Có siêu năng xa xa nhìn thấy, giật nảy mình, vội vàng bỏ trốn, lại vô cùng nghi hoặc, ở đâu ra quân đội?
Muốn tìm chết sao?
Chạy đến thành Siêu Năng làm gì?
Nhưng, một số người thấy được cờ hiệu của đám người này, là cơ hiệu của Lâm gia, là quân đội của Lâm gia sao?
Ở đâu ra?
Mặc dù vô cùng nghi hoặc, nhưng khi Hoàng Vũ đưa quân, trực tiếp thay thế thủ vệ ở mấy nơi cửa thành, quân Ngân Nguyệt nhanh chóng hoàn thành lực lượng phòng thủ, siêu năng trong nội thành, còn có chút mờ mịt vô tri.
Giờ khắc này, Hoàng Vũ cũng không nhịn được nhìn về phía phương bắc nơi xa.
Lão Triệu… nhìn thấy không?
Ta không đánh mà thắng, đã lấy được thành Siêu Năng!
So với Lý Hạo… ngươi thật sự là phế vật.
Sớm biết như vậy, ta đã sớm đi theo Lý Hạo.
Ở đây, mới có thể hiển lộ ra bản lĩnh của đại tướng quân ta, tại Ngân Nguyệt, ta sắp bị ngươi nuôi thành phế vật rồi.