TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1852: Không đánh mà thắng (1)

Thiên Tinh thành.

Phủ Đô đốc.

Lý Hạo xử lý qua loa một số việc vặt vãnh, không kịp tiếp tục tìm hiểu sâu, cứ chiêu mộ vài người đến phủ Đô đốc chờ lệnh.

Võ sư Ngân Nguyệt, tất cả cũng đều có việc cần giải quyết.

Giờ phút này, Lý Hạo triệu tập một nhóm người khác.

Trong đại sảnh của phủ Đô đốc.

Một đám người, đều có chút bất an, đám người này có người đến từ Cửu Ti, có người đến từ Tuần Dạ Nhân, đều là thiên tài.

Bao gồm Hồ Thanh Phong trong Tuần Dạ Nhân, và mấy người Đạo Kiếm.

Đạo Kiếm ngược lại vô cùng bình tĩnh, ba người Mắt To bên cạnh lại có chút bất an.

Cách đó không xa, Tề Cương thiên tài của Hành Chính Ti cũng ở trong đó, những người này ngày xưa đều đã từng có tên trên Thần Sư Bảng, hoặc là có chút danh tiếng trên Bản Bộ, tuổi còn trẻ đã có thể bước vào cấp độ Húc Quang thậm chí là cấp độ Thần Thông.

Có một số người, thậm chí không biết xảy ra chuyện gì, chỉ là nhận được tin tức của phủ Đô đốc Thiên Tinh, bảo bọn hắn đến phủ Đô đốc phối hợp đăng ký siêu năng.

Giờ phút này, Lý Hạo còn chưa trở về.

Trong số những người ở đây, cũng có người của phủ Đô đốc.

Hồi lâu, Hồ Thanh Phong nhịn không được, lê từng bước, tiến đến bên cạnh Hách Liên Xuyên, một mặt tươi cười, thấp giọng nói: “Hách bộ, Lý Đô đốc triệu tập chúng ta đến đây là có nhiệm vụ gì sao? Ta thấy có không ít người cũng không phải là thành viên của phủ Đô đốc…”

Hách Liên Xuyên cũng không biết Lý Hạo muốn làm gì.

Từ khi tới Thiên Tinh thành, y luôn phối hợp quân Liệp Ma hành động, thực lực bản thân mặc dù tiến bộ không chậm, bây giờ càng nhờ có lượng lớn tài nguyên, bước vào Húc Quang trung kỳ, nhưng thực lực này ở trong phủ Đô đốc cũng không có tác dụng gì lớn.

Trước đó, Hách Liên Xuyên có tham dự trận chiến giữ quân Liệp Ma và hoàng cung, nhưng lại không có tham dự những chuyện khác.

Giờ phút này, y cũng không biết Lý Hạo muốn làm gì, cho dù biết cũng không thể nói.

Tên Hồ Thanh Phong trước mắt này, y rất không vừa mắt, lúc trước còn ở thành Bạch Nguyệt, kẻ này vô cùng kiêu ngạo, sống đến giờ vẫn sống rất thoải mái, trong lòng Hách Liên Xuyên thầm oán hận.

Kẻ này thế mà vẫn còn sống?

Đang muốn qua loa vài câu, ngoài đại sảnh lại có một nhóm người tiến vào.

Hách Liên Xuyên liếc nhìn, có chút ngạc nhiên.

Vương Minh, Hồ Hạo, Lý Mộng, Vân Dao..

Đều là những người quen thuộc, nhưng lại có một số khác biệt, đều là siêu năng.

Đúng vậy, đám võ sư đều không ở đó.

Trong quân Liệp Ma, siêu năng không nhiều, gần như đều là võ sư, số ít siêu năng cũng là một vài nhân vật đặc biệt, hoặc đã sớm quen biết với Lý Hạo, hoặc là mấy vị sư đệ sư muội tiện nghi của Lý Hạo.

Mà lúc này, tất cả đều đã đến đây.

Những thiên tài kia, gần như đều là siêu năng, cũng không phải võ sư, mạnh nhất là Đạo Kiếm, cũng đã bước vào cấp độ Thần Thông, nhưng cũng không phải võ sư mà là chân chính bước vào siêu năng.

Hách Liên Xuyên biết giờ Lý Hạo rất bận.

Lúc này, còn triệu tập mọi người đến đây, là có liên quan với thân phận siêu năng hay sao?

Đám người cũng không quá quen thuộc, có một số còn thuộc về những thế lực khác nhau.

Giờ phút này, cũng không nói lời nào, đều có chút bất an.

Trước khi bọn chúng đến đây, đã từng đi qua Cửu Ti, muốn hồi báo một chút, phủ Đô đốc chiêu mộ, dù sao cũng không phải một hệ thống, vả lại còn có chút thù hận. nhưng hôm nay, bên Cửu Ti, người chưởng sự cũng không xuất hiện, căng hết cỡ cũng chỉ có một vị phó Ti trưởng, trả lời qua loa một câu__ cứ đi là được.

Sau đó, cũng không còn sau đó nữa.

Việc này khiến không ít người cảm giác có chút bất an.

Bọn hắn đều là thiên tài của các Ti, có một số còn có chức vị trong Ti, trước đó có một số còn trong Cửu Ti nhìn thấy Lý Hạo dẫn người xuất hiện, sau đó rất nhanh rời đi, sau đó một số cao tầng lần lượt bị gọi đi, sau khi về, dường như đều có chút khác thường.

Phong tỏa của Cửu Ti đã được giải.

Nhưng những người khôn khéo như Tề Cương đều phát hiện một vài điều khác biệt, mặc dù Cửu Ti không bị phong tỏa nữa, không có Tuần Dạ Nhân và quân Liệp Ma trấn áp nữa, nhưng trong Ti hoặc nhiều hoặc ít có thêm vài vị võ sư Ngân Nguyệt.

Chỉ là rất bí ẩn, cho dù bị phát hiện, đều lấy cớ là âm thầm điều tra thành viên của ba đại tổ chức, không được để lộ sự tồn tại của bọn hắn.

Đám người đang suy tư, đột nhiên có người tiến vào.

Là một nữ nhân, sắc mặt có chút trắng bệch, dường như có chút hoảng hốt, đám người giật mình, nhỏ giọng nói: “Mộ tiểu thư sao?”

Đây chẳng phải là Mộ Tiểu Dung sao?

Mọi người lúc này mới nhớ tới, vị này bị giam đã được một khoảng thời gian, luôn không động tĩnh gì, tất cả mọi người cho rằng nàng đã bị xử tử từ lâu, xem ra Lý Hạo không giết nàng, nhưng giờ phút này, vì sao lại thả người này ra?

Đang muốn giao lưu vài câu, đột nhiên, tất cả mọi người im lặng.