TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1822: Nơi nào không phải là giang hồ (5)

Lý Hạo lại nói: “Như vậy đi, nếu như ngươi thích, bây giờ phá nát nhục thân của mình, đổi thành cái này, ta cũng đồng ý!”

Vương Thự trưởng nhìn cái nhục thân vừa khôi phục không bao lâu của mình, lại nhìn cái kim thân dưới đất kia.

Đổi thành nhục thân của chuẩn Thiên Vương, phối hợp tinh thần lực của Bất Hủ, xác suất lớn có thể phát huy ra thực lực Thánh Nhân.

Lập tức trở thành cường giả Thánh Nhân!

Về phần không có tiềm lực… Thánh Nhân chẳng lẽ không tính là đỉnh phong sao?

Phải biết, năm đó Ngân Nguyệt cũng không có nhiều Thánh Nhân cho lắm, đại gia tộc đối với Thánh Nhân thì không cảm thấy rất mạnh, đó là vì đã gặp qua Đế Tôn, nhưng đối với nhà họ Vương mà nói, mạnh nhất năm đó cũng chỉ là Thánh Nhân.

Lão lập tức có chút hốt hoảng.

Nếu ta đổi, thì ta sẽ là Thánh Nhân!

Hồi lâu, lão bỗng nhiên lắc đầu: “Không không không, ta vẫn là yêu thích nhục thân của mình hơn, không quá ưa thích thân thể của người khác…”

Hắc khải cũng cười: “Ngươi không thích sao? Ngươi phải biết, tuổi tác của ngươi thực ra không nhỏ, cho dù có là thiên tài của Vương gia, nhưng… bao nhiêu năm vẫn chỉ là bước vào Bất Hủ sơ kỳ, muốn thành Thánh, cho dù thời đại bản nguyên vẫn còn, nếu không có mấy trăm đến mấy ngàn năm cũng rất khó… thời đại này thì gần như không có hi vọng… ngươi chỉ cần đổi cái lập tức thành Thánh ngay! Người trong Chiến Thiên Thành có thể địch nổi ngươi, cũng chỉ có Hòe tướng quân mà thôi?”

Vương Thự trưởng trầm mặc không nói.

Lão nhìn nhục thân, cuối cùng cắn răng, lắc đầu: “Không, ta không muốn! Nhục thân của ta khôi phục, cũng không phải trạng thái trước đó nữa, trước đó, cho ta một thân thể Bất Hủ, ta sẽ lấy, bây giờ … ta không cần!”

Một bên, Hồng Sam thụ thầm phàn nàn, ai cũng không cần, vậy cho ta đi!

Ta cần!

Cái thân thể hình người, còn là cấp độ chuẩn Thiên Vương, nuôi thêm mấy năm chính là cấp độ Thiên Vương, đây quả thực là báo vật trong mơ!

Ai nấy cũng coi như đồ bỏ.

Đều không cần, ta cần!

Đáng tiếc, lời này không dám nói.

Hắc khải và Vương Thự trưởng đều không trêu chọc nổi, về phần Lý Hạo… nó cũng cảm thấy trêu chọc không nổi, chẳng phải là thực lực của Lý Hạo mạnh hơn nó, mà là Lý Hạo cho nó cảm giác, càng lúc càng thần bí khó lường.

Loại cảm giác này… rất khó để hình dung.

Ví như lần này, nhanh chóng đánh bại Hồng Ảnh, bước ra từ không gian đặc thù, chín hệ Thần Thông bạo tạc, phá toái 8 đại thần binh… đủ loại thủ đoạn, đều khiến nó có chút e ngại.

Lần trước sợ hãi như thế là ở cách đây rất lâu, nó từ xa nhìn thấy Kiếm Tôn một lần, cũng đã sợ hãi như thế.

Lần này, vậy mà lại cảm nhận được điều đó trên thân của một người trẻ tuổi, giờ Hồng Sam thụ cũng không dám nói lung tung.

Mà Lý Hạo, cũng không nhiều lời, nhanh chóng nhìn về phía hắc khải: “Tiền bối cứ dùng trước đi, hơn nữa, cho dù là vỡ nát, vật chất bất diệt vẫn còn, lúc cần, trực tiếp phá vỡ, phục sinh 100 vị học sinh có được không? Không nói Bất Hủ, Tuyệt Đỉnh có được không?”

Hắc khải giật mình, nửa buối mới nói: “Phối hợp một số đồ vật khác, 100 có vẻ hơi nhiều, nhưng… mấy mươi vị thì không có vấn đề…”

Lý Hạo, muốn lấy thân thể Thiên Vương, để đối lấy sự khôi phục cho những Tuyệt Đỉnh nhỏ yếu kia.

Cái này… y cũng cảm thấy ngạc nhiên.

Lý Hạo nở nụ cười: “Cái này chẳng phải xong việc rồi sao, còn có thể thu về lợi ích, chuyện tốt đó nha! Tiền bối nói, xuất thủ một lần đổi 10 vị học sinh khôi phục, lần này ta coi như là 100 vị, cũng chính là 10 lần xuất thủ! Không sai chứ?”

Hắc khải không nói gì.

Lý Hạo lại nói: “Mặc dù là tiền bối xuất thủ giải quyết, nhưng là do ta thuê tới, cho nên chiến lợi phẩm này coi như của ta, nói cách khác, trừ ra lần này, tiền bối còn thiếu ta 9 cơ hội xuất thủ, không sai chứ?”

Hắc khải trầm mặc, một lát sau, gật đầu.

Lý Hạo nhe răng cười: “Vậy được rồi, tiền bối cứ dùng trước đi!”

Hắc khải nhịn không được nói: “Ngươi có biết ta đổi lại nhục thân này, gần như có thể so sánh với Thiên Vương, tại thời đại này bây giờ… ta nếu như có thực lực này, ngươi dù cho có triệu hoán bao nhiêu cường giả đi chăng nữa cũng khó mà địch nổi ta…”

Ngươi không sợ sao?

Lý Hạo hít sâu một hơi: “Bây giờ, chẳng lẽ có ta thể địch nổi tiền bối hay sao?”

Lý Hạo cười nói: “Dù sao cũng phải liều một lần! Chỉ dựa vào bộ dạng giàu có năm xưa của tiền bối, ta cảm thấy, chưa chắc đã xem trọng cái thế giới nhỏ bé này, đúng không? Đánh cược một lần cũng được, mấy năm nay chẳng phải đều đang đánh cược cả sao? Một ngày nào đó Tinh Môn mở ra, tìm được thế giới chủ, ta sẽ đưa tiễn tiền bối… chẳng phải đều vui vẻ sao?”

Hắc khải trầm mặc một hồi, khẽ gật đầu, không nói thêm gì nữa.

Đưa tay vồ một cái, nhục thân rơi vào trong tay y.

Nhìn thoáng qua, có hơi xúc động: “Đến cuối cùng… vẫn phải khôi phục!”