“Xử trưởng giáo vụ thì sao?”
Trong lòng Lý Hạo thầm nghĩ, giai đoạn trước mắt, có lẽ chỉ có Xử trưởng giáo vụ là nắm chắc nhất. Vả lại khoảng cách cũng gần, mấu chốt là đối phương bây giờ vô dục vô cầu, cũng không dễ làm.
Khôi phục bao nhiêu thực lực cũng còn là vấn đề.
Về phần mình, Lý Hạo cảm thấy, bản thân muốn mạnh cũng không khó, mấu chốt là cần thời gian, bây giờ hết lại không có thời gian, giờ đối phương đã đi thăm dò khoáng mạch… thật đáng ghét.
“Mặc kệ, về trước rồi tính tiếp!”
Lý Hạo nhìn mọi người nói: “Nếu phải di chuyển nhiều yêu thực trong một lần như vậy rất phiền phức, ta sẽ di chuyển từng cái, các ngươi ở một bên chờ… không được tùy tiện ra ngoài, nên trốn đi trước.”
Đám người cũng không để bụng những lời này, vậy cứ trốn trước là được.
Về phần di tích trấn Thiên Tinh, tự bọn hắn cũng hiểu, yêu thực tham dự rất nhiều, bọn hắn những người này liên thủ đối phó một vị yêu thực cũng có hi vọng, nhưng nhiều yêu thực như vậy, sẽ không có cách nào đánh được.
Mà Lý Hạo, cũng không nói nhiều, bắt đầu giống như con kiến dọn nhà.
Dù 8 vị yêu thực hiện nay đã suy yếu, Lý Hạo có thể tiết kiệm thì sẽ tiết kiệm một chút, hắn không muốn dùng Toản Địa Toa, cứ dùng sức người chạy thêm vài chuyến là được, hắn muốn di chuyển toàn bộ yêu thực này về trấn Thiên Tinh.
Sau đó, hắn sẽ đưa tất cả cường giả bên mình qua đó.
Trấn Thiên Tinh là thứ Lý Hạo nhất định phải lấy được.
Di tích trên đời rất nhiều, nhưng không có nơi nào giàu hơn trấn Thiên Tinh, một tòa mỏ lớn, cũng đủ để Lý Hạo động tâm.
Hắn còn muốn dời cây táo và Hồng Sam thụ qua đó.
…
Sau đó, Lý Hạo trở thành máy bay vận tải chạy bằng sức người.
Đầu tiên là di chuyển 8 vị yêu thực đầu hàng kia, tiếp đó là chạy tới thành Siêu Năng, giờ Hồng Sam thụ còn đang phụ trợ bọn người Hoàng Vũ tu luyện, nhưng bây giờ tình huống khẩn cấp, Lý Hạo chỉ có thể đưa đối phương đi trước.
Tiếp theo, sẽ chạy tới Thiên Kiếm sơn trang, cây táo kia ngược lại ước gì Lý Hạo mang nó đi, sau khi phân thân tụ hợp, nó đã biết sự đáng sợ của bọn người này.
Đi theo Lý Hạo lăn lộn, ít nhất cũng có hi vọng khôi phục.
Tiếp tục đi theo Thiên Kiếm lăn lộn, nó sợ mình sẽ chết đói, nhất là tên kia giờ đây ở cùng Lý Hạo, sẽ không trở lại đây, nó sẽ nhanh chóng bị chết đói.
…
Trong tình huống như vậy, di tích dưới đất của phủ Đô đốc Thiên Tinh.
Yêu thực càng lúc càng nhiều.
Ngay cả Đế Vệ cũng có chút cảm giác nguy cơ.
Đã đưa tới đây 10 vị yêu thực, 5 vị đồ tử đồ tôn của cây hòe trước đó còn chưa đến, đây chính là 15 vị, lại thêm mình nữa, vậy chính là 16 vị, Chiến Thiên Thành còn có một đống…
Làm yêu thực, bây giờ áp lực của nó rất lớn.
Những yêu thực này, gần như đều là Bất Hủ.
Mặc dù chưa hoàn toàn khôi phục, có lẽ chưa hẳn bằng nó, nhưng tiểu thụ biết, ít ra Hồng Sam thụ kia, nó sẽ không thể nào địch nổi, thực lực của đối phương rất mạnh.
Cái này khiến cho áp lực của tiểu thụ vô cùng lớn, địa vị của ta… không được bảo đảm.
Mà giờ khắc này, mấy vị yêu thực đang tiến gần mỏ lớn, đều nhìn về một phương hướng, Cảnh Vệ Thự.
Mấy vị yêu thực có chút khó hiểu!
Bên kia… tốc độ thôn phệ năng lượng càng lúc càng nhanh, mắt thường cũng có thể nhìn thấy, có thể thấy từng sợi năng lượng trong mỏ lớn tràn lan ra ngoài, sau đó tiêu tán không còn gì nữa, yêu thực bên đó hút đi hết.
Hoàng Kim Lư… đang làm gì vậy?
…
Cùng một thời gian.
Trong mỏ quặng to lớn, vô số đá năng lượng trong suốt long lanh được khảm nạm trong khoáng đạo, một trại quân bên ngoài quặng mỏ, giờ phút này, một tôn Hoàng Kim chiến sĩ đứng lặng, bên cạnh, còn có hơn ngàn chiến sĩ, bày sẵn trận địa chờ đón quân địch.
Đây chính là đội quân cuối cùng có quy mô lớn của Thiên Tinh quân.
Khác với tình huống vô cùng suy yếu của Chiến Thiên Thành bên kia, nơi đây mỗi một vị hắc khải, đều tràn lan ra khí tức cường hãn, đồng khải, ngân khải trong đó, khí tức càng là cường hãn.
Mặc dù chỉ có ngàn người, nhưng Đoàn Trưởng ngân khải cũng lên tới 6 vị.
Mà mỗi một vị, khí tức đều không yếu.
Giờ phút này, nhao nhao nhìn ra bên ngoài, giống như biết được, Hoa Hồng gai kia dường như có ý đồ gì với bọn họ.
Hoàng Kim chiến sĩ cũng không để ý, mà lại nhìn về một phía, cũng là phương hướng của Cảnh Vệ Thự, tốc độ hút năng lượng kia, trong nháy mắt đã tăng lên rất nhiều.
Ở bên kia, đã xảy ra chuyện gì sao?
…
Đang vào lúc các phương đều hoài nghi, Lý Hạo lần nữa tiến vào, giận dữ mắng: “Tất cả đều ngừng lại cho ta, các ngươi là quỷ chết đói hay sao? Bây giờ còn hút cái gì, chờ khi lấy được mỏ lớn, muốn hút cứ hút, sợ người ta không biết có một đống quỷ chết đói ở đây hay sao?”
Mấy tên khốn kiếp này!
Hắn mắng một trận, 8 cây yêu thực đầu hàng kia cũng run lẩy bẩy, không hấp thu nữa, mấy vị khác, cũng nhanh chóng thu liễm tốc độ hấp thu.
Nhưng… thật sự rất đói nha!
Ngoại trừ cây nhỏ và Hồng Sam thụ, những kẻ khác, ai không đói bụng chứ?
Bọn nó sắp đói đến bản thể cũng hỏng mất rồi!
“Tất cả im lặng một chút, ta đi tìm giúp đỡ… trước lúc này, nếu tiếp tục gây phiền toái cho ta, toàn bộ chịu phạt! Đế Vệ, bọn này giao cho ngươi, quản lý cho tốt, ai không nghe lời lập tức báo cho ta biết… ta cũng muốn xem thử, ai dám lỗ mãng!”
Một đám yêu thực, đều rất bất đắc dĩ.
Những yêu thực khác, ai nấy cũng sống như đại gia, bọn nó ngược lại là tốt, tất cả đều trở thành con cháu.
Nhưng yêu dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.
Không thể chọc nổi!
Nhìn thấy thủ đoạn của Vương Thự trưởng, trực tiếp mời đến thủ đoạn tru sát của chí tôn, ai còn dám lỗ mãng chứ?
Mà tiểu thụ, cũng rất mừng rỡ.
Quả nhiên, là cây đầu tiên đi theo Lý Hạo, cũng có chỗ tốt, chỉ đáng tiếc, thực lực yếu một chút, bằng không, thu nạp những kẻ này vào đội thủ vệ Đế cung của ta cũng không tệ.