TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1783: Công nhân bốc vác (4)

Giờ khắc này, tựa như gió lốc càn quét.

Phong Vân Các đã bị hủy diệt!

Giờ khắc này đối với người bình thường, thực ra không có quá nhiều ấn tượng, chỉ biết Phong Vân Bảng là đối phương đưa ra, vả lại trước đó đã đắc tội với Lý Hạo, bị gọi là tổ chức tà năng thứ tư.

Kết quả không bao lâu liền bị hủy diệt… người bình thường cũng chỉ xem như náo nhiệt mà thôi.

Nhưng đối với các đại tổ chức, các thế lực lớn, đối phương vừa ra tay đã đưa ra mấy chục Thần Thông, mấu chốt là bọn người Lý Hạo đã tiến vào di tích tiêu diệt đối phương, tạm thời cũng không biết bọn người Lý Hạo tổn thất bao lớn, nhưng điều này đại biểu một việc… rất đáng sợ, phía Lý Hạo có năng lực tiêu diệt bảy hệ.

Đây là tối thiểu nhất!

Có lẽ là phân thân yêu thực khôi phục của Chiến Thiên Thành, nhưng dù là thế nào, rất nhiều người đều ý thức được, di tích… cũng không an toàn.

Trước kia, cho dù có gặp phải cường địch thì trốn trong di tích sẽ rất an toàn.

Chỉ cần tồn tại trong di tích không phản bội, vậy chắc chắn sẽ không chết.

Nhừng giờ đây, đã không an toàn.

Trong lúc nhất thời, không ít thế lực đều rung chuyển bất an.

Mà giờ khắc này, Lý Hạo cũng không tiếp tục truy sát bất kỳ kẻ nào, mà đang im lặng nhìn vào tấm gương.

Từng bóng người không ngừng hiển hiện ra.

Những cường giả ở gần đó lần lượt hiện ra, Phi Kiếm Tiên, Diêm La, Hạo Thiên sơn chủ…

Những cường giả đỉnh đỉnh đại danh ngày xưa, giờ trong mắt Lý Hạo, chẳng qua cũng chỉ có vậy.

Đương nhiên, vẫn rất mạnh.

Phán đoán từ khí tức sinh mệnh, ít nhất cũng là sáu hệ đỉnh phong, về phần có thể phát huy ra lực lượng của bảy hệ hay không, cũng chưa biết được, nhưng… cho dù là bảy hệ, thì đã như thế nào?

“Đồ tốt, chỉ là có chút đáng tiếc… quá tham ăn!”

Lý Hạo khẽ lắc đầu, vừa nãy mới chỉ dò xét trong phạm vị nhỏ thôi, đã tiêu hao gần hết 100 vạn Thần Năng Thạch.

Cái này không phải thần binh, mà là kẻ háu ăn.

Lại nhìn về phương hướng mà Ánh Hồng Nguyệt bỏ chạy, Lý Hạo khẽ nhíu mày, vừa nãy cảm nhận được chỗ của Ánh Hồng Nguyệt, nếu bình thường, thừa cơ truy sát là được, nhưng… bên cạnh Ánh Hồng Nguyệt dường như còn có tồn tại khác.

Dù là tấm gương cũng chỉ quét sơ qua, hiện ra bóng người màu đỏ máu, nhưng rất nhanh liền biến mất, thoát khỏi phạm vị bao trùm.

“Hồng Ảnh sao…”

Lý Hạo khẽ nhíu mày, Hồng Ảnh thì hắn biết, chỉ là huyết khôi lỗi, cái đó hẳn không phải là Hồng Ảnh, nhưng có lẽ là tồn tại tương tự.

Khí tức sinh mệnh không tính quá mạnh, cũng chỉ lóe lên liền biến mất, nhưng… tốc độ cực nhanh, trong chớp mắt đã biến mất.

“Đó là thứ gì?”

Lý Hạo thầm nghĩ, chẳng lẽ là tồn tại sau lưng Ánh Hồng Nguyệt sao?

Sau lưng Hồng Nguyệt có kẻ chống lưng, điều này Lý Hạo cũng biết.

Đối phương có lẽ cũng muốn mở ra Tinh Môn, cho nên mới giúp đỡ Ánh Hồng Nguyệt, lần thứ nhất khôi phục, có lẽ đối phương đã xuất hiện, ngày đó lão sư mình từng nói, ngày xưa lúc muốn giết Ánh Hồng Nguyệt, phía sau đúng là có chỗ dựa.

Vậy đây cũng đã là chuyện của rất nhiều năm trước!

“Bây giờ, đã không còn chiếc búa, muốn mở ra Tinh Môn, chỉ có thể cướp đoạt Tinh Không Kiếm…”

Mặc dù Tinh Không Kiếm là vật mà đối phương đã sớm ngấp nghé, nhưng hôm nay, búa thần Hồng gia đã không còn, Tinh Không Kiếm có lẽ trở thành hi vọng duy nhất.

Nghĩ đến những điều này, âm thanh của Lý Hạo lần nữa truyền vang tứ phương: “Tuần Dạ Nhân các nơi, tất cả Bộ Trưởng phân bộ của các hành tỉnh, ba ngày sau tập trung tại Thiên Tinh thành! Tuần Dạ Nhân, bắt đầu chỉnh đốn, người không đến giết không tha! Nếu như tự nhận vô địch, thì có thể thử xem!”

Lúc này, hành tỉnh Nam Nhạc, Nam Đẩu gần đó, Tuần Dạ Nhân đều run lẩy bẩy.

Lý Hạo muốn chỉnh đốn Tuần Dạ Nhân.

Bộ Trưởng Tuần Dạ Nhân của Nam Đẩu đã chết, phía bên Nam Nhạc, vị Bộ Trưởng Tuần Dạ Nhân trước kia muốn giao hảo với Lý Hạo, nuốt một ngụm nước bọt, ước gì lập tức có thể đến Thiên Tinh thành, lão sợ mình đến trễ.

Chỉ có lão mới rõ ràng, Lý Hạo tiêu diệt Phong Vân Các rốt cục mạnh đến cỡ nào.

Nhất định đã giết chết một tôn yêu thực, đây là tối thiểu nhất.

Loại tồn tại này… ai dám trêu chọc?

Cái gì ba đại tổ chức, cái gì bảy đại thần sơn, có thể giết được yêu thực sao?

Tin tức nhanh chóng truyền khắp nơi.

Bên trong Thiên Tinh thành.

Một vài cường giả đã tiến vào lòng đất.

Mà những cường giả ở lại canh giữ kia, ai nấy cũng rất bùi ngùi, Phong Vân Các thật vô năng.

Vậy mà đã dễ dàng bị Lý Hạo tiêu diệt.

Bên trong Cửu Long Các.

Tập trung rất nhiều cường giả.

Mấy vị Ti trưởng đều đang uống rượu buồn, có người cười khẩy, thản nhiên nói: “Trần Diệu sao còn chưa đến?”

Không có người đáp lại.

Tuần Kiểm Ti có lẽ cũng đã thay lòng.

Có gì để nói nữa chứ.

Đâu chỉ Trần Diệu, Cửu Ti bây giờ suy sụp không ít, Nội Vụ Ti, Tài Chính Ti, bây giờ cũng rất qua loa, cụ thể nghĩ như thế nào, chỉ mình bọn họ biết thôi.

Mà mấy nhà Quân Pháp Ti, Hành Chính Ti, có lẽ có kế hoạch của mình, những người khác thực ra cũng biết một chút.

Nhưng… có thể làm gì chứ?