TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1782: Công nhân bốc vác (3)

Ngoại giới.

Cách thời gian bọn người Lý Hạo đi vào đã qua mấy giờ đồng hồ.

Vẫn không có động tĩnh.

Ai thắng ai?

Mọi người đều không rõ.

Giờ khắc này, cũng không có ai dám tùy tiện xông vào, nhiều Thần Thông giao chiến như vậy, bên trong hẳn phải có yêu thực hoặc là phân thân của yêu thực, giờ khắc này, một vị thất hệ đi vào, làm không tốt sẽ chỉ có một con đường chết.

Đám người chỉ có thể chờ đợi.

Liền trong sự chờ đợi của mọi người, đột nhiên, một bóng người hiển hiện giữa thiên địa, âm thanh to lớn, mang theo một chút lạnh nhạt: “Tổ chức tà năng Phong Vân Các, nhiễu loạn lĩnh vực siêu phàm, hôm nay toàn bộ đã bị chém! Phủ Đô đốc Thiên Tinh, đối với siêu phàm làm loạn, tuyệt đối không khoan dung!”

“Ba đại tổ chức tà năng, và các tổ chức siêu phàm khác, trong thời gian hạn định, giao ra tội phạm, trừ ba tổ chức tà năng ra, những tổ chức lớn khác, đăng ký danh sách, trước cuối năm, nếu như không hoàn thành đăng ký… hết thảy đều bị xử tội như tà năng!”

Âm thanh to lớn, truyền vang tứ phương!

Mà bốn phía, một vài cường giả, đều nhao nhao thở dài.

Phong Vân Các… cũng không thể ngăn cản bước chân của Lý Hạo.

Đã thua rồi sao!

Về phần Phong Vân Các mạnh cỡ nào, mọi người cũng không rõ, nhưng chỉ là Thần Thông xuất hiện cũng đã có mấy chục, những cường giả còn chưa xuất hiện có lẽ cũng không ít, sau lưng còn có yêu thực tồn tại, bây giờ.. tất cả đều đã không còn.

Bên Lý Hạo, đã có năng lực vào trong di tích tru sát yêu thực.

Nơi xa.

Ánh Hồng Nguyệt ho khan, khóe miệng còn chảy ra máu tươi, lão nhìn về nơi xa, nhìn về phía Lý Hạo khí tức cường hãn kia, chiếu rọi tứ phương, cứ nhìn đăm đăm như vầy.

Phong Vân Các đã thua.

Thực lực của Phong Vân Các rốt cục như thế nào?

Nếu chỉ là một tôn yêu thực, còn là loại chưa khôi phục, bị giết thực ra cũng không có gì.

Nhưng nếu như… không chỉ như vậy thì sao?

Giờ phút này, giữa thiên địa, dường như có một vòng sáng nhàn nhạt dao động, Ánh Hồng Nguyệt hơi nhíu mày, ngẩng đầu nhìn trời.

Cùng lúc này.

Tấm gương trước mặt của Lý Hạo, hiện ra từng đạo nhân ảnh, lóe lên rồi biến mất.

Rất nhanh, từng bóng người, dừng lại trên tấm gương.

Lý Hạo dò xem một phen, tấm gương này, đúng là thú vị.

Mặc dù tiêu hao lớn, nhưng năng lực thật sự không tệ.

Hắn không nhìn người khác, hắn biết Ánh Hồng Nguyệt đang ở gần đây, trước tiên nhìn vào đạo nhân ảnh đại biểu cho Ánh Hồng Nguyệt kia, cái mà tấm gương nắm bắt chính là khí tức sinh mệnh, mà giờ khắc này, khí tức sinh mệnh của Ánh Hồng Nguyệt tương đối mạnh mẽ.

Lý Hạo tự phán đoán, còn mạnh hơn sinh mệnh lực của mình một chút.

Lý Hạo có hơi nhíu mày.

Là thất hệ sao?

Phía Phong Vân Các, trước đó xếp hạng trên bảng danh sách, đều căn cứ vào phán đoán của Phong Vân Các chủ mà phân chia ra đẳng cấp thực lực.

Lúc này, Lý Hạo cũng như vậy.

Cũng chỉ có thể phán đoán như vậy.

Cái này dù sao cũng không thể dò xét hoàn toàn được.

Chỉ có thể phán đoán từ cường độ của sinh mệnh lực.

“Ánh Hồng Nguyệt… thật sự là thất hệ hay sao?”

Nhưng nếu là vậy, vì sao có thể sinh tồn ở ngoại giới chứ?

Hay là nói, thực ra không phải là thất hệ, mà thời khắc mấu chốt, lão có thể làm được bảy hệ hợp nhất, cho nên có được lực lượng của thất hệ?

Trong lòng mang theo ý nghĩ như vậy, Lý Hạo trong chớp mắt biến mất.

Nơi xa.

Ánh Hồng Nguyệt biến sắc, một tay một người, nắm lấy Tử Nguyệt cùng Thanh Nguyệt, trong nháy mắt biến mất.

Mà một lát sau, Lý Hạo xuất hiện tại nơi đây, nhìn về nơi xa, cười cười: “Ánh Hồng Nguyệt, cứ run rẩy đi! Tốt nhất bảo chủ tử ngươi sau này cẩn thận một chút, cùng ngươi trốn vào trong ổ chó. Nếu không… người kế tiếp ta giết sẽ chính là ngươi!”

Âm thanh lạnh nhạt của Ánh Hồng Nguyệt từ xa truyền đến: “Lý Hạo, ngươi đã phá vỡ búa thần của Hồng gia, đánh tan hi vọng của rất nhiều người… người nên cẩn thận là ngươi! Tồn tại của thời đại Tân Võ, rất nhiều người cũng muốn trở về, ngươi làm như vậy, chính là đoạn tuyệt hi vọng của bọn hắn… cẩn thận người đầu tiên mà bát đại chủ thành muốn đối phó chính là ngươi.”

Lý Hạo cười lạnh: “Cứ đến đây! Bát đại chủ thành, ai dám đối phó ta? Ai có thể đối phó được ta? Ai dám, ta sẽ tiêu diệt kẻ đó! Ánh Hồng Nguyệt ngươi có năng lực thì cứ cấu kết với họ đi, có thể cấu kết được bao nhiêu thì bấy nhiêu, nếu như tất cả đều đầu phục ngươi, Lý Hạo ta ngược lại cũng muốn cảm tạ ngươi, như vậy sẽ thuận tiện để ta tru sát bọn hắn!”

Phương xa.

Ánh Hồng Nguyệt cũng không quay đầu lại, sắc mặt căng thẳng.

Lý Hạo… rất mạnh.

Không chỉ như vậy, Lý Hạo còn cực kỳ phách lối, cuồng vọng đến cực điểm, hắn không hề quan tâm bát đại chủ thành đầu phục ai, lời nói của hắn, có lẽ không phải toàn bộ là sự thật, nhưng cũng có một phần là thật lòng.

Ai ủng hộ Ánh Hồng Nguyệt, hắn sẽ tiêu diệt kẻ đó.

Hắn có thể làm được không?

Trong di tích đương nhiên là không được.

Nhưng nếu ra khỏi di tích, lần thứ hai khôi phục còn chưa mở ra, Lý Hạo giai đoạn hiện giờ, mạnh đến đáng sợ, cho dù là Ánh Hồng Nguyệt cũng không nắm chắc có thể 100% đối phó được hắn.

Về phần bảy mạch hợp nhất…

Trong lòng Ánh Hồng Nguyệt thầm nghĩ, nhưng rất nhanh áp chế những ý niệm này.