TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1772: Tru cường địch, độn hư không (8)

Tinh thần lực của y huyễn hóa, đột nhiên phân tách ra, dường như xuất hiện hai người, giống nhau như đúc, khí tức lại chênh lệch không lớn, một người thành thục và bình tĩnh hơn, giờ nhìn thoáng qua Tinh Không Kiếm đang chém tới kia, bỗng nhiên thở dài: “Không phải là của mình, thật không cưỡng cầu được sao? Nhưng… tinh thần Tân Võ chẳng phải là nhất định phải tranh hay sao? Ta tranh đoạt cho tương lai của mình thì có gì sao?”

“Hồng gia nhất môn tứ Hoàng, sinh ra ở trong gia tộc như vậy, quá nhiều vinh quang, quá nhiều áp lực… ta muốn đi xa một chút, thứ Kiếm Tôn không cần, ta cần, chẳng lẽ cũng là sai sao?”

Có chút không cam tâm, có chút phẫn nộ!

Ta sai rồi sao?

Không!

Nếu muốn nói sai, có lẽ sai ở chỗ, bản thân vẫn còn quá yếu, võ đạo ắt phải tranh, bản thân đã thấy được cơ hội, không đi tranh mới là tiếc nuối lớn nhất của đời người!

- Ầm!

Trường kiếm chém xuống, tinh thần lực cường đại trong nháy mắt bị chém nát, một Hồng Đồ khác, giờ phút này cũng không cam tâm, gào thét một cách thê lương, thời đại của mình còn chưa bắt đầu, đã kết thúc rồi sao?

“Lý Hạo… ngươi chắc chắn sẽ không trở về được!”

Y đột nhiên rống to!

Ta chết đi, ngươi cũng đừng mong trở về.

Muốn dùng Tinh Không Kiếm để định vị sao?

Định vị cái rắm!

Một tiếng rống to, đốt cháy tinh thần lực, giờ phút này, tấm gương bỗng nhiên hóa thành một cái hư không, bao chùm thiên địa, trong nháy mắt, đã bao phủ toàn bộ Tinh Không Kiếm trong đó.

Tinh thần lực của Hồng Đồ bắt đầu vỡ nát, nhưng lại mang theo lãnh ý, có chút khinh thường: “Muốn về hay sao… nằm mơ đi! Ta không lấy được, ngươi cũng đừng mong lấy được!”

- Ầm!

Tia tinh thần lực tàn lưu cuối cùng kia trong nháy mắt nổ tung.

Mà giờ khắc này, tấm gương bao phủ Tinh Không Kiếm, Tinh Không Kiếm giãy dụa liên tục, bộc phát ra từng đạo kiếm khí sáng chói, nhưng trong nháy mắt bị bao phủ, biến mất không còn tung tích, bịch, tấm gương rơi xuống đất, đại điện lớn như vậy, chỉ còn lưu lại vô số vết nứt, cộng thêm tấm gương bị tàn phá kia, bên trong, dường như có một thanh kiếm đã bị phong ấn.

Giờ khắc này, cả thế giới trở nên yên tĩnh!

Cùng lúc này.

Ngoài đại điện, đám người còn đang chiến đấu đều giật mình, tiếng nổ kịch liệt lại lần nữa vang lên.

Giờ khắc này, Bạch thụ và Vương Thự trưởng đều không có lòng dạ chiến đấu, nhanh chóng bay đến tòa đại điện còn đang quay cuồng kia.

Giờ khắc này, đại điện đã nứt ra từng đạo khe ở.

Một người một cây, nhanh chóng nhìn vào trong đó, tiếp theo, đều có chút ngây người.

Hết rồi!

Cái gì cũng hết rồi!

Trong đại điện lớn như vậy, chỉ có một tấm gương bị tàn phá, những thứ còn lại, đều không còn nữa.

Hồng Đồ không còn, Lý Hạo cũng không còn.

“Sao có thể như vậy…”

Vương Thự trưởng không dám tin, mà Bạch thụ cũng y như vậy, sao có thể chứ!

Nó còn kinh ngạc hơn!

Thậm chí là hãi nhiên!

Nó vẫn biết, Hồng Đồ rất nhiều thủ đoạn, không nói tấm gương, y còn lưu lại một số tinh thần lực của Hồng Đồ Thánh Nhân, thời khắc mấu chốt, cũng có thể khôi phục, cho dù khôi phục không đến Thánh Nhân, nhưng cũng khôi phục thực lực cường đại.

Thất hệ bình thường, làm sao có thể giết y được.

Cho nên, từ lúc bắt đầu, Lý Hạo bước vào đại điện, nó đã cảm thấy Lý Hạo chết chắc!

Nhưng bây giờ, người đâu cả rồi?

Tấm gương bị tàn phá kia, đã mất đi tất cả khí tức.

Hồng Đồ… chết rồi sao!

Thân thể của Bạch thụ chấn động, có chút không dám tin, có chút không thể chấp nhận được.

Mà Vương Thự trưởng cũng không cách nào chấp nhận được, có chút điên cuồng, nổi giận gầm lên một tiếng: “Mẹ nó! Khốn nạn! Lão tử lần đầu ra ngoài, lần thứ nhất cùng hắn làm nhiệm vụ, đã nói rồi mà, phải giúp cho Thiên Tinh thành trở thành tòa thành đầu tiên được khôi phục…”

Bây giờ, Lý Hạo chết rồi, không chỉ là không có cách nào bàn giao với Chiến Thiên Thành, bàn giao với Cửu Sư Trưởng, còn nữa, lão cũng không thể ra được.

Không chỉ như vậy, Lý Hạo chết rồi, Tinh Môn chắc chắn không thể mở ra được nữa.

Tinh Không Kiếm cũng mất luôn rồi!

Huyết mạch Lý gia cũng mất rồi!

Tất cả tất cả đã mất hết, dựa vào bọn hắn có thể mở ra Tinh Môn, trở về chủ thế giới hay sao?

Không thể nào!

Cho nên nói… thế giới này đã triệt để trở thành lồng giam, vây khốn tất cả mọi người.

Hi vọng… đã vỡ tan.

Triệt để vỡ tan!

Giờ khắc này, Vương Thự trưởng nổi giận, cực kỳ nỗi giận, vô cùng điên cuồng, lão nhìn về phía Bạch Thụ, nổi giận gầm lên một tiếng: “Mẹ nó, cái đồ chó phản nghịch nhà ngươi, lão tử cho dù phải trả giá lớn hơn nữa cũng phải làm thịt ngươi!”

Dù sao cũng đã trở thành như vậy, mình cũng không ra được, có ra cũng không trở về chủ thế giới được… không giết chết cái cây này, lão không cam tâm!

Thật sự nghĩ rằng Đại Thánh năm đó là giỏi lắm sao?

Trước đó chỉ là nghĩ, Lý Hạo thủ đoạn nhiều, chưa chắc đã xảy ra việc gì, mới không đưa ra cái giá lớn mà thôi!

Trong nháy mắt, một cỗ huyết khí tràn lan giữa thiên địa, Huyết Đao Quyết!

Tinh khí thần hợp nhất!

Không chỉ như vậy, giờ khắc này, lão vung tay một chiêu, trong hư không, một mai Huyền Quy Ấn hiển hiện, bên trên Huyền Quy Ấn hiện ra một chữ lớn, cứ như là do cường giả vô địch viết ra!

Chữ lớn kia, dưới sự trùng kích của vô số huyết khí, trong nháy mắt hiển hiện!

“Tru!”

Đúng vậy, tru!