Mà Hồng Đồ, lần nữa bạo phát, một cỗ tinh thần lực cường hãn cuốn tới, trong đầu của Lý Hạo lần nữa hiện ra các loại huyễn tượng, vô số Hồng Đồ hiện ra, trong lúc nhất thời hắn lại không tài nào bắt được vị trí chân thân của đối phương.
Tinh thần lực cường hãn, áp chế thần ý của Lý Hạo, thậm chí Thế ngũ hành cũng bị áp chế.
"Đối phương vốn là cường giả Tân Võ, dù là phục sinh, tinh thần lực tăng trưởng cũng rất nhanh. . . hèn chi tinh thần lực mạnh như thế. . ."
Suy nghĩ hiện ra, Lý Hạo nghĩ tới điều gì đó, ngay sau đó, bên trong tinh thần, một cỗ đao ý hiện ra!
- Oanh!
Cứ như khai thiên tích địa, một kiếm trảm bạo mọi thứ!
Hồng Đồ lần nữa hiện ra chân thân, ngay ở trước mặt của Lý Hạo, giờ có hơi lảo đảo, có chút rung động: "Đao ý của Huyết Đế Tôn. . . hèn gì!"
Lần này, y nhận ra.
Bỗng nhiên, y nở nụ cười: "Lý Hạo, ngươi càng mạnh, ta càng vui, ngươi đạt trạng thái như thế, mới có tư cách thu hoạch được thiên ý ưu ái, cũng không uổng công ta coi trọng ngươi!"
Lý Hạo lạnh lùng nhìn y, nhìn về cái gương trong tay y.
Đây là lần đầu tiên gặp được kẻ khó chơi như vậy, dù là yêu thực Bất Hủ bị Lý Hạo tổn thương, đó cũng là thật, không giống bây giờ, đều bị cái gương này chặn lại.
"Thiên ý?"
Lý Hạo lẩm bẩm, ngươi không phải tin thiên ý sao?
Vậy hãy để thiên ý giết ngươi!
Trong nháy mắt, trong hư không, một cỗ Thế chập chờn hiện ra, lần nữa hiện ra một tôn Lý Hạo, cứ như chủ của thiên địa, Hồng Đồ lập tức nhíu mày, đây lại là thứ gì?
Mà Lý Hạo, giờ phút này lại biến mất không thấy.
Sau một khắc, tiếng ầm ầm không ngừng!
Một thanh trường kiếm, vô thanh vô tức xuyên qua hư không, tinh khí thần của Lý Hạo hoàn toàn dung hợp cùng tiểu kiếm, một kiếm liên tiếp một kiếm, phối hợp ngũ hành nguyên tố hình thành thiên địa đại Thế, không ngừng trấn áp đối phương!
Song phương lần nữa chém giết ác liệt, Lý Hạo cứ như quái vật không biết mệt, lần này, lại liên tục oanh kích nhằm vào cái gương kia, hắn phát hiện, tấm gương này mỗi một lần bị Tinh Không Kiếm chém trúng, đều sẽ mờ đi một chút.
Tiêu hao năng lượng!
Hồng Đồ này còn bao nhiêu năng lượng có thể tiêu hao?
Vừa chiến đấu, Lý Hạo vừa nghĩ, Tinh Không Kiếm khôi phục còn chưa đủ nhiều, cảm giác không mạnh bằng tấm gương này, nhưng Tinh Không Kiếm có thể thôn phệ một vài thứ.
Sau một khắc, trong tay hắn bỗng nhiên hiện ra một cái búa lớn.
Hồng gia thần chùy!
Thứ này luôn vô dụng, cũng không tính quá mạnh, Lý Hạo cũng không chuẩn bị mở cửa đá. . . nghe nói Thần Binh của Bát đại gia là chìa khoá, vô cùng quan trọng. . . người bình thường, có lẽ sẽ không đi tổn hại, cũng không thể nào tổn hại.
Thế nhưng. . . Lý Hạo sẽ để ý sao?
Thứ này, tất nhiên là đồ đại bổ!
Tinh Không Kiếm ăn, nhất định sẽ mạnh hơn, áp chế cái gương. kia
Hắn vừa nghĩ đến điều này, bỗng nhiên Hồng gia thần chùy có chút chấn động, giống như biết gì đó, cảm giác được cái gì, ngay sau đó, Lý Hạo một kiếm đâm trúng Hồng gia thần chùy, Lý Hạo quát chói tai: "Tám nhà Thần Binh, Tinh Không Kiếm tồn tại là đủ rồi, phá vỡ cho ta!"
- Oanh!
Từng đạo huyết tiễn phun ra ngoài, bao trùm Hồng gia thần chùy, Hồng Đồ thấy thế, mặt tái mét: "Khốn nạn, đó là chìa khoá mở ra Tinh Môn, ngươi. . ."
Thứ này bị phá hủy, có lẽ không cách nào mở ra.
Nói như vậy, có lẽ cả một đời đều bị nhốt tại mảnh đất Ngân Nguyệt!
Mà Lý Hạo, không hề để ý tới, liên quan éo gì đến ta!
Ngân Nguyệt chính là cố hương của ta, thật mở không ra thì mở không ra thôi, ai nói nhất định phải mở ra Tinh Môn?
- Oanh!
Hồng gia thần chùy rung động kịch liệt, nhưng lại bị Tinh Không Kiếm áp chế, cứ như nỗi sợ tự nhiên, sau đó, một âm thanh sắc nhọn chói tai truyền ra: "Ngay cả ta mà ngươi cũng ăn. . ."
Răng rắc một tiếng!
Búa vỡ vụn!
Tinh Không Kiếm giống như 10,000 năm chưa từng được ăn, trong nháy mắt, bạo phát ra sức cắn nuốt cực kỳ cường hãn, răng rắc, thần chùy vỡ vụn, mảnh vỡ bị trực tiếp thôn phệ!
. . .
Vào đúng lúc đó, ở bên ngoài.
Phụt phụt, một ngụm máu tươi phun ra ngoài, Ánh Hồng Nguyệt đờ ra như tượng, nhìn về phía nơi xa, lẩm bẩm nói: "Ngươi điên rồi. . ."
Lý Hạo điên rồi sao?
Hắn làm cái gì vậy?
Hồng gia thần chùy, cứ như bị vỡ vụn.
Thần Binh của Bát đại gia, dù là Thánh Binh cũng không thể nào vỡ vụn, trừ phi. . . Tinh Không Kiếm!
Đáng chết!
Lý Hạo, thằng khốn nạn.
Ngươi hoàn toàn điên rồi sao?
Ngươi biết Thần Binh của Bát đại gia có ý nghĩa như thế nào không?
Ánh Hồng Nguyệt có chút không dám tin, có chút nổi nóng, cắn răng, lần đầu lão ta để lộ ra cơn phẫn nộ không thể khống chế.
(Tháng mười sắp đến Cầu bạo ngọc phiếu+bạo donate a)