TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1752: Gió đông đã đến (7)

Vương Thự trưởng cũng không nghĩ nhiều, suy nghĩ một lúc, khẽ gật đầu: “Cũng có đạo lý…”

Đương nhiên, lão không biết tâm tư của Lý Hạo, bằng không có lẽ sẽ bị tức chết.

Thì ra, ngươi đã sớm biết ta sẽ bị người ta xử lý hay sao?

Đang nói, lão bỗng nhiên nhìn ra bên ngoài tấm chắn, đột nhiên cười nói: “Có chút thú vị.”

“Ừm?”

“Ta dường như cảm nhận được một chút gì đó… nói không chừng hoa hồng gai kia muốn ra tay.”

Lý Hạo giật mình, Vương Thự trưởng nhắm mắt cảm giác: “Có chút cảm giác như vậy, chỗ phủ thống soái, dường như có chút động tĩnh, có lẽ là muốn khởi động đại trận gì đó…thôi vậy, cứ mặc kệ, có lẽ sắp có náo nhiệt để xem rồi.”

Lý Hạo có chút mờ mịt.

Liên tưởng đến gì đó, nghĩ tới trước đó, những người kia không ngừng thôn phệ nước suối sinh mệnh, trong lòng khẽ động: “Ý của Thự Trưởng là, hoa hồng gai có lẽ muốn đoạt mỏ lớn hay sao?”

Vương Thự Trưởng gật đầu: “Người bình thường sẽ không cảm nhận được, nhưng nếu khởi động trận pháp, chúng ta vẫn có thể cảm nhận được một chút, những thành trì bình thường có hai hoặc ba bộ trận pháp, một bộ là do quân đội khởi động, một bộ là phủ Thành Chủ khởi động, còn một bộ khác là yêu thực thủ hộ khởi động… bây giờ có chút động tĩnh, ngươi nhìn xuống mặt đất thì biết.”

Lý Hạo cúi đầu nhìn, cái gì cũng không thấy.

Nhưng sau khi hai mắt hiện ra màu đỏ như máu, trong mắt Lý Hạo khẽ động, giống như thấy được đường vân của một ít năng lượng, đây là… trận pháp sao?

Mà Vương Thự trưởng thì phán đoán: “Năng lượng không đủ cho lắm, nếu khởi động, sẽ cần một khoảng thời gian, trước mắt cho thấy, trận pháp của yêu thực thủ hộ này có thể khởi động thành công, nhưng bên phủ thống soái … có thể khởi động hay sao?”

“Bọn chúng có một sư trưởng!”

Lý Hạo nghĩ tới điều gì đó, vội mở miệng.

“Vậy thì có cơ hội rồi!”

Nói đến đây, trong lòng khẽ động nói: “Nói như vậy, vị phó soái kia thực có thể đã trở thành Đại Thánh, nếu không, hoa hồng gai kỳ thực không yếu, lại thêm những yêu thực khác, còn phải khởi động trận pháp… cẩn thận như vậy, có ý nghĩa.”

Nói đến đây, bèn nở nụ cười: “Vừa đúng lúc, ta ở đây, bằng không thật không có náo nhiệt gì để xem.”

Lý Hạo cảm thấy đau đầu.

Những người này, muốn đoạt mỏ sao?

Nhưng… đó là việc ta dự định làm cơ mà!

Hắn nhất định phải lấy được cái mỏ đó.

Lý Hạo nhất thời có chút rối ren, vị trí của Phong Vân các đã được phát hiện, bây giờ Hoàng Thất và Cửu Ti dường như muốn hợp tác thăm dò mỏ lớn, bên ta phải làm sao bây giờ?

Lý Hạo đầu đau như búa bổ.

Vội vàng hỏi: “Thự Trưởng, trận pháp này khởi động, cần mất thời gian bao lâu?”

“Khó nói, phải xem vị sư trưởng kia của đối phương, có thể tìm được hạch tâm của trận pháp, có thể khởi động nó hay không… không tới mấy ngày, có lẽ là khó, hơn nữa cũng cần không ít đá năng lượng mới được.”

Nói xong lại nói: “Sư trưởng… Thiên Tinh thành có thể đản sinh ra sư trưởng mới sao? Đúng là kỳ lạ!”

Lắc lắc đầu, trừ phi là đích truyền của quân đội năm đó, bằng không, rất khó trở thành sư trưởng.

Đương nhiên, lão cũng không để ý những thứ này cho lắm.

Dường như nghĩ đến điều gì, đột nhiên cười nói: “Trong tình huống bình thường, trận pháp trong thành cần các phương phối hợp mới được, bây giờ đối phương khởi động trận pháp… nếu ngươi muốn kéo dài thời gian, thực ra cũng rất đơn giản.”

“Làm thế nào?”

“Để Đế Vệ điên cuồng hấp thu năng lượng ở gần đó, rút năng lượng ra, không để cho đối phương nhanh chóng hoàn thành khởi động trận pháp, đối phương vì để khởi động trận pháp, chỉ có thể không ngừng bổ sung năng lượng, mãi đến khi Đế Vệ không cách nào hấp thu quấy nhiễu mới thôi, hút năng lượng của chúng mấy ngày, để bọn chúng hao tổn thiệt nhiều!”

Trong lòng Lý Hạo khẽ động, nhưng nếu là như vậy, cây nhỏ sẽ không thể hành động chung với mình được.

Được rồi, mặc kệ vậy!

Về phần khoáng mạch, bây giờ Lý Hạo cũng không vội, không chừng còn có Đại Thánh ở đó, gấp cái gì, trước tiên phải xử Phong Vân Các, lấy được bảo vật, mình có thể dò xét một chút thực lực, có như vậy, mới có thể xác định trăm phần trăm thực lực của đối phương, rồi có tính toán tiếp.

Nếu thật sự không được, mới thử xem, có thể đưa vị xử trưởng giáo vụ kia ra ngoài hay không, bằng không, Lý Hạo nào dám trêu chọc Đại Thánh.

Hắn biết rất rõ sự cường đại của Đại Thánh!

Lý Hạo trò chuyện với tiểu thụ một lúc, tiểu thụ nghe nói có thể thôn phệ năng lượng vô hạn, trước đó nó có lẽ không ăn được, nhưng giờ bản tôn hợp thể, thực lực cường đại, ăn thêm một chút, có lẽ vấn đề không lớn.

Thương lượng xong những chuyện này, Lý Hạo bước ra khỏi di tích.

Vừa đi ra, Lưu Long đã vội vàng chạy đến, gấp gáp nói: “Thiên Kiếm tiền bối đưa tin tức đến, vừa rồi không liên hệ được với ngươi, nên liên hệ bên ta, hắn nói phụ cận Nam Nhạc, bỗng nhiên xuất hiện một đám người áo đen, thực lực cường hãn, bỗng nhiên xuất thủ với võ sư Ngân Nguyệt gần đó, Tuần Dạ Nhân cũng đã chết vài người, những người đó, thực lực không yếu, có lẽ là người của Phong Vân Các, đối phương đã chủ động giết ra rồi!”

Lý Hạo khẽ biến sắc, hừ lạnh.

Chủ động đi ra rồi sao!

Phong Vân các này, lá gan đúng là rất lớn, may mắn là ta đã bảo bọn người Thiên Kiếm đến đó, nếu không hẳn sẽ có phiền phức, nhưng Thiên Kiếm cũng nói là không yếu, có lẽ thực sự không yếu!