TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1750: Gió đông đã đến (5)

Vương Thự trưởng đành phải vội vã đuổi theo, có chút buồn bực, không sảng khoái chút nào.

Giờ phút này, hai vị khôi lỗi cũng vội vàng theo sau, các nàng đã gặp người cùng thời đại với mình, rất là vui, mặc dù lão ăn cái gì đều dụ dỗ các nàng, nhưng các nàng đại nhân cũng có đại lượng, không thèm so đo với lão.

Một nhóm mấy người, đi theo Lý Hạo tiến vào hậu viện.

Lý Hạo trực tiếp mở ra di tích, tiến vào bên trong, Vương Thự trưởng vội vàng đuổi theo.

Trong di tích.

Tiểu thụ chập chờn, dường như cảm giác được gì đó, trên thân Vương Thự trưởng, một gốc tiểu thụ nhanh chóng bay ra, chỉ trong chớp mắt, hai cây nhỏ dung hợp lại với nhau, rất tự nhiên, một cỗ khí tức bốc lên.

Trong chớp mắt, cường đại hơn lúc trước rất nhiều.

Trong nháy mắt, phân thân và bản tôn dung hợp, nó đã thấy rõ những trải nghiệm của bản thân.

Vương Thự Trưởng nhìn thoáng qua, gật gật đầu: “Vận khí không tệ, xem ra có hi vọng tiến vào Bất Hủ, có lẽ cũng sắp rồi, chi bằng nếm thử một chút vật chất bất diệt xem sao, có lẽ sẽ có hi vọng bước vào.”

Lý Hạo nở nụ cười: “Chẳng phải bị ngươi ăn rồi sao? Hết cách rồi, nếu không, Đế vệ chắc chắn sẽ có thể tấn cấp.”

Nói xong cũng không thèm để ý, mà là nhìn Viên Thạc cách đó không xa.

Giờ phút này, Viên Thạc giống như bị chùm sáng bao bọc lại.

Lý Hạo vừa trở về, cũng không kịp đi vào, Vương Thự trưởng nhất định làm ầm ĩ đòi ăn một chút trước, vừa nãy cũng cảm giác được chút gì đó khác thường, lại thêm tiểu thụ kêu gọi, nên mới nhanh chóng tiến vào bên trong.

Giờ phút này, Lý Hạo thấy lão sư mình bị bao bọc lại, khẽ nhíu mày: “Đế Vệ tiền bối, lão sư ta thế nào vậy?”

Cứ như bị chùm sáng bọc lại.

Tiểu thụ đáp: “Ta cũng không biết, lão sư của ngươi trước đó tu luyện rất tốt, ta cũng liên tục cung cấp nước suối sinh mệnh để lão tu luyện, nhưng…. mới hôm qua, trên thân lão bỗng nhiên tràn ra rất nhiều năng lượng, sau đó bắt đầu kết thành kén, vừa nãy cảm giác được các ngươi đã trở về, ta bèn thông tri để ngươi qua đây.”

Lý Hạo nhíu mày nhìn về phía lão sư, đây là tình huống gì chứ?

“Lão sư…”

Hắn vừa gọi một tiếng, Vương Thự trưởng phẫy phẫy tay, tiến lên kiểm tra một hồi, cúi đầu nhìn lão, lại nhìn Lý Hạo, suy tư một phen, mới nói: “Không phải chuyện xấu, nhưng… có phải chuyện tốt hay không ta cũng không rõ.”

“Là sao?”

Lý Hạo nghe không hiểu, ngươi có ý gì chứ?

Vương Thự Trưởng ngồi xổm người xuống, cẩn thận quan sát, không quá chắc chắn nói: “Loại kén này, giống như là một loại lực lượng đặc thù, lão sư ngươi khả năng đã tiến vào tu luyện cấp độ rất sâu, nhưng cụ thể là năng lượng gì, giờ ta cũng không nên động vào lão, cũng không dễ phán đoán, nhưng có thể cảm giác được lão sư của ngươi có thể đang ở trong giai đoạn Thuế Biến.”

Thuế Biến sao?

Lý Hạo hơi nghi hoặc, nhìn thoáng qua lão sư, trầm giọng nói: “Có gặp nguy hiểm gì không?”

“Khó nói.”

Lý Hạo phiền muộn, ngươi còn là Bất Hủ sao, chuyện này cũng nhìn không ra?

Còn nữa, lão sư của mình sao lại trở thành kén rồi?

Tu luyện này thật kì lạ, sao có thể tu luyện bản thân thành bộ dạng này cơ chứ?

Hắn cũng tiến lên phía trước tra xét một phen, cũng không dám tùy tiện động vào lão.

Giờ phút này, tiểu thụ cũng có chút chột dạ: “Ta không có làm gì cả, tự lão thành ra như vậy…”

Phân thân của nó vẫn luôn đóng giữ ở nơi đây, kết quả lão sư của Lý Hạo xảy ra vấn đề, chuyện này liên quan đến mình, rất khó cãi được.

Lý Hạo hít sâu một hơi: “Không sao đâu, lão sư ta trước giờ rất thích làm những chuyện kỳ quái.”

Nói xong, cảm giác năng lượng của kén tằm hình như rất phức tạp.

Có đủ các loại năng lượng, còn bao hàm một chút Thế ở trong đó.

Ai biết lão sư đang tu luyện cái gì, có lẽ là Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật cải biên?

Giờ phút này, cây nhỏ vội vàng nói: “Đúng rồi, trước đó hoa hồng gai kia cũng có đến dò xét, đã bị ta đánh lui.”

Lý Hạo gật đầu: “Vây là tốt rồi!”

Vương Thự trưởng cũng không nhìn Viên Thạc nữa, mặc dù trạng thái của Viên Thạc có chút đặc thù, nhưng điều mà lão quan tâm hơn là một việc khác, lão nhanh chóng đi về phía trước mặt, đó chính là chỗ của Cảnh Vệ Thự.

Lý Hạo nhìn thoáng qua lão sư, cũng vội vàng đi theo.

Mà Vương Thự trưởng cũng không nhiều lời, đi thẳng vào sảnh chính của phủ nha.

Lý Hạo cũng nhìn thoáng qua, trống rỗng, không có cái gì.

Giờ phút này, Vương Thự trưởng tiến vào bên trong, đi đến cạnh bàn làm việc ở phía trước, trong tay hiện ra một con dấu, chính là Huyền Quy Ấn, đóng mấy cái lên phía sau bàn, bỗng nhiên, cái bàn xê dịch một chút, xuất hiện một cái gác ngầm.

Lý Hạo hơi kinh ngạc, trước đây chính hắn không thấy được, cũng không cảm giác được.

Vương Thự trưởng thì rất bình thản: “Đây là gác ngầm mà Cảnh Vệ Thự đã bố trí, lúc khẩn cấp, nếu như có tin tức gì lưu lại, nếu như không thể truyền ra thông qua những phương thức khác, thì lưu ở đây, chờ đợi những Cảnh Vệ Thự khác, Cảnh Vệ Thự cấp cao hơn nhất định sẽ đến điều tra.”

Nói xong, lão đẩy cửa gác ngầm ra, nhưng bên trong, lại… trống rỗng.