Bên trong Phong Vân các, Bạch thụ mong mỏi Các chủ sẽ sớm ngày thành thục.
Bên trong Thiên Tinh thành.
Lý Hạo khẽ nhíu mày, con mắt đảo nhìn tứ phương, cảm thấy khó hiểu, Quân Pháp Ti cũng được, Hành Chính Ti cũng vậy, đều có chút cảm giác áp bách, cách phủ Đô đốc Thiên Tinh cũng không xa.
Lần này trở về, những người này vẫn ở đó.
Nhưng như ẩn như hiện, cứ như một hồi thì từ trong di tích đi ra, một hồi lại đi vào, đây là đang làm gì vậy?
Không chỉ như thế, hắn còn cảm nhận được khí tức sinh mệnh.
Có người đang sử dụng lượng lớn nước suối sinh mệnh!
Bên trong phủ Đô đốc Thiên Tinh.
Vương Thự trưởng đắc ý nằm trên ghế, tay trái cầm gà, tay phải cầm vịt, Lý Hạo nhíu mày nhìn lão, vị này… thực sự là… không còn gì để nói.
Mà giờ khắc này, hai tôn khôi lỗi kia, cũng có vẻ rất thèm ăn, đứng nhìn ở bên cạnh.
Bộ dạng cực kỳ hâm mộ!
Vương Thự trưởng nở nụ cười: “Không ngờ là hai người các ngươi, thật sự là quá lâu không gặp, phụ mẫu của hai vị vẫn khỏe chứ? Muốn ăn không? Nếu muốn thì bảo Lý Hạo chuẩn bị một chút, mùi vị đúng là không tệ…”
Tưởng Doanh Lý dường như hít vào một hơi, cái mũi của khôi lỗi đương nhiên là không thể nhúc nhích, nhưng Lý Hạo dường như nghe được tiếng hít thở.
“Thơm quá!”
“Thơm chứ gì? Ăn không được, ngửi chút mùi vị cũng tốt.”
Vương Thự trưởng ăn đến miệng đầy mỡ, cười ha hả: “Xử trưởng giáo vụ của các ngươi vẫn khỏe đấy chứ?”
“Rất khoẻ!”
Hai vị khôi lỗi đều rất qua loa, có khỏe hay không, ai biết được.
Dù sao lão sư cũng không nói.
Về phần vị Vương Thự trưởng trước mặt này, các nàng cũng không quen lắm, nhưng đã từng gặp, giờ ngược lại nhiệt tình hơn so với những yêu thực kia.
Vương Thự trưởng vừa ăn vừa cười nói: “Vậy phải phối hợp với Lý Hạo nhiều hơn nữa, giết nhiều yêu thực, nạp nhiều năng lượng, có lẽ có thể khôi phục lão sư các ngươi, đến lúc đó, muốn ăn gì cũng có.”
“Lão sư rất mạnh, khác với Vương Thự Trưởng, Vương Thự Trưởng quá yếu nên dễ dàng khôi phục, còn lão sư rất khó…”
Lý Thắng Trương đúng là vô cùng thẳng thắng, lập tức khiến Vương Thự trưởng mắc nghẹn gần chết.
Nhưng lời người ta nói cũng là lời nói thật.
Lão rất bất đắc dĩ, ho khan: “Vậy cũng chưa chắc, ta nhớ lão sư các ngươi rốt cục cũng chưa bước vào cấp bậc Thiên Vương đúng không? Vậy thì dễ rồi …”
Khoe khoang cái gì chứ.
Tuổi tác lớn hơn bọn ta không ít, có thể xem là nhân vật của thế hệ trước, Đại Thánh thì đã sao.
Có muội muội của Nhân Vương bao bọc, còn chưa thể lăn lộn đến Thiên Vương…
Vừa nghĩ đến, Tưởng Doanh Lý lập tức nói: “Những lời này nói với chúng ta cũng vô dụng, ngươi có dám nói ở trước mặt lão sư không, lão vẫn chưa bước vào Thiên Vương… coi chừng lão sư sẽ phạt ngươi quét nhà xí 100 năm!”
“…”
Không cãi được.
Vương Thự trưởng cắm đầu ăn, đây cũng là nguyên nhân lão không đi gặp vị kia, không muốn đi, vả lại… đi gặp cũng không có tác dụng gì, địa vị của song phương thực ra cũng không giống nhau, năm đó là lão tổ Vương gia đi gặp mặt chứ không phải lão.
Lão ở Vương gia cũng xem như là dòng thứ xuất chúng, cho nên có thể trở thành Thự Trưởng cảnh vệ, nếu như thật sự đứng trước mặt vị kia, cũng chẳng có tư cách để nói chuyện, cũng chỉ có thể thừa dịp đối phương chưa phục sinh mà phách lối một chút.
Lý Hạo chỉ ở bên cạnh yên lặng quan sát, cũng chẳng thèm quản.
Lúc này, Vương Thự trưởng đã ăn xong, tùy tiện xoa xoa tay, nhìn về phía Lý Hạo: “Ngươi nhìn cái gì đấy?”
“Nhìn mấy nhà sát vách kia.”
“Ơ!”
Vương Thự Trưởng cũng nhìn về phía bên đó, một lát sau mở miệng nói: “Ai nói nước suối sinh mệnh ở ngoại giới rất có giá chứ? Tên sát vách kia, yếu như vậy, coi nước suối sinh mệnh như nước uống… đúng là lãng phí!”
“Thự Trưởng cảm giác được sao?”
“Đó là đương nhiên!”
Vương Thự trưởng cười ha hả: “Chỉ cần ta muốn, cái gì có thể giấu giếm được ta?”
Bản thân mình bây giờ, nói là thiên hạ đệ nhất cũng không quá đáng nha?
Lý Hạo có chút khó hiểu, hắn cũng cảm giác được, hẳn là con trai của Tề Bình Giang đang sử dụng nước suối sinh mệnh, vị Ti trưởng đương nhiệm của Quân Pháp Ti kia, lần trước cảm giác có lẽ là tứ hệ Thần Thông.
Mình vừa ra ngoài không được mấy ngày, đối phương bây giờ đại khái đã là ngũ hệ, giờ muốn trở thành lục hệ hay sao?
Thật lãng phí!
Bỏ ra bao nhiêu nước suối sinh mệnh rồi chứ?
Bên Hành Chính Ti cũng mơ hồ cảm nhận được như vậy, Ti trưởng đương nhiệm của Hành Chính Ti – Triệu Hoài Dân dường như cũng đang cường hóa bản thân.
Đúng là lắm tiền!
Trong lòng Lý Hạo thầm oán, lúc này chợt nghĩ: “Ta đi ra ngoài một chút, Vương Thự trưởng có đi với ta không?”
“Đương nhiên!”
Nói nhảm, nếu ngươi rời khỏi, thì ta phải làm sao bây giờ?
Lý Hạo nhanh chóng đứng dậy, đi về phía hậu viện.