TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1731: Chút tính toán của Lý Hạo (6)

Thiên Tinh thành.

Hoàng cung.

Một vài cường giả, qua rất nhiều năm, mới được bước vào đây.

Trên đại điện, Thiên Tinh Vương đương đại đang nói gì đó, tinh lực chủ yếu vẫn là đặt ở trên người hai vị cường giả Quân Pháp Ti và Hành Chính Ti.

“Ý của tôn giả là, cho dù không mở ra lần phục hồi thứ hai, thì cũng phải cướp lấy một ít năng lượng. Gần đây các nhà tiêu hao quá lớn, dẫn tới thiếu hụt nước suối sinh mệnh, mà thực lực bên phía Lý Hạo lại không ngừng tăng lên...”

“Thực lực của Lý Hạo cũng là càng ngày càng tăng... Cho dù vì chính mình, chúng ta cũng nên mạo hiểm một hai, biến chiến tranh thành tơ lụa, nếu tiếp tục giằng co thì chỉ có tiện nghi cho Lý Hạo.”

“Hiện tại, bên thành siêu năng cũng đang bầu cử Các lão, cũng muốn tranh bá thiên hạ. Thực lực các nhà trong thành siêu năng cũng không kém, Thần Thông đông đảo...”

Thiên Tinh Vương nói những điều này, Tề Bình Giang vẫn lặng lẽ lắng nghe, hồi lâu mới nói: “Vị kia bảo vệ mạch khoáng, chỉ sợ không dễ đối phó, thực lực của chúng ta yếu ớt, giúp đỡ có hạn.”

Thiên Tinh Vương cười nói: “Không sao! Nhiệm vụ của chúng ta cũng rất đơn giản, thanh lý những binh lính bảo vệ mạch khoáng! Vị phó soái kia giao cho mấy vị tôn giả đối phó, chúng ta phụ trách thanh lý những binh lính này là được rồi.”

Mấy vị cường giả đều lựa chọn trầm mặc.

Giờ phút này, một cỗ tinh thần lực nhàn nhạt tràn ra, hoa hồng gai hóa thành một bóng cây hư ảo: “Để cho các ngươi cùng tiến vào cũng là vì tốt cho các ngươi, mạch khoáng có một ít bố trí, có lẽ chỉ có nhân loại mới có thể tiến vào trong đó. Lần này công thành, mỗi nhà đều có thể đạt được 500 giọt nước suối sinh mệnh, mặt khác, ngày sau đổi nước suối sinh mệnh, một vạn thần năng thạch đổi một giọt! Chúng ta sẽ tận lực kéo dài thời gian lần phục hồi thứ hai, điều kiện tiên quyết là... Chúng ta phải tự mình phát triển! Nếu không, trì hoãn ngược lại cũng không có lợi ích gì cho chúng ta cả, nhưng không trì hoãn, thực lực của các ngươi không đủ, đến khi lần phục hồi thứ hai tới, các ngươi có thể cam đoan chính mình sẽ bước vào Tuyệt Đỉnh sao? Thậm chí cấp độ Bất Hủ ư?”

Nói đến đây, lại nói: “Mặt khác, tốt nhất là phóng thích Giang Thần, hắn là tồn tại cấp bậc sư trưởng Thiên Tinh quân, có một ít huyết mạch của chủ soái Thiên Tinh quân. Ta biết các ngươi chưa chắc đã yên tâm, cho nên ý của ta là, để cho các ngươi cùng đi với hắn, hạn chế thì hạn chế, nhưng vẫn là hy vọng chư vị có thể hợp tác, để Giang Thần có thể hành động....”

Đây cũng là điểm mấu chốt.

Một sư trưởng!

Thời khắc mấu chốt sẽ có tác dụng rất lớn, hiện giờ phó soái đã không có tư cách tước đoạt thân phận sư trưởng của Giang Thần.

Một khi vị phó soái kia bị quấn lấy, Giang Thần thậm chí có thể thông qua một ít thủ đoạn, chưởng quản Thiên Tinh trấn.

Cao tầng Thiên Tinh trấn đã chết bảy tám phần, chỉ còn lại vị phó soái kia cùng với những yêu thực thủ hộ. Thiên Tinh trấn vốn chỉ có 10 vị sư trưởng, và đều đã chết, hiện tại cứ để Giang Thần kế thừa vị trí sư trưởng đi.

Có gã thì mới có cơ hội cướp được toàn bộ mạch khoáng.

Có thể không cần chia sẻ với người khác thì tốt, hoa hồng gai càng hy vọng mạch khoáng này bị bọn họ độc chiếm. Cái gì lần phục hồi thứ hai, đó là tình huống bất đắc dĩ, mới buộc phải lựa chọn như vậy.

Lời này vừa nói ra, một nam tử phía trên Tề Bình Giang, thoạt nhìn rất nhã nhí, hơi cau mày: “Giang Thần muốn thoát khốn?”

Hoa hồng gai thản nhiên nói: “Ta nói rồi, sau khi các ngươi đi vào, vẫn có thể khống chế, khi cần thiết thì phải hộ tống hắn đi đến một số địa phương mấu chốt... Đây cũng là việc các vị nên làm, chẳng lẽ nhất định phải cho bọn Lý Hạo cơ hội, cho đám người Ngân Nguyệt kia hồi phục mới vui vẻ sao?”

Lão ti trưởng Hành Chính Ti im lặng một lúc, chậm rãi nói: “Cũng được, nhưng có một điều kiện tiên quyết, Quân Pháp Ti và Hành Chính Ti cần 500 giọt nước suối sinh mệnh ngay lập tức.”

“Để sau..."

"Không, ngay bây giờ!”

Lão ti trưởng bình tĩnh vô cùng: “Ta biết, các ngươi có, và cũng có thể lấy ra! Chúng ta cần phải đề thăng cho những người khác, để tránh khi chúng ta đi xuống xuất hiện biến cố. Bây giờ lấy ra, chúng ta sẽ đi xuống. Nếu không...tiếp tục chờ đi!”

Hoa hồng gai có chút tức giận!

Nói như vậy, cả hai bên cần 1000 giọt.

Nó không phải là không có!

Nhưng đối với yêu thực, lấy đi nước suối sinh mệnh mà chúng lưu trữ, không kém gì muốn mạng sống của chúng, cho nên bọn chúng không muốn cho.

Nhưng người này cực kỳ kiên định, nó im lặng một hồi, lạnh lùng nói: "Tốt, ta đồng ý!”

Phía trên, Thiên Tinh Vương cũng khẽ động ánh mắt.

Giờ phút này, gã đều có chút nhịn không được.

1000 giọt!

Còn Hoàng thất ta thì sao?

Gã muốn nhắc tới, nhưng cảm nhận được một cỗ nộ khí bốc lên bốn phía, trong lòng gã thở dài một tiếng, không mở miệng nữa.

Nói ra, hoa hồng gai có lẽ thực sự tức giận.

Tề Bình Giang cũng nở nụ cười: “Vậy cứ định như thế đi, ba ngày sau...lên đường!”

“Tại sao phải chờ ba ngày?”

Hoa hồng gai có chút tức giận, Tề Bình Giang cười nói: “Bây giờ nhi tử ta là tứ hệ, hấp thu tiêu hóa nước suối sinh mệnh một phen, ngũ hệ không có vấn đề, lục hệ thì phải xem vận khí... Dù sao cũng cần thời gian, không phải sao?”

Mặc dù hoa hồng gai cảm thấy đêm dài lắm mộng, nhưng đã chờ nhiều năm, suy nghĩ một phen, vẫn đáp ứng: “Vậy thì ba ngày sau!”

Mấy người cũng không nói nhiều nữa, nhao nhao rời đi.