TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1706: Hợp tác (8)

Lý Hạo đau đầu, Thần Năng Thạch thì ta có một ít, cũng chỉ mấy trăm vạn thôi, dùng tiết kiệm một chút mới tốt.

Đây không phải là còn đang đàm phán hay sao?

Nếu như không phải là thiếu Thần Năng Thạch, ta thật sẽ đáp ứng.

Mấu chốt là… thật sự thiếu.

Trong động phủ, tinh thần lực kia không ngừng ba động, một gốc đại thụ giống như cây táo, không ngừng lấp lóe quang huy, tinh thần lực tiến đến gần hai vị khôi lỗi, chờ đến khi cảm giác được dáng vẻ của mèo máy kia…

Trong lòng yêu thực run lên!

Nhân tộc Tân võ, thực đã khôi phục lần nữa hay sao?

Khôi lỗi… cho dù là khôi lỗi, cũng rất ghê ghớm.

Đại biểu có cường giả, đang che chở tinh thần lực của đối phương.

Đại học võ khoa Viên Bình, dường như đã từng nghe qua.

Trấn Tinh thành, càng là sấm rền bên tai!

Nhưng, động một chút là muốn tách ra phân thân Tuyệt Đỉnh, nói đùa hay sao, nó mới khôi phục được bao nhiêu chứ?

Bây giờ, bản nguyên còn lưu lại, còn chưa chắc đã bằng tiểu thụ, tách bản nguyên ra, tối thiểu tách ra 6 phần mới đủ, mạng nhỏ cũng đã mất hơn nửa, nếu như đối phương giết vào, vậy hoàn toàn không có lực chống cự.

Nó đã cảm giác được một chút nguy hiểm.

Nhưng bây giờ, vừa có sư trưởng, lại có nhân tộc tân võ còn sót lại, nó cũng vô cùng sợ hãi.

“Thực lực của ta yếu ớt, bây giờ khôi phục cực ít, một khi tách ra bản nguyên Tuyệt Đỉnh, bản nguyên của ta có thể sẽ trực tiếp tan vỡ, không thể đùa được…”

“Năm xưa, ta cũng rất khó khăn mới bước vào Bất Hủ, nếu không đã không sống sót đến hôm nay…”

Có thể sống sót đến hôm nay, tối thiểu cũng là Bất Hủ, Lý Hạo cũng chưa từng thấy Tuyệt Đỉnh, tiểu thụ là đặc thù, đó là cha nó bảo bọc, bằng không sẽ không có tiểu thụ.

Lý Hạo cười nói: “Tiền bối yên tâm, lần này rất an toàn, lát nữa sẽ mang về, nếu như có việc ngoài ý muốn, thì cứ giết một tôn yêu thực Bất Hủ, bồi bổ thân thể cho tiền bối.”

Nói xong, thực lực thất hệ, vờn quanh thân thể, những người khác, cũng đều tiết khí tức ra ngoài.

Ngay cả Hắc Báo, cũng là chó cậy thế chủ, một cỗ khí tức đặc thù tràn lan ra.

“Tiền bối, vậy chúng ta tiến vào đây…”

Cảm nhận được tất cả, cây táo kia cũng là câm lặng, nếu thật sự liều, chưa hẳn đã đấu không lại.

Nhưng… ai biết những người này từ đâu xuất hiện?

Bây giờ nhiều như vậy, ai nấy đều cho cảm giác lai lịch rất lớn, nếu thật sự liều mạng, có thể xảy ra đại sự hay không?

Nó cũng rất phiền muộn, không phải nói, ngoại giới rất ít cường giả hay sao?

Mạnh nhất cũng không ngoài Thần Thông sao?

Sao chỉ trong chớp mắt, lại là như vậy?

Hồi lâu, thở dài, mang theo vô vàn bất đắc dĩ: “Ta hợp tác… chỉ là, Thiên Kiếm, ngươi quá vô tình!”

Tên khốn Thiên Kiếm này, quả thực không phải là người tốt!

Thiên Kiếm vẫn bình tĩnh, có gì vô tình chứ?

Cũng không phải thân thiết gì lắm!

Yêu thực cổ văn minh, mình đổi đồ vật, cũng không phải không trả tiền, đối phương cũng chỉ cung cấp cho một chút nước suối sinh mệnh, bản thân mình còn phải bỏ ra rất nhiều Thần Năng Thạch nữa cơ chứ.

Lão hợp tác với yêu thực, cũng không sâu nặng gì.

Không giống Cửu Ti, gần như hòa thành một thể.

Từ đầu chí cuối, lão cũng chỉ là tán gẫu vài câu với người ta mà thôi.

Một lát sau, một tiếng kêu thảm thiết truyền ra.

Tinh thần lực trong nháy mắt suy yếu rất nhiều, một chiếc nhẫn trữ vật bay ra, Lý Hạo dò xét một chút, một gốc cây nhỏ đang đứng yên trong nhẫn trữ vật, Lý Hạo khẽ nhíu mày: “Cái này có lực lượng Tuyệt Đỉnh sao? Lục hệ đỉnh phong là hết cỡ!”

Cây táo cũng không nói gì, hồi lâu, mới yếu ớt ba động nói: “Ta… tiếp tục tách, sẽ chết thật đấy.”

Lý Hạo cũng không khách sáo, trực tiếp dùng thần ý thăm dò trong đó, cảm nhận một chút, lúc sau mới thầm nói: “Đúng là rất yếu, cảm giác còn không mạnh bằng tiểu thụ, sớm biết như vậy, trực tiếp là thịt là được!”

“…”

Cây táo bên trong không rên một tiếng, ta yếu, nguyên nhân cũng là vì Thiên Kiếm.

Chưa bao giờ gặp qua kẻ nào không có lòng như vậy.

“Ít còn hơn không, tiền bối yên tâm, chỉ thực lực này, chưa chắc đã có cơ hội xuất thủ, sau này sẽ trả về!”

Ngoài sơn động, tinh thần lực thu hồi, hoàn toàn không có tin tức.

Bị người cưỡng ép tách ra một nửa bản nguyên, còn bị người ta chê yếu, tự tôn bị thương quá nặng.

Mà bên ngoài cửa động, Lý Hạo thở dài: “Thiên Kiếm tiền bối cho quá ít, người ta khôi phục không nhiều.”

Thiên Kiếm cũng rất xấu hổ: “Ta còn tưởng rằng không cần ta cung cấp đồ, chính nó cũng sẽ tự khôi phục chứ.”

“…”

Tốt, cách nghĩ của Thiên Kiếm đúng là kỳ lạ.

Lý Hạo chỉ có thể coi đó là niềm vui bất ngờ, một lục hệ đỉnh phong cũng không tệ, nhưng thật sự quá yếu… cũng may bản thân mình tìm được khôi lỗi trợ giúp, nếu không, thật sự gặp phải bản tôn của yêu thực Bất Hủ, thật đúng là không biết phải đối phó ra sao.

Đám người cũng không vội rời đi, hội nghị của thành siêu năng hai ngày sau mới bắt đầu, không cần gấp.

Đợi đến ngày mai bắt đầu xuất phát cũng không trễ, dù sao khoảng cách cũng không quá xa.

Cùng lúc đó, thành siêu năng lại vô cùng náo nhiệt.

Giống như nghênh đón một ngày lễ trọng đại vậy.

Vô số siêu năng, nhao nhao quay về, trong nhất thời, thành siêu năng náo nhiệt giống như mừng năm mới.

Mà trong phủ Thành Chủ.

Lâm Hồng Ngọc cũng không ngừng cảm giác gì đó, bọn Lý Hạo đến chưa?

Đến bao nhiêu người?

Hay Lý Hạo e ngại, nên lần này sẽ không đến?

Suy nghĩ không ngừng xẹt lên, nàng cũng trao đổi với phân thân bản nguyên trong nhẫn trữ vật: “Đại nhân, có lẽ cuối cùng còn cần phải dựa vào đại nhân.”

Hồng Sam thụ im lặng, dựa vào ta?

Luôn cảm thấy lần này bán thân thì thôi, còn không bán được giá cao!

Thiệt thòi chết!