TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1684: Nhìn lại Chiến Thiên (7)

Khắp người Lý Hạo toàn là mồ hôi, trong mắt hoàn toàn trống rỗng.

Không biết trải qua bao lâu, Lý Hạo mở mắt, chỉ thấy trước mắt mình là mấy cái mặt mo, còn có một tôn Hoàng Kim khải giáp, hắn không nói gì, chỉ đờ đẫn nhìn bọn họ.

“Hắn bị gì vậy?”

“Tâm linh đã bị trọng thương, chẳng lẽ đã thấy được Đế Tôn ra tay, bị dọa ngây người rồi sao?”

“Có lẽ là vậy!”

“Vậy làm sao bây giờ? Có nên quản không?”

“…”

Mấy người, ngươi một lời, ta một câu, Cửu sư trưởng đột nhiên nói: “Tâm linh yếu ớt như vậy, đúng là không một chút triển vọng, trại tân binh sắp khôi phục chức năng, cứ ném hắn vào trại huấn luyện tân binh, nhốt một hai năm, sau khi bước ra chính là một binh sĩ tốt!”

“Đừng mà!”

Lý Hạo trong nháy mắt tỉnh lại, giờ phút này có chút chấn động, vẫn khó bước ra khỏi cảnh tượng kia, nhịn không được nói: “Đế Tôn… rất mạnh sao?”

“…”

Mấy người nhìn hắn giống như đang nhìn đồ đần.

Hồi lâu, lão rùa nhỏ giọng nói: “Rất mạnh… ừm, rất mạnh! Mạnh hơn chúng ta nhiều …”

Nó suy tính: “Mạnh hơn, phía trên Thánh Nhân là Thiên Vương, Thiên Vương cũng có rất nhiều cấp độ, phía trên Thiên Vương là Cổ Hoàng… ừm, Đế Tôn kém nhất cũng đạt đến mức độ này, lại trên nữa, chúng ta cũng không biết…thổi một cái, có lẽ ngươi… sẽ chết, cũng gần như vậy!”

Cửu sư trưởng lạnh lùng nói: “Cái nhục thân yếu ớt này của hắn, còn cần Đế Tôn thổi một cái sao? Thánh Nhân cũng có thể thổi chết hắn!”

“…”

Lý Hạo cười khổ, có đến mức này không?

Hòe tướng quân có chút hiếu kỳ: “Ngươi nhìn thấy Đế Tôn sao?”

Lý Hạo nghĩ nghĩ, gật đầu: “Đã thấy, không chỉ một vị, mà là rất nhiều vị!”

Mấy người hơi biến sắc.

Lão quy cũng nghi ngờ: “Ngươi có thể nhìn thấy Đế Tôn, còn là đến mấy vị… lạ quá!”

Lý Hạo trầm mặc một hồi, mở miệng nói: “Ta nghe bọn hắn thảo luận, thật sự dường như muốn xuất binh công phạt nơi nào đó, đây là chuyện trước khi thành lập Chiến Thiên Thành sao?”

Lão rùa đen lắc đầu.

Nó cũng không rõ cho lắm.

Ngược lại là Cửu sư trưởng, thản nhiên nói: “Nghe nói có chuyện như vậy, phía Ngân Nguyệt cũng là một trong những vùng đất huấn luyện của đại quân, chính là vì xuất binh chinh phạt! Tiền tuyến đã bắt đầu có vài trận tác chiến quy mô nhỏ, chính thức bắt đầu luyện binh! Còn về những chuyện khác, không phải là những tướng lĩnh tầng dưới cùng như chúng ta có thể biết được.”

Tướng lĩnh tầng dưới cùng sao!

Lý Hạo trầm mặc một hồi, lại nói: “Thiên địa vũ trụ, rốt cục lớn đến đâu?”

“Không biết.”

Cửu sư trưởng lắc đầu: “Vô cùng lớn! Lớn vô tận! Ngươi muốn hỏi cụ thể ai cũng không biết được, Nhân Vương cũng không rõ. Thiện địa hỗn độn, thế giới ngàn năm, biển xanh hóa ruộng dâu, nếu không phải bất đắc dĩ, ai cũng không muốn ra khỏi vũ trụ của mình, thế giới này chỉ có thời gian là khủng bố nhất, thời gian điên đảo, tân võ biến mất, có lẽ có liên quan đến cái này… đi ra một bước, rời khỏi vũ trụ của mình, có lẽ chính là đã trôi qua ngàn vạn năm…”

Lý Hạo hơi ngơ ngác, một lát sau lại nói: “Ngân Nguyệt… rất quan trọng sao?”

Mấy người lắc đầu, không biết là không muốn nói, hay là cũng không biết.

Lý Hạo hít sâu một hơi, không nói gì nữa.

Một lát sau, trên thân, một cỗ đao ý nhàn nhạt hiện ra, mấy người khẽ giật mình, cái này… tình huống gì đây?

Mà Lý Hạo, trong đầu không ngừng quanh quẩn một đao kia.

Một đao chém xuống, thiên địa vỡ ra.

Đây mới thật sự là cường giả!

So với bọn họ, bản thân mình quá yếu ớt, quá nhỏ bé, trong mắt Lý Hạo, to lớn vô cùng, bay cũng không thể bay khắp thế giới, nhưng trong mắt một số người, chẳng qua chỉ là một nơi chật hẹp nhỏ bé, một đao cũng có thể cắt chém đại lục thành tám khối!

Hắn mơ hồ nghe hiểu được một chút, lại thêm trước đó tiểu thụ đã đề cập qua một số đồ vật, hắn biết, Ngân Nguyệt dường như như là lực lượng của chủ thế giới tân võ chảy ra, đản sinh ra một thế giới mới.

Nhân vương bảo Lý gia tọa trấn nơi đây, dường như là để tặng thế giới mới này cho tiên tổ Lý gia, vị Kiếm Tôn kia, để lão bù đắp một số thiếu sót.

Nhưng tiên tổ nhà mình dường như không mấy đồng ý, vị Huyết Đế Tôn kia còn thuyết phục vài câu, bởi vì lấy đi thế giới mới, có lẽ sẽ khiến cho thế giới chủ suy yếu một chút lực lượng.

Dù sao, quá mức phức tạp, quá cao xa rồi.

Nhưng Lý Hạo, ngược lại nhớ rõ một việc.

Nơi đây, chính là Cổ Nhân Vương đã tặng cho Lý gia, mà Lý gia, thực ra là ta.

Nói như vậy, thế giới này thật sự là của ta hay sao.

Lý Hạo thầm nghĩ.

Hắn cuối cùng cũng làm theo manh mối.

Thế giới này, hóa ra chính là của Lý gia!

Vốn dĩ, ta vẫn luôn là chủ của thế giới, khó trách ta đối với Ngân Nguyệt tràn đầy cảm giác thân thiết, khó trách nhìn thấy nhân tộc chịu khổ, ta rất khó chịu, thì ra… đây chính là địa bàn của nhà ta nha!

Về phần những cái khác, hắn cũng không nghĩ nữa.

Quá phức tạp rồi!

Đều là việc của những cường giả chí tôn kia, bây giờ tiên tổ Lý gia, Kiếm Tôn biến mất, vùng đất Ngân Nguyệt hỗn loạn không chịu nổi, cho nên bình định lập lại trật tự!

Lần này, càng kiên định lòng tin và tín niệm của Lý Hạo.

Đương nhiên, những thứ này không quan trọng, quan trọng chính là dường như mình đã lớn mạnh một số khóa siêu năng, trong nhục thân, một bộ phận khóa siêu năng dường như đã bị kích thích lớn mạnh hơn rất nhiều.

Không chỉ như vậy, trong đầu lâu thế mà lại có khóa siêu năng hiện ra, mà lại có cảm giác rất sắc bén.

Lý Hạo cũng không thu nạp nước suối sinh mệnh, nhưng huyễn cảnh giống như cho chính mình một chút kích thích, kích thích đến nỗi một số khóa siêu năng trở nên lớn mạnh.