TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1641: Vô địch thiên hạ! (8)

Hoàng Vũ lên tiếng: “Vậy ta về Ngân Nguyệt trước, lão Khổng, đi thôi…”

“Cái gì chứ?”

Khổng Khiết giật mình: “Ngươi đi thì cứ đi, gọi ta làm gì chứ?”

“Hả?”

Hoàng Vũ cũng sửng sốt, Khổng Khiết lại tức giận nói: “Làm gì chứ? Ngươi về thì cứ về, ta còn chưa gặp con gái của ta, ta đến đây vì muốn gặp con gái của mình, ngươi không có con gái thì biết cái gì, vài ngày sau ta mới đi về!”

“…”

Hoàng Vũ im lặng, đã hiểu, ngươi muốn lưu lại đây không đi sao.

Thật là… không biết xấu hổ.

“Vũ soái muốn đi sao?”

Lý Hạo có chút nghi hoặc, Hoàng Vũ nghiêm túc nói: “Trong quân còn có chuyện phải làm, không thể ở lâu được, nếu như thực lực không đủ, ta đương nhiên sẽ lưu lại, bây giờ… cũng không cần, nếu như cần thì có thể gọi bất cứ lúc nào!”

Lý Hạo gật gật đầu: “Vũ soái đi thong thả, nhưng những việc liên quan đến nơi đây… tạm thời không nên nói với Triệu thự trưởng.”

“Ừm?”

Hoàng Vũ có chút nghi hoặc, nghĩ nghĩ, gật gật đầu: “Được thôi!”

Nói xong, cũng không nói thêm gì nữa, nhanh chóng rời đi.

Hầu Tiêu Trần nhìn thoáng qua Lý Hạo: “Triệu thự trưởng … ngươi đề phòng lão sao?”

Lý Hạo trầm mặc một hồi: “Cũng không phải vậy! Chỉ là, Triệu thự trưởng có quan hệ không tầm thường với di tích, ta đang nghĩ, ta giết yêu thực, có thể khiến cho một vài cường giả trong di tích của Ngân Nguyệt kiêng kỵ hay không! Dù sao nghiêm túc mà nói, bọn họ xem như đồng loại, mà chúng ta… là người của thời đại mới!”

Hắn cũng cân nhắc, có nên giao thân cây của đại thụ kia cho Chiến Thiên Thành hay không.

Đương nhiên, Chiến Thiên Thành… dù sao rất quen thuộc, có lẽ không có vấn đề?

Hầu Tiêu Trần suy tư một phen, hồi lâu mới nói: “Phía Ngân Nguyệt có rất nhiều di tích! Phòng vẫn phải phòng, cũng không có vấn đề gì, nhưng lão Triệu hẳn là thầm hiểu … không nói thì không nói vậy.”

Lý Hạo cười cười, có thể hiểu thì tốt.

“Vậy bước tiếp theo, chính là tìm đến Phong Vân Các!”

Lý Hạo mở miệng: “Ta cần bảo vật của Phong Vân Các!”

Hắn thực sự rất cần thứ đó.

Hắn muốn dò xét thực lực của tất cả mọi người, thế giới bên ngoài thì không quan trọng, chủ yếu là trong di tích, bằng không sẽ rất dễ dàng bị diệt.

Thứ đó của Phong Vân Các có thể dò xét được cường độ sinh mệnh lực của tất cả mọi người, vừa vặn thích hợp dùng cho những cường giả cổ văn minh này.

Bây giờ, đối phó Phong Vân Các thật sự không phải bởi vì đối phương muốn nhắm vào mình, mà là vì bảo vật của đối phương sẽ có tác dụng rất lớn đối với mình sau này.

Lý Hạo trầm giọng nói: “Chư vị tiền bối, mọi người tản ra, giúp ta tra xét rõ ràng một chút, Nam Nhạc là mấu chốt… nếu gặp phải cũng không cần kinh động đối phương, tóm được Phong Vân Các, chính là lúc chúng ta làm đại sự.”

Bây giờ chỉ là dùng dao mổ trâu giết gà mà thôi.

Đám người đều phấn chấn!

Sau đó, đều cười nói: “Được thôi!”

Tìm thấy Phong Vân Các, lấy được bảo vật dò xét thực lực kia, tiếp theo Lý Hạo chỉ cần phát hiện yêu thực có thực lực nhỏ yếu, nhất định sẽ ra tay tiêu diệt nó, đây là cơ hội của tất cả mọi người.

Cùng lúc đó tại mảnh đất Ngân Nguyệt.

Phụ cận Thương Sơn, một người từ dưới đất thò đầu ra, vỗ vỗ đầu, hùng hùng hổ hổ: “Lối ra luôn luôn ở những nơi rách nát như vậy, cũng không thể ở những khu vực đàng hoàng hay sao.”

Mắng một lúc, lại từ dưới đất chui lên, hít sâu một hơi, đột nhiên cười sảng khoái: “Nửa tháng mà thôi, hôm nay xuất quan, thiên hạ rộng lớn, ta mặc kệ hắn là ai! Thần Thông cũng có thể địch!”

Chỉ nửa tháng, Viên Thạc đã lần nữa tiến thêm một bước, có thể chiến đấu với Thần Thông, có thể giết Thần Thông!

Lần này, những tên khốn kia dù tiến bộ có nhanh đến đâu, cũng không thể sánh với ta được.

Ta đây, chỉ có một điểm không tốt, chính là thích vỗ vào mặt người khác!

Các ngươi đứt đoạn khóa siêu năng, ta thì không, ta sẽ nói cho các ngươi biết, cái gì mới thật sự là Ngũ Cầm ma vương!

Không chỉ như vậy… lại nghĩ đến bản nguyên phân thân tồn tại trong chiếc nhẫn kia, hắc hắc cười không thôi, tên kia tuyệt đối có thể so với sáu hệ Thần Thông, nếu như tiến vào di tích, có lẽ có thể chiến đấu với bảy hệ!

Viên Thạc ta giờ đây cũng có thể coi là vô địch thiên hạ!

Thật sự cho rằng lão tử đào không ra đồ cổ hay sao?

Ta biết chỗ tồn tại của đồ cổ nhiều hơn bất cứ ai, cái vị bên đây khá dễ nói chuyện, nhưng cũng may mắn ta có thiên phú dị bẩm, đối phương cảm thấy có thể đầu tư, rất tốt!

“Bích Quang, từ nay về sau, trong cái vương triều Thiên Tinh này, chúng ta có thể hoành hành ngang ngược rồi!”

Viên Thạc cực kỳ đắc chí.

Thiên hạ to lớn, thật sự không ai có thể địch nổi ta, có lẽ ta không phải là mạnh nhất, nhưng trong tay ta có phân thân của bản nguyên cường hãn, trước lần thứ hai khôi phục, ta chính là tồn tại vô địch.

Tên đồ đệ ngu ngốc, lần này ta sẽ cho ngươi biết, ai mới là ông nội, ai mới là cháu nội!

Bích Quang Kiếm cũng bò lên, gật gật đầu, lần này không hề phản bác.

Chiến lực Thần Thông cũng không nói, trong tay nắm giữ chiến thực lực sáu hệ thậm chí là bảy hệ… đây không phải vô địch, thì cái gì mới là vô địch?

Thần Thông mới xuất hiện không bao lâu thôi!

“Đi, đi Thiên Tinh thành!”

Viên Thạc càn rỡ cười to, Ngũ Cầm lão ma, vốn dĩ là phách lối, lần trước đã bị đả kích không nhẹ, lần này, ta đã ngóc đầu trở lại!

Nửa tháng, để cho các ngươi kinh ngạc rớt cả cằm!

Bích Quang Kiếm cũng cười cười, lần này những tên đó, có lẽ thật sự sẽ rất kinh ngạc, Viên Thạc đúng là rất lợi hại athế mà đã nhanh chóng đuổi kịp mấy tên kia, mấu chốt là không cần đứt đoạn khóa siêu năng.

Lão già này đúng là biết rất nhiều.