TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1606: Vạn sự đã sẵn sàng (8)

“Hừ!”

Lý Hạo hừ lạnh, sao lại không xếp bản thân ngươi vào đây?

Bảng danh sách chỉ liệt kê 20 vị trí đầu, cũng không tiếp tục liệt kê nữa, không biết là cố ý, hay là chỉ thăm dò được bao nhiêu đây người, phần lớn là phía sau vẫn còn, đối phương cố ý bỏ trống mà thôi.

Chỉ 20 người này thôi cũng đã đủ rồi.

Một khi truyền ra, nhất định sẽ dẫn đến chấn động rất lớn.

Ngân Nguyệt có 9 người vào bảng, đây quả thực là hư cấu!

Phía bên Cửu Ti, cường giả vô số, nhưng mạnh nhất là Ti trưởng của Hành Chính Ti, cũng chỉ xếp hạng thứ 4, vị kia của Quân Pháp Ti cũng chỉ xếp hạng thứ 8.

Những Ti trưởng hiện giờ, không có một người lọt bảng.

Mà ngoại trừ bảng Thần Thông của 20 người ra, còn có một cái Thần Sư Bảng, lần này nhiều người hơn, 30 người, xếp hạng thứ nhất là Đạo Kiếm, mà đối phương cũng là Tuần Dạ Nhân, cũng coi như là người bên Lý Hạo.

Đứng đầu Thần Thông bảng và Thần Sư Bảng đều là người bên Lý Hạo.

Mặc dù Thần Sư Bảng giờ không đáng để nhắc tới, nhưng có thể đại biểu tiềm lực, bảng danh sách này, tính nhắm vào quá nặng rồi.

“Rác rưởi! muốn hãm hại ta sao… thật xem bọn ta ngu sao?”

Lý Hạo mắng.

Sau một khắc, lại thở dài, đúng vậy, tất cả bọn họ đều là đồ đần, bọn họ cảm thấy, mình che giấu rất kĩ, thực lực đã bị dò xét ra hết, mặc kệ thật giả, bên Ngân Nguyệt thật đáng hoài nghi.

Lúc đó, chắc chắn sẽ có thăm dò, Lý Hạo có thể không phản kích sao?

Nếu như phản kích, giết cường giả của đối phương… lập tức liền có thể chứng minh, bảng danh sách này là thật, lúc đó mới là lúc đại phiền phức đến.

“Đáng tiếc… bảng danh sách này của ngươi tuyệt đối không đưa ra được!”

Đối phương chỉ ra có vài người, Lý Hạo quyết định phải thay đổi một chút.

Có vài người, không cần xuất hiện trên bảng danh sách, có vài người nhất định phải xuất hiện mới được.

Trong lúc bận rộn, ngoài cửa, Thiên Kiếm mở miệng: “Người đã đến đủ!”

Lý Hạo choàng tỉnh, mỉm cười!

Đến đông đủ thì tốt, tất cả đã sẵn sàng, ta phải đi di tích một chuyến mới được.

Nửa giờ sau, Lý Hạo dẫn theo một đám người im lặng rời đi.

6 vị lão võ sư, Bắc Quyền, Bá Đao, Phích Lịch Thối, lại thêm Khổng Khiết và Hoàng Vũ, tất cả là 11 vị võ sư đỉnh cấp.

Tính cả đám người trước đó Thiên Kiếm, Hồng Nhất Đường, Hầu Tiêu Trần, Diêu Tứ, Nam Quyền, Quang Minh Kiếm, Ngọc La Sát, lại thêm bản thân Lý Hạo, còn có một con Hắc Báo mãi không biết là thực lực gì, 19 người, một con chó, đây chính là toàn bộ chiến lực mà Lý Hạo đã chuẩn bị để đối phó với đại thụ.

Nếu như Trần Trung Thiên gia nhập, thì đó chính là 20 vị cường giả đỉnh cấp, Ngọc La Sát yếu nhất, cũng có chiến lực Thần Thông, mà Lý Hạo cũng không hề hẹp hòi, đưa cho vợ chồng Dương Sơn rất nhiều nước suối sinh mệnh, nếu như hai người tấn cấp thành công, đó chính là hơn 20 vị cường giả Thần Thông.

Cộng thêm tiểu thụ… càng thêm đáng sợ!

Lý Hạo dẫn người rời đi.

Mà sau khi Trần Trung Thiên trở về Tuần Kiểm Ti, cũng không nói nhiều, nắm lấy Trần Diệu đánh cho một trận, đánh đến nỗi Trần Diệu thiếu chút muốn trở mặt.

Hồi lâu, Trần Trung Thiên mới trầm giọng nói: “Ngươi là đồ bất hiếu!”

Trần Diệu xụ mặt.

Trần Trung Thiên hít sâu một hơi, hồi lâu mới mở miệng nói: “Tất cả tích lũy trong nhà, nếu lấy ra toàn bộ, đổi chút tài nguyên, cũng đủ ngươi bước vào tứ hệ Thần Thông… ngày mai ta sẽ ra ngoài một chuyến, nếu như ta không thể trở về… ngươi ngay trong đêm hãy đến Hành Chính Ti, hoặc là trực tiếp trốn, vứt bỏ Tuần Kiểm Ti… tìm nơi trốn cho kỹ…”

Trần Diệu khẽ giật mình, nhìn phụ thân mình, trong lúc nhất thời không biết lão cố ý hù dọa, hay là đang nói thật.

Giờ phút này, Trần Trung Thiên cũng không nói gì thêm, lão… đã có quyết định.

Phải cược một lần!

Lão rất xem trọng Lý Hạo, mặc dù hắn rất điên cuồng, nhưng cũng giống như lời mà Lý Hạo đã nói, nếu như cược thành công, vậy thu hoạch sẽ rất to lớn, không phải trên tài phú, mà là trên tinh thần.

Lão nhìn về phía hậu viện, trong mắt lộ ra một chút ánh sáng.

Tất cả mọi người, đều rất e sợ cường giả cổ văn minh, cảm thấy không thể địch nổi, bao gồm cả lão trong đó, kỳ thực lão cũng có cách nghĩ này, nếu có thể đánh vỡ tâm ma trong lòng, đối với võ sư mà nói, tu tâm chính là đã vượt qua đại đạo!

Ngay cả bọn người Tề Bình Giang cũng không dám xuất thủ với cổ yêu thực… ta… dám!

Lý Hạo, lão đoán chín phần chính là muốn đối phó với yêu thực mà Hồ gia lưu lại.

Lý Hạo dám cược, thậm chí cược rất nhiều võ sư Ngân Nguyệt, nhất định là có nắm chắc, ta…. cũng sẽ tham dự.

Giờ khắc này, Trần Trung Thiên đã có quyết định.

Tối ngày mai… trước khi bảng danh sách công khai, tâm tư của Lý Hạo không khó đoán, giải quyết yêu thực, lại đi đối phó Phong Vân các, nếu như thành công, Phong Vân các không đủ để gây sợ hãi, nếu như thất bại…mặc kệ Phong Vân các xếp hạng như thế nào, cũng không ảnh hưởng gì nữa!

Cũng chẳng còn quan trọng gì nữa!

“Lão đầu tử….ngươi cố ý nói đùa phải không?”

Trần Diệu nhíu mày: “Con chỉ muốn để cha làm công cho Lý Hạo kiếm chút tiền, cũng không phải bảo người đi chịu chết, cha an bài những thứ này để làm gì?”

Trần Trung Thiên không thèm để ý, ôm một bé gái hôn mấy cái, quay đầu nhìn về phía con trai nói: “Nếu sáng ngày mốt, ta chưa quay về, ngươi hãy đưa toàn bộ bọn họ đến Hành Chính Ti, ngươi thì tùy ý, nhưng những đệ đệ muội muội này của ngươi còn quá trẻ, khó mà thoát được.”

Trần Diệu nhíu mày, cứ luôn nhìn theo, Trần Trung Thiên cũng không để ý, mà là đi về phía nơi xa, thấy lão bước vào một mật thất, Trần Diệu chấn động trong lòng.

Nơi đó… là nơi đặt thần binh mà Trần gia cung phụng, cũng là thần binh mạnh nhất.

Thần binh trấn áp lão Thiên Tinh vương, liên quan đến thủ đoạn Thần Thông mà năm đó bọn hắn lưu lại, lão đầu tử muốn làm gì vậy?

Mang theo cái đồ chơi này, thật sự muốn liều mạng hay sao!

Giờ phút này, Trần Diệu có chút hoảng hốt, tình huống gì thế này?

Cũng không hiểu rõ.

Ta chỉ bảo người đi kiếm tiền, cũng không bảo người đi chịu chết, rốt cục Lý Hạo đã nói gì với cha.