Thấy Lý Hạo cúi đầu không nói, lão cười nói: “Nghĩ cái gì vậy? Nghĩ lão sư của ngươi đánh chết đồ đệ của ta?”
“Cái này...”
Lão nhân cũng không quá để ý: “Võ lâm luận bàn mà thôi, sinh tử như cơm bữa! Đồ đệ của ta cũng từng đánh chết Ngũ Cầm môn nhân các ngươi... Đương nhiên, lúc ấy còn không gọi là Ngũ Cầm môn. Tính ra, người đó là sư bá của ngươi, sư huynh của Viên Thạc. Sau đó, trận chiến Thiên Tinh hải, lão sư của Viên Thạc chết trận, những người sống sót như chúng ta ít nhiều đều đã chịu một cút ân huệ của hắn.”
“Ta... Sư tổ ta?”
“Đúng!”
Lão nhân cười nói: “Ngươi nghĩ hắn đã chết rất nhiều năm rồi sao? Vậy thì không, cũng chỉ có 20 năm. 20 năm trước, trận chiến Thiên Tinh hải, hắn là một trong những chủ lực, thực lực cực mạnh, khả năng là Đấu Thiên đỉnh phong, đặt ở hiện tại tự nhiên không đáng nhắc tới... Nhưng khi đó, cũng là cường giả đỉnh cấp!”
“Lão sư ngươi gây nhiều họa như vậy, ngươi cho rằng hắn có thể sống thoải mái sao, dựa vào chính hắn ư?”
Lão cười: “Sư tổ ngươi vẫn âm thầm che chở cho hắn... Đương nhiên, lão sư của ngươi cũng rõ ràng, chỉ tiếc là 20 năm trước đã chết trận, Viên Thạc lại không thể bước vào Đấu Thiên... Khi sư tổ của ngươi ra đi, còn rất tiếc nuối.”
Lý Hạo trầm mặc không nói.
Thật đáng tiếc.
Đồ đệ coi trọng nhất, đồ đệ có thiên phú nhất, trước khi lão chết, vẫn còn kẹt ở Phá Bách viên mãn, ngay cả dung hợp ngũ thế có thể so sánh với Đấu Thiên, nhưng không thể phá vỡ giới hạn này, chắc là lúc chết, cũng rất tiếc nuối.
Mấy vị lão nhân hàn huyên lại chút chuyện cũ với Lý Hạo, chỉ là đơn giản tán gẫu, cũng không có quá nhiều cừu oán.
Thù hận, 20 năm trước, trên thực tế gần như đều đã biến mất.
Năm xưa, võ sư Ngân Nguyệt nội chiến không ai bằng.
20 năm trước kể từ khi siêu năng phục hồi, nội chiến trở nên rất ít, hầu như không còn xảy ra nữa. Đánh một trận Thiên Tinh hải đã cắt đứt truyền thừa của võ sư Ngân Nguyệt, đã chết quá nhiều người, người còn sống đều thiếu một chút tâm tư nội đấu.
......
Để cho Thiên Kiếm và Bắc Quyền tán gẫu cùng những lão nhân gia kia, Lý Hạo trở lại chỗ sâu trong phủ nha.
Giờ phút này, Lý Hạo lại đến lối vào di tích ở hậu viện.
Bên trong di tích, tinh thần lực của yêu thực hơi lộ ra một chút, tinh thần ba động nói: “Hình như ngươi gặp phải một ít phiền toái, lúc trước ta hình như nghe được Phong Vân các, Phong Vân bảng...”
Tên này, thò ra một ít tinh thần lực cũng có thể nghe được một ít thanh âm ở gần, cho nên bình thường Lý Hạo cũng sẽ không nói chính sự ở trong phủ nha, có tán gẫu, cũng chỉ là nói nhảm, bí mật đều là truyền âm.
“Ừm!”
Lý Hạo gật đầu: “Cho nên... Có thể ta sẽ cần sự giúp đỡ của ngươi.”
“Sự giúp đỡ của ta?”
“Bản nguyên phân thân!”
Lý Hạo trầm giọng nói: “Phong Vân các muốn đối phó ta, có thể đối phương có cường giả đỉnh cấp, ta cần bản nguyên phân thân trợ giúp... Hơn nữa không được quá yếu, ít nhất phải là thất hệ Thần Thông, cũng chính là thực lực như Tuyệt Đỉnh...”
Bên trong di tích, cây dừa lớn suýt chút nữa là nghẹn chết.
“Cái này...”
Lý Hạo trầm giọng nói: “Bằng không, ta chết rồi... Ngươi cũng không có kết cục gì tốt!”
Đại thụ không đồng ý, ngươi chết, thì có liên quan gì đến ta?
Có người khác tới, cũng sẽ chọn hợp tác với ta.
Yêu thực, là thứ cần thiết cho người bị mắc kẹt thăng cấp.
Nước suối sinh mệnh, là thứ mà bọn họ đều cần.
Lý Hạo trầm giọng nói: “Ngươi cảm thấy ở giai đoạn hiện tại, các thế lực lớn không có yêu thực hợp tác của chính mình? Tất cả đều có! Những người giàu có chân chính đã có mục tiêu hợp tác cố định, ngươi nghĩ họ sẽ từ bỏ những yêu thực mà bọn họ đã đầu tư vô số tài nguyên, để rồi tới hợp tác với ngươi ư?”
Đại thụ hơi ngẩn ra.
“Chỉ có loại cường giả như ta, quật khởi quá nhanh, không có mục tiêu hợp tác, cho nên mới là lựa chọn của ngươi! Yêu thực Ngân Nguyệt ngược lại rất mạnh, nhưng lại cần quá nhiều tài nguyên, ta không có biện pháp cung cấp, đúng lúc, cho nên chúng ta mới có thể xứng đôi! Ngươi cảm thấy, nếu Hoàng thất hoặc các thế lực khác lấy nơi này, họ sẽ chọn hợp tác với ngươi? Hay là...yêu thực sau lưng bọn họ xuất thủ phân chia ngươi, cái nào sẽ có lợi hơn đây?”
Đại thụ một lần nữa khẽ giật mình.
“Về phần ba tổ chức lớn này... Ai đứng sau hậu trường không có cường giả? Ngươi duy nhất mà ngươi có thể lựa chọn, kỳ thật chỉ có ta, chỉ có võ sư Ngân Nguyệt! Về phần một vài bá chủ địa phương... Buồn cười! Thần Thông còn khó, trông cậy vào họ cung cấp cho ngươi mấy trăm vạn, hơn ngàn vạn thần năng thạch sao?”
Lúc này, cây dừa rơi vào trầm tư.
Lời này của Lý Hạo, có đạo lý không?
Quá có!
Trước đó, nó không suy nghĩ nhiều như vậy. Như Lý Hạo nói, 20 năm, người nên hợp tác thì đã hợp tác với nhau từ lâu, về phần kẻ yếu, cây dừa khinh thường hợp tác với họ, có thể mang lại bao nhiêu lợi ích?
Ngược lại Lý Hạo...quật khởi quá nhanh, Ngân Nguyệt mặc dù có cường giả nhưng lại cần quá nhiều, ngược lại không lựa chọn.
“Vì vậy, một khi ta đã chết... Khả năng lớn nhất là ngươi sẽ bị lãng quên ở đây, không thể tái phục hồi, chỉ có thể bị động chờ lần phục hồi thứ hai bắt đầu, tiếp đó... Bị người ta phân chia!”
“Tin ta đi, các yêu thực khác của di tích Thiên Tinh trấn nhất định sẽ phân chia ngươi trước tiên! Bây giờ, các thế lực lớn hay là Cửu Ti Hoàng thất đều đang cực lực tăng lên thực lực, mỗi ngày đều tiêu hao một lượng lớn thần năng thạch chế tạo nước suối sinh mệnh, yêu thực khác đều đang tiến bộ, duy chỉ có ngươi... Sẽ luôn luôn suy giảm!”
Trái tim cây dừa cứng lại!
Đó là sự thật!
Lý Hạo không cung cấp thần năng thạch cho nó, nó không cách nào tiếp xúc với cường giả thế lực khác, cứ tiếp tục như vậy, yêu thực khác sẽ càng ngày càng mạnh, mà nó... Ngay cả khi không suy giảm, không có cách nào tăng lên.