TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1585: Chỉ hươu bảo ngựa (7)

Trấn Nam Vương vẫn tỉnh bơ, vừa đi vừa truyền âm nói: “Gã cũng không ngờ, ngũ hệ và tam hệ lại chênh lệch lớn như vậy, ta cũng không ngờ, Lý Hạo không đơn giản là ngũ hệ đơn thuần… thậm chí có thể so được với 6 hệ, một chưởng đã đánh chết An Quốc Công ba hệ Thần Thông kia, ngay cả thời gian phản ứng cũng không có, vả lại không chỉ hắn, mà khí tức của bọn Hầu Tiêu Trần, Hồng Nhất Đường, Diêu Tứ đều rất cường đại, đã trực tiếp khóa chặt một số cường giả, bao gồm cả ta trong đó, vừa nãy khí tức của ta bị khóa chặt, bất cứ lúc nào cũng có thể bị một đòn đoạt mạng…”

Căn bản không cho người ta thời gian phản kích!

Trong nháy mắt, đã đánh chết người ta.

Võ Quốc Công cho dù có lòng, dám động đậy sao?

Không dám!

“Thế… bọn hắn rốt cục có ý gì?”

Cửu hoàng tử vẫn không hiểu, hai vị Quốc Công này đến kinh thành, chính là để khiêu khích Lý Hạo, dù sao cũng phải có mục đích gì chứ?

Trấn Nam Vương liếc măt nhìn gã, ngươi thật sự không biết hay giả vờ không biết.

Giờ phút này, Thất công chúa cũng truyền âm nói: “Vương thúc, An Quốc Công không ngu xuẩn như vậy, gã có mưu đồ gì chứ?”

Trấn Nam Vương không nói.

Đi thẳng ra ngoài, mãi đến khi đã rời đi rất xa, lúc này mới truyền âm nói: “Không có sự cho phép của ta, Võ Quốc Công có thể đến kinh thành hay sao? Không có người đảm bảo bọn họ sẽ không xảy ra chuyện, bọn hắn dám khiêu khích Lý Hạo sao?”

“…”

Hai vị hoàng tử, hoàng nữ khẽ giật mình, trong nháy mắt an tĩnh.

Có chút không dám tin tưởng!

Phụ hoàng sao?

Phụ hoàng… vì sao lại làm như thế?

Trấn Nam Vương chẳng muốn nhiều lời, vì sao ư?

Bởi vì Hoàng Thất và phủ tam đại Quốc Công, cho dù có chút không hợp, nhưng so với Cửu Ti và bọn người Lý Hạo, vẫn không giống nhau, phủ tam đại Quốc Công và Hoàng Thất, cuối cùng vẫn là một thể, mục tiêu là nhất trí, mong muốn cũng nhất trí, thậm chí đã bắt nguồn từ 200 năm trước.

Lần này, Lý Hạo lập uy quyền, Cửu Ti cam chịu, nhưng Hoàng Thất lại không đồng ý để Lý Hạo thuận lợi đứng vững như vậy được.

Nhưng cũng chỉ có thể làm chút động tác mà thôi.

Vốn dĩ nghĩ rằng, trấn áp Lý Hạo, sau đó còn có chuyện quan trọng thương lượng với hai vị Quốc Công, giờ thì hay rồi, còn chưa kịp thương lượng, An Quốc Công đã chết!

Hiện tại, Võ Quốc Công còn muốn tiếp tục thương lượng với Hoàng Thất hay sao?

Thương lượng cái rắm!

Vị hoàng huynh kia của mình, vẫn luôn yêu thích tự cho là đúng, cho rằng Lý Hạo sẽ không dám cũng sẽ không làm được gì.

Còn kết quả thì sao?

Người ta đã đánh chết An Quốc Công tại chỗ, còn hỏi ngươi, có muốn giáng chức hắn hay không, ngươi trả lời như thế nào?

Đúng là… tự tìm phiền phức!

Trấn Nam Vương liên tục thầm mắng, Võ Quốc Công có lẽ sẽ chạy trốn trong đêm, phương nam lại phải rung chuyển, kẻ này tuyệt đối không dám ở lâu, vốn nghĩ rằng đây là một cơ hội đàm phán hòa bình, đã bị hoàng huynh làm hỏng bét rồi!

Lão Quốc Công của phủ An Quốc Công, nhất định sẽ bất mãn, còn Lý Hạo cũng sẽ nhắm vào Thiên Tinh vương, hai khối đại lục tây nam, cứ chờ hoàn toàn bị cắt đứt đi!

Cùng lúc đó.

Trần Diệu cũng có chút bất ngờ, truyền âm cho phụ thân gã: “Hai tên này… là Hoàng Thất đưa tới đúng không?”

“Có lẽ là vậy.”

“Thiên Tinh vương… đúng là… thực sự không còn gì để nói, chí lớn nhưng tài sơ, đúng là kém xa cha hắn!”

Lão Ti trưởng thở dài, gật đầu, truyền âm: “Người ta cũng nói ngươi như vậy đấy!”

“…”

Trần Diệu thiếu chút nữa là tức hộc máu!

Lão Ti trưởng lại cảm thấy mình không hề nói sai, ngươi đánh giá Thiên Tinh vương như vậy, người ta cũng đánh giá ngươi như vậy, ngươi có biết không?

Chí lớn tài sơ, kém xa cha lão!

Đến giờ ngươi vẫn chưa hiểu sao?

Quả nhiên, đời thứ hai được nuôi dưỡng trong ngôi nhà ấm cúng, chính là không được, vẫn là đời trước của chúng ta mạnh hơn một chút, ầm ầm sóng dậy, lật đổ Thiên Tinh vương, tuy nói cuối cùng không triệt để thành công, nhưng vào thời đại đó có thể lật đổ Hoàng Thất, đã là chuyện rất đáng gờm.

Trần Trung Thiên ưa thích nhắc đến những chuyện cũ này, lão vẫn rất có cảm giác thành tựu.

Đến lúc quyền lực nằm trong tay con của bọn họ, thì đã kém xa.

Một đám đời thứ hai đấu với nhau, một người kém hơn một người, đã đấu mấy chục năm, cũng không có tiến bộ gì nhiều.

Trước mắt tất cả mọi người đều là đại ca không nói nhị ca, bây giờ… lẫn vào một đám sói, để đám người đời thứ hai này ra đấu đá, thực sự chưa chắc có thể đấu thắng, bọn sói này, tuổi tác không lớn, đều đến từ địa phương rách nát Ngân Nguyệt kia, người ở nơi ấy đều có tính tình hung ác.

Xem ra, mấy vị lão bằng hữu kia của mình, rất nhanh sẽ phải tự mình rời núi trấn áp hiện trường, bằng không sẽ trấn áp không được nữa.

Trần Diệu cũng không nói nữa, thầm mắng, lại nói: “Hầu Tiêu Trần… vừa nãy là do Hầu Tiêu Trần đã dùng thần ý đè chết An Quốc Công, chẳng lẽ lão già đã thành siêu năng rồi sao, thần ý mạnh như vậy, lại còn có thương ý?”