TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1580: Chỉ hươu bảo ngựa (2)

Trước giờ nghe nói Tinh Môn, trong lòng Lý Hạo kỳ thực cũng có chút ý nghĩ, nhưng giờ phút này nghe ý tứ này, mảnh đất Ngân Nguyệt quá nhỏ… ý của tiểu thụ là nơi đây cũng không phải là di chỉ hoàn chỉnh của cổ văn minh sao?

“Ngươi phải biết, nơi đây chỉ có một tòa hành cung bị Đại Đế vứt bỏ… ngươi hẳn phải sớm biết mới đúng!”

Mảnh đất Ngân Nguyệt lớn như vậy, chỉ có một tòa hành cung bị Đại Đế vứt bỏ mà thôi.

Vậy hành cung chân chính của Đại Đế ở đâu?

Hành cung của Nhân Vương ở đâu?

Hành cung của Đế Tôn ở đâu?

Giờ đây mảnh đất Ngân Nguyệt cũng chỉ có bát đại chủ thành, chẳng lẽ thời đại kia, bát đại gia là hạch tâm của thế giới hay sao?

Tiểu thụ cảm thấy, Lý Hạo hẳn đã sớm đoán được, mà không phải bây giờ còn phải hỏi, chẳng lẽ nơi đây không phải là toàn bộ di chỉ của cổ văn minh sao?

Đương nhiên không phải rồi!

“Cho nên, ý của ngươi là Ngân Nguyệt chỉ là một lãnh địa của cổ văn minh thôi sao?”

“Đúng vậy.”

Lý Hạo hít sâu một hơi!

Nhắm mắt, không nói gì nữa.

Người ngoài còn cho rằng hắn nổi giận vì kẻ lúc nãy, trên thực tế, Lý Hạo không hề quan tâm.

“Cũng chính là nói, nếu như đối phương đạt được mảnh vỡ của Khuy Thiên Bảo Kính, sẽ có hi vọng nhìn trộm toàn bộ cường giả của Ngân Nguyệt hay sao?”

“Có khả năng này…hoặc là hàng nhái cũng được, nhưng không thể nào là rác rưỡi, là hàng nhái lợi hại, những mảnh vỡ ở trong tay ngươi kia, hẳn là mảnh vỡ của một món hàng nhái rất lợi hại…”

“Không phải mảnh vỡ của Khuy Thiên Bảo Kính sao?”

Cây nhỏ im lặng, nửa ngày sau mới nói: “Sao có thể như vậy được! Nếu như thật sự là mảnh vỡ của Khuy Thiên Bảo Kính, ngươi giờ đây đã có được 5 mảnh, sớm đã đủ để hoành hành thiên địa! Năm đó, một mảnh vỡ của bảo kính thôi, cũng có thể khiến cho các thánh nhân cùng nhau tranh đoạt, liều mạng vì nó…”

Chẳng lẽ có thể dễ dàng cho ngươi đoạt được 5 mảnh vỡ như vậy hay sao?

Nghĩ gì thế!

“Vậy đối phương…”

“Đoạt!”

Tiểu thụ chen vào nói: “Đối phương không phải có mảnh vỡ của Khuy Thiên Bảo Kính, chỉ là có hàng nhái! Mảnh vỡ của Khuy Thiên Bảo Kính… ngươi có tư cách cầm, đối phương… trước mắt không rõ lắm.”

“Ta có tư cách sao?”

Lý Hạo khẽ giật mình: “Tổ tiên của ta sao?”

“Khẳng định không phải, là Đại Đế, không phải ta đã nói rồi sao?”

Tiểu thụ rất vô lực: “Bây giờ, hành cung Đại Đế bỏ hoang, toàn bộ thiên địa chỉ có ta là phát ngôn viên duy nhất của Đại Đế nhất hệ, đồ vật của Đại Đế dù từ bỏ cũng là của Đại Đế, ta bây giờ không thể thu hồi được, nếu ngươi có thể thu hồi, ta ủy thác ngươi thu hồi!”

“…”

Lý Hạo thiếu chút nữa hộc máu.

Lời nói này!

Cũng rất bá đạo.

Vị Đại Đế này, cũng rất bá đạo nha?

Đồ của ta, cho dù không dùng, cũng là đồ của ta, ai dám cướp đoạt, ta sẽ giết chết kẻ đó.

Trước đó tiểu thụ cũng từng nói, Đại Đế rất ghét người khác nhắc tới mình, ai nhắc tới sẽ cách không giết chết người đó ngay… vị đại đế này là người nào chứ, có quan hệ gì với cổ Nhân Vương?

Đúng là phức tạp!

“Vậy đối phương có thể có được Phong Vân Bảo Giám hay không?”

Tiểu thụ lần nữa phủ định: “Chuyện này khẳng định là không thể nào, bởi vì Phong Vân Bảo Giám cuối cùng cũng nằm trong tay của Nhân Vương, ai dám từ trong tay của Nhân Vương lấy đi Phong Vân Bảo Giám cơ chứ?”

Đó mới thực sự là trò cười!

Cho dù là mảnh vỡ của Khuy Thiên Kính, cũng không thể là Phong Vân Bảo Giám, mảnh vỡ vứt đi thì cứ vứt, Phong Vân Bảo Giám hoàn chỉnh, Nhân Vương sẽ tùy tiện vứt bỏ hay sao?

Đây là chí bảo do Phong Vân đạo nhân đã dốc sức chế tạo.

Mặc dù không bằng Khuy Thiên Kính, trên thực tế cũng được coi là bảo vật cấp một, chỉ là cuối cùng vẫn bắt chước Khuy Thiên Kính, nên có vẻ kém chút thôi.

Lý Hạo hiểu rõ: “Vậy nếu là mảnh vỡ của Khuy Thiên Kính … ý của ngươi là, sẽ rất mạnh sao?”

“Không sao cả… hiện giờ thiên địa này, mạnh nhất cũng chỉ có thể dung nạp lực lượng của 6 hệ đỉnh phong.”

Lý Hạo trong nháy mắt hiểu rõ ý của tiểu thụ.

Bảo vật cường đại đến đâu… lực lượng ngươi dùng vượt quá, cũng sẽ xé nát hư không, cũng sẽ xé nát ngươi ngay tại chỗ, cho nên sẽ không vượt quá lục hệ đỉnh phong.

Nghĩ đến đây, Lý Hạo cười lạnh.

Không hỏi tiểu thụ nữa, nhìn về đám người ở đây, lạnh lùng nói: “Phong Vân các cái rắm gì, chư vị đều là những người có kiến thức rộng rãi, chẳng qua là một đám chuột không dám gặp người mà thôi, còn buồn nôn hơn so với ba đại tổ chức và Cửu Ti …”

“…”

Trong nháy mắt, đều im lặng.

Cường giả bát Ti nhìn về phía hắn, có người phẫn nộ, có người nổi nóng.

Ngươi… đúng là quá đáng, quá phách lối!

Lý Hạo thản nhiên nói: “Đừng nóng nảy, ý của ta là nếu như đối phương không làm ra được cái bảng danh sách gì thì coi như xong, nếu làm ra được… ha ha, đại biểu đối phương có chí bảo! Mà trên đời này, mạnh nhất cũng chỉ là 6 hệ đỉnh phong… cho dù đối phương có nhiều bảo vật hơn nữa, cũng chỉ như vậy thôi! Nhưng là chí bảo nha… lát nữa các ngươi phối hợp một chút, mọi người hẳn không muốn bí mật bị tiết lộ…nếu quả thực đưa ra bảng danh sách, mọi người điều tra đến cùng cho ta, trừ phi đối phương trốn vào bên trong di tích không xuất hiện, nếu không, Lý Hạo ta lần này sẽ miễn phí ra sức tiêu diệt đối phương!”