TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1571: Xử lý nó! (6)

Nghe thấy Nam Quyền muốn điều tra… Lý Hạo nghĩ nghĩ, gật đầu, cũng không nhiều lời nữa.

Nhiệm vụ nói chỉ cần điều tra ra nguyên nhân, khôi phục lại liên hệ giữa Chiến Thiên Thành và Thiên Tinh trấn, sẽ ban thưởng một vạn quân công.

Một vạn quân công, thực ra nếu đổi thành Thần Năng Thạch, cũng không nhiều lắm, đổi một vạn khối đá năng lượng tu luyện, 10 vạn Thần Năng Thạch mà thôi.

Nhưng đổi cái này, là lựa chọn kém nhất, giờ Lý Hạo coi như đã nhìn thấu.

Có một vạn quân công, ta đổi cái chức vị sư trưởng chân chính, chẳng phải tốt hơn sao?

Đổi lấy một số bí thuật cổ võ cường đại để tham khảo, chẳng phải tốt hơn sao?

Sao lại phải đổi đá năng lượng, đây rõ ràng là để cho binh lính bình thường không đạt được quân công cao đổi thôi, trước đó ta rõ ràng đã bị lỗ.

Nếu như có thể đả thông liên hệ giữa tám thành, ban thưởng 10 vạn quân công, Lý Hạo hoài nghi, có thể trực tiếp lên vị trí quân trưởng, có thể trực tiếp thống soái 10 vạn quân đội, toàn bộ thủ vệ quân hậu bị, không chừng đều sẽ thuộc về quản hạt của mình, vị sư trưởng thứ 9 kia… sau này gặp mình, còn phải gọi là trưởng quan!

Trong lòng thầm nghĩ những chuyện tốt đó, Lý Hạo gật đầu: “Cẩn thận!”

Nam Quyền nhanh chong bay thẳng về hoàng cung, cũng dẫn đến sự chú ý của không ít người, một số người của Hoàng Thất còn mắng thầm… lúc cần ra sức thì ngươi là người của Ngân Nguyệt, lúc không còn việc gì, ngươi vẫn còn nhớ ngươi là giáo đầu của Hoàng Thất.

Chẳng lẽ ngươi xem Hoàng cung là quán rượu hay sao?

Trong chớp mắt, phía Lý Hạo chỉ còn lại Quang Minh Kiếm và Địa Phúc Kiếm.

Rất nhanh, ba người cũng đã về đến Hình Pháp Ti.

Sau khi về, Địa Phúc Kiếm và Quang Minh Kiếm ai nấy cũng đều bận rộn việc của mình.

Mà Lý Hạo, đi thẳng về phía trước, vào sâu trong nơi tận cùng của hậu viện.

Bên kia, đã xây xong một tòa phòng ốc, kiểu dáng giống như một tòa cung điện nhỏ vậy.

Hiển nhiên, đây chính là chỗ cửa vào di tích mà Hồ gia nắm giữ, Lý Hạo dựa theo dò xét, một đường tiến lên, đi đến cuối cùng thấy được một cánh cửa, đây là sau này mới chế tạo, nhưng cánh cửa này hẳn có thể thông vào di tích.

Lý Hạo cũng không tiến vào, chỉ đứng ở bên ngoài.

Hồi lâu, một sợi ba động yếu ớt từ sau cánh cửa truyền đến.

“Ngươi là… Lý Hạo sao?”

“Truyền nhân của Kiếm Tôn sao?”

Lý Hạo cười cười: “Ta tưởng rằng ngươi sẽ không để ý đến ta.”

Yêu thực dù không cách nào ra ngoài, nhưng vẫn có thể phóng thích một chút tinh thần lực, dò xét bốn phía vẫn là có thể, tiểu thụ cũng làm được, trước đó bọn người Lý Hạo tiến vào Miêu Đầu Sơn, tiểu thụ đã sớm thăm dò trước.

“Hồ Khiếu và Hồ Minh Pháp đều đã chết sao?”

“Đúng vậy.”

“Phân thân của ta cũng đã vỡ nát… là ngươi giết sao?”

Lý Hạo nở nụ cười: “Không liên quan gì với ta, ta nào có bản lĩnh đó, là bị cường giả trong đại học võ khoa Viên Bình giết chết, lá gan của các ngươi đúng là to, dám quấy rối trong đại học võ khoa Viên Bình, thực sự không biết có nguy hiểm, hay là không hiểu?”

Trong di tích, yêu thực trầm mặc một hồi, lúc này mới ba động tinh thần: “Tòa đại học võ khoa kia… rất thần bí! Nhưng năm đó, dường như con người đã sớm vào qua, coi bộ… vẫn còn cường giả tồn tại.”

Lý Hạo cười: “Đương nhiên, mà còn rất đáng sợ! Lúc đó phân thân của các ngươi trong nháy mắt bị xé nát, dường như còn có một vị yêu thực đã hét lên… Đại Thánh!”

Phía sau cánh cửa, một cây đại thụ, có hơi chấn động một chút.

Đại thánh sao!

Đại học võ khoa Viên Bình, thế mà còn có một tôn thánh nhân tọa trấn!

Không thể tưởng tượng nổi!

“Xem ra… kế sách của bọn người Hồ Minh Pháp… đã xuất hiện vấn đề lớn, số đá năng lượng kia, đã cho đối phương cơ hội khôi phục… thật sự là mua dây buộc mình a!”

Đại thụ cũng cảm khái, đây là tự mình tìm chết.

Bọn chúng trước đó không ngờ tới, thực sự còn tưởng rằng không có ai.

Đại học võ khoa Viên Bình, không có yêu thực tồn tại, theo lý thì cho dù có người ở đó, cũng đã hoàn toàn hóa thành chút tàn niệm hoặc là tinh thần lực, thực ra cũng không cần quá sợ sệt, dù sao tình trạng của bọn người Vương thự trưởng cũng đã nói rõ rất nhiều vấn đề.

Nhân tộc… theo thời gian trôi qua, không thể sống lâu bằng yêu tộc được.

Nhưng thực lực của một Thánh Nhân còn bảo tồn lại, cũng đủ để thân phân của bọn chúng trong nháy mắt biến thành bột nát.

Chênh lệch quá xa!

Huống chi phân thân của bọn chúng thực ra rất yếu, chỉ có thực lực của ngũ hệ hoặc sáu hệ, bảy hệ cũng chưa tới, làm sao có thể địch nổi một Thánh Nhân đã khôi phục cơ chứ?

Tại thời đại tân võ, thời đại Thiên Đế, thời đại sơ võ… và ba thời đại trước đó, Thánh Nhân đã là tồn tại đỉnh cấp rồi.

Mà Lý Hạo, cũng đang nhanh chóng phán đoán.

Yêu thực trong cánh cửa này, bản tôn hẳn cũng không phải là tồn tại cấp độ Thánh Nhân.

Lý Hạo cười cười: “Hồ gia giờ đây đã diệt, vị tiền bối yêu thực này, có hứng thú hợp tác với ta không?”

“Ngươi sao?”

Lý Hạo nở nụ cười: “Chẳng lẽ không được? Hậu nhân của Kiếm Tôn, ở đâu cũng có một ít tư cách! Dù là vị Thánh Nhân kia, tuy rằng không cho ta được nhiều chỗ tốt cho lắm, nhưng cũng không dám động đến ta, ngươi cố hết sức chẳng qua chỉ không mục nát mà thôi… giờ đây còn chưa triệt để khôi phục, có thể phát huy ra lực lượng Tuyệt Đỉnh sao? Vào thời kỳ cổ văn minh, ngươi cũng không xứng hợp tác với người của Lý gia!”

“….”

Yêu thực không ngờ, người này dám liều lĩnh như vậy.

Những nói cũng không phải là sai.

Chuyện này có thật.

Nếu như trở về năm đó, nó chỉ là yêu thực trấn thủ một phương, thực đúng là không có tư cách nói chuyện hợp tác gì với Lý gia cả.

“Ngươi cũng đã nói, đó là năm đó, năm đó kiếm tôn vẫn còn sống, bây giờ thì sao chứ?”

Lý Hạo nở nụ cười: “Bây giờ, ta cũng đã diệt Hồ gia, ngươi ngay cả Hồ gia cũng có thể hợp tác, làm sao, ngươi cảm thấy ta không bằng Hồ gia sao?”