Đại học võ khoa Viên Bình.
Từng vị khôi lỗi, nhìn quanh thăm dò, đều rất hiếu kỳ, giống như một đám con nít hiếu kỳ, nhìn chằm chằm đám người phía bên ngoài trường.
Cổng trường học.
Mọi người lần lượt dừng tu luyện, có người nhíu mày, có người ngưng thần, có người tức giận bất bình.
Ví như Nam Quyền.
Lúc này, Nam Quyền khó cau mày, thần văn đạo của Lý Hạo dường như còn chưa mấy hoàn thiện, tối thiểu đối với y là vấn đề rất lớn.
Ví như, một loại Thế, chỉ có thể củng cố cho một thần văn mà thôi.
Kể từ đó, bọn hắn gần như đều là từng thần văn riêng lẻ.
Nhưng bọn họ lại khó làm được thiên biến vạn hóa như Hồng Nhất Đường vậy, cho nên biến hóa không đủ, Nam Quyền ngưng tụ một thần văn “quyền”, cũng dung nhập 3 loại Thần Thông vào trong đó.
Phân biệt là hỏa, kim, thổ.
Ba loại Thần Thông dung nhập vào một chữ thần văn, cường đại cũng là cường đại, Nam Quyền cảm thấy, lão không yếu hơn ba hệ Thần Thông bao nhiêu, nhưng… y không cách nào biến hóa được như Hồng Nhất Đường.
Bây giờ, lão một quyền đánh ra, chính là tam hệ Thần Thông dung hợp hỗn tạp, chứ không giống như Hồng Nhất Đường, có thể đơn độc phân chia ra các loại Thần Thông hỏa, kim.
Cứ như vậy, kỳ thực cũng gần giống với võ sư.
Chỉ là nội kình đổi thành dung hợp lực lượng Thần Thông.
Phải nói, như vậy thực ra cũng rất tốt.
Nhưng nhìn thấy Lý Hạo có thể ngưng tụ từng chữ một, nhìn thấy Hồng Nhất Đường có thể một chữ thiên biến vạn hóa, nhưng bản thân… lại chỉ có thể hỗn hợp sử dụng mà thôi, Nam Quyền đương nhiên cảm thấy khó chịu.
Còn nữa, bản thân chỉ dung hợp ba loại Thần Thông, cũng khiến lão khó chịu.
Lão cảm thấy gần đây mình tiến bộ rất lớn.
Chưa chắc đã kém hơn so với bất cứ ai, cái gì Hầu Tiêu Trần, Diêu Tứ, mình nhất định không kém bọn hắn.
Nhưng sự thực lại vả thẳng vào mặt, y chỉ có thể dung hợp ba loại Thần Thông vào mà thôi.
Quang Minh Kiếm ở một bên… ừm, cũng được, ba loại Thần Thông, Nam Quyền chẳng buồn so đo với ả, Quang Minh Kiếm có chút đặc thù thế mà ngưng tụ được hai loại Thần Thông quang, ám, lại thêm một môn Thần Thông mộc hệ.
Điều này đại biểu, ngũ tạng Thiên Tinh của Quang Minh Kiếm, chỉ xuất hiện một loại, đại biểu không gian tiến bộ của đối phương so với lão còn lớn hơn.
Tối thiểu, lão không tìm được khóa siêu năng quang, ám nằm ở đâu.
Cho nên đừng thấy người ta chỉ là ba hệ, nói không chừng qua một chút thời gian nữa đã là tứ hệ, ngũ hệ.
Mà Hầu Tiêu Trần tuy im lìm không lên tiếng, nhưng y cũng nhìn ra, cái chữ mà đối phương ngưng đọng ra kia, tối thiểu là dung nhập bốn loại Thần Thông, vả lại… Hầu Tiêu Trần thế mà không phải ngưng đọng chữ thương.
Gia hỏa này, phác họa ra một cây thương!
Đúng vậy, không phải một chữ.
Mà là một cây thương!
Cái này, mẹ nhà nó có chút cảm giác gặp quỷ rồi!
Trên thực tế, giờ phút này, mấy người Lý Hạo đều đang nhìn Hầu Tiêu Trần, trước mặt Hầu Tiêu Trần lơ lững một cây thương, một cây thương hơi giống với văn tự, thấy mọi người nhìn lão chằm chằm, Hầu Tiêu Trần cười cười: “Ý tưởng bộc phát mà thôi, văn tự cũng không phải là thống nhất, cổ văn so với văn tự hôm nay cũng không giống, cho nên văn tự là không cố định, ta muốn… ở vào cái thời đại càng xa xôi kia, nhân loại còn không biết văn tự, chỉ là dùng những kí hiệu đơn giản để thay thế văn tự… cái loại này của ta, chẳng phải cũng là văn tự sao?”
Văn tự, cũng không phải là mấu chốt.
Mấu chốt ở chỗ, ý nằm trong đó là được!
Văn tự hình thái trường thương, không phải cũng là văn tự sao?
Mấu chốt, ý vẫn có thể dung hợp trong đó.
Lý Hạo cũng gật đầu không ngừng, mang theo chút rung động, chút cảm ngộ, quả nhiên những thiên kiêu này, đều có cách nghĩ của mình, Hầu Tiêu Trần nói đúng, đương nhiên, văn tự chỉ là bên ngoài, mấu chốt là xem uy lực có biến hóa hay không thôi.
Hầu Tiêu Trần cũng không nói gì nữa, giết ra một thương!
Chỉ đơn thuần cầm lấy thương văn tự mà thôi, một thương giết ra, giờ phút này, đám người chỉ cảm thấy tinh thần nứt ra, một cỗ lực áp bách không cách nào nói thành lời, chèn ép mấy vị cường giả tương đối yếu kia đến nỗi mặt đều biến sắc.
Hầu Tiêu Trần thu thương, văn tự thần thương biến mất, Lý Hạo lại khẽ hít vào: “Cái này… liệt thần chi ý dường như càng thêm cường đại, Hầu bộ chẳng lẽ đã dung nhập vào khoá siêu năng đại biểu cho thần ý ở trong đầu sao?”
Nghe nói, khóa siêu năng ở trong đầu, đại biểu mạnh yếu của thần ý, cũng chính là tinh thần lực mạnh yếu trong miệng của cổ nhân.
Liệt thần thương ý của Hầu Tiêu Trần trước giờ vẫn cường đại, chẳng lẽ lần này đã dung nhập đầu khóa siêu năng này vào hay sao?
Hầu Tiêu Trần cười cười, lắc đầu: “Quá nguy hiểm rồi, ta tạm thời chưa chuẩn bị dung nhập, chỉ là thương ý vững chắc theo thần năng, nội liễm văn tự, áp bách đối với thân thể không lớn, cho nên thương ý càng dễ dàng thi triển mà thôi.”
Lão như có điều suy nghĩ nói: “Loại ngưng tụ văn tự Thần Thông này, thực ra còn có một chỗ tốt rất lớn…”
Lão nhìn về phía Lý Hạo, trầm ngâm một hồi nói: “Ngươi còn muốn đi theo cái còn đường nhiều Thế kia sao, quá nhiều Thế, tối kỵ nhất những Thế khác quấy nhiễu… ngươi dung hợp Thế vào văn tự, triệt để nội liễm… chờ đến ngũ tạng ngũ thế của người toàn bộ nội liễm xong, ngươi có thể nếm thử cảm ngộ những Thế khác, sẽ rất dễ dàng.”
Đối với thiên tài như Lý Hạo mà nói, cảm ngộ một Thế thực ra không khó!