TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1547: Quân Liệp Ma (4)

Trong hư không, trên đầu lão tướng quân, đã hiện ra một vệt máu.

Nhìn thoáng qua Lưu Long, đột nhiên cười: “Con cháu của Ngân Thương… vậy mà không học thương pháp… đúng là đáng tiếc…”

Ầm!

Thần Bí Năng nổ tung, lão tướng quân rơi xuống đất.

Một vết máu từ đỉnh đầu tràn ra.

Lưu Long đáp xuống đất, khuôn mặt phía sau áo giáp, cũng đều là huyết dịch, hoàn thân đầy máu, người ngoài lại nhìn không thấy, quá miễn cưỡng, nhục thân của y tuy mạnh, trải qua Lý Hạo nhiều lần cường hóa, miễn cưỡng có thể tiếp nhận khí huyết của 2000 ngàn quân sĩ, nhưng… cũng thiếu chút thì nổ tung.

Nhưng giờ phút này, Lưu Long cũng là cực kỳ tự hào!

Ta đã chém Thần Thông!

“Tướng quân!”

Phía sau, mấy ngàn siêu năng chấn động!

Tướng quân đã chết!

Điểm này… thực ra có chuẩn bị, nhưng… tướng quân lại chết trong tay của Lưu Long, cái bọn chúng nghĩ chính là cường giả của đối phương xuất thủ, thế nhưng… chưa từng nghĩ đến thế mà lại chết trong tay của Lưu Long.

Lưu Long cũng không thèm nhìn Hà Lượng, thắng làm vua, thua làm giặc, nếu như Lý Hạo bị đánh bại, hôm nay người chết có thể chính là mình.

Không có gì đáng để nói!

Y nhìn về mấy ngàn đại quân phía đối diện cao giọng quát: “Là hàng hay chiến?”

“Là hàng hay chiến!”

Hai ngàn quân sĩ, cao giọng hét to, khí huyết nhao nhao sôi trào, tâm trạng chấn động, quả thực không gì sánh được.

Trời ạ!

Dưới sự bố trận của chúng ta, đã chém chết một tôn Thần Thông!

Thần Thông!

Là tồn tại đỉnh cấp đương thời, cho dù là vị Thần Thông yếu nhất, cũng là cường giả Thần Thông, lại bị những người như bọn họ… liên thủ chém chết!

Bốn phía, những cường giả đang vây xem kia, ai nấy cũng đều vô cùng chấn động.

Hai ngàn quân sĩ, có thể chém Thần Thông sao?

Cái này... cái quái gì đây?

Là hàng hay chiến?

Giờ phút này, nhánh đại quân này dao động, sau một khắc có Húc Quang đứng ra, nộ hống: “Sợ chết thì lui ra phía sau, không sợ chết… xông lên cùng lão tử, học hỏi một chút tài năng của quân Liệp Ma! Hồ gia đối đãi ta không bạc, nuôi binh ngàn ngày dùng binh một giờ, hôm nay… chiến!”

“Giết!”

Lưu Long vung vẫy rìu ngắn, bạo hống một tiếng: “Giết!”

Ầm!

Đối diện, gần cả ngàn người của quân Thiên Phạt theo tráng hán công kích ra ngoài, sau một khắc, hai quân giao chiến, quân trận của quân Liệp Ma sâm nghiêm, 10 người một đội, trăm người một đoàn, ngàn người một trận.

Trên con đường Cửu Ti rộng lớn này, trong nháy mắt, máu chảy thành sông!

Chỉ có tiếng gào thét, tiếng kêu thảm, tiếng hò hét, tiếng đao kiếm va chạm vào nhau!

Sau hơn mười phút, mấy ngàn siêu năng, toàn quân bị diệt!

Quân sĩ hắc giáp khải, vẫn đứng ngạo nghễ tại đó.

Mạnh yếu, liếc qua liền thấy.

“Không thể nào…”

Có người tự lẩm bẩm, không thể nào.

Mấy ngàn siêu năng, còn có mấy vị Húc Quang, mặc dù có 2000 quân Liệp Ma, thế nhưng… không thể nào tỷ lệ chiến tổn là 0 so với 1000.

Quân Liệp Ma, thế mà toàn quân không sao cả!

Chuyện này quá chấn động rồi!

Quả thực chấn động khiến người ta không thể tin tưởng.

Giờ phút này, trên bầy trời của Quân Pháp Ti, vị quân thần kia cũng bay đến, quan sát đường lớn của Hình Pháp Ti, sắc mặt ngưng trọng, “Giỏi cho quân Liệp Ma, Chiến Thiên khải, khí huyết thành trận, 10 người một trận, khí huyết tương liên…”

Lực phòng ngự cũng có thể so với Nhật Diệu, lực công kích của một trận gồm 10 người, thậm chí vượt qua Nhật Diệu.

Đối phó với những Nguyệt Minh, Nhật Diệu cảnh này, đương nhiên là kết quả nghiền ép.

Thế nhưng… vẫn không thể tin tưởng!

Khó mà có thể tin tưởng được!

Phía dưới, Lưu Long lại hét lên: “Là hàng hay chiến?”

“Là hàng hay chiến!”

Quân sĩ cùng hét, chiến ý bạo tăng, sát khí lay trời!

Một cỗ khí thế, chấn động tứ phương, một vài cường giả Tam Dương, thậm chí run lẩy bẩy, chỉ cảm thấy thiên uy huy hoàng, không thể nhìn thẳng.

Trời ơi!

Đây chỉ là một đám kẻ yếu… vì sao… có thể mạnh như thế?

Mà Lý Hạo, vẻ mặt lạnh nhạt.

Cái hắn muốn, chính là hiệu quả như vậy.

Cơ hội giao chiến giữa hai quân đội không nhiều, có một lần cơ hội như vậy, để quân Liệp Ma thi triển một chút, cực kỳ hữu hiệu.

2000 quân sĩ, Đấu Thiên cũng có mấy trăm, cũng không coi là yếu.

10 người một trận, gần như có thể thỏa mãn mỗi một đội đều có Đấu Thiên.

Một đội, liền có thể trấn áp một vị Tam Dương!

2000 người, 200 đội!

Người ngoài chỉ cảm thấy bản thân lãng phí, hôm nay, bọn chúng chống mắt lên mà xem, mình rốt cục có lãng phí hay không!

Đối diện, mấy ngàn siêu năng, giờ phút này cũng có mấy vị Húc Quang cảnh, nhưng… lại run lẩy bẩy, sau đó mấy vị Húc Quang bước ra, một vị tướng lĩnh trung niên, thở dài: “quân Thiên Phạt nguyện đầu hàng!”

Không phải bất cứ ai cũng là Hà Lượng, cũng không phải ai ai cũng giống như tướng lĩnh vừa rồi.

Hồ gia nuôi dưỡng bọn chúng không sai, thế nhưng… Hồ gia đã thất bại!

Hà Lượng bị giết, vừa nãy cả ngàn siêu năng bước ra, trong nháy mắt đã bị giết không còn một ai, đối phương lại không chút tổn hại… giờ khắc này, bọn họ hoàn toàn sụp đổ, quân Liệp Ma, không thể địch nổi.

Đối phương thậm chí chưa hề bước ra một vị cường giả nào.

Mạnh nhất cũng chỉ có Lưu Long mà thôi.

Nhưng… giờ thì sao?

“Nguyện hàng!”

Đám người quát khẽ.

Lưu Long quát to: “Quỳ xuống đất sẽ không giết!”

“Quỳ xuống đất sẽ không giết!”