“《Phá Không Kiếm Quyết》, 《Kim Thân Bất Hoại》, 《Vạn Pháp Quy Nhất》, 《Quy Nguyên Thánh Điển》, 《Phong Vân Thần Đạo》, 《Đại Cật Bát Phương》. . ."
“Tại nơi đây, Lý Hạo đã thấy được vài quyển bí kíp quen thuộc.
Không phải là quen thuộc, mà là đã từng nghe nói qua.
《Đại Cật Bát Phương Thần Công》, nghe nói đây là trong sử sách của yêu tộc, là bí điển xếp hạng trong 3 vị trí đầu của yêu tộc.
《Phá Không Kiếm Quyết》đây là bí thuật đỉnh cấp trong Chiến Thiên quân, đáng tiếc Lý Hạo không có tiền đổi.
Mà tất cả những thứ này, thế mà…. thế mà đều ở đây.
Hắn kích động!
Chẳng lẽ… chẳng lẽ muốn cho mình những bí tịch này hay sao?
Giờ phút này, Hắc Báo dù không biết chữ, nhưng vẫn nhìn chằm chằm những quyển sách ngọc kia, nhìn đến đỏ cả mắt, nó dường như cảm nhận được một chút khí tức, có chút kích động.
Mà bọn Hồng Nhất Đường, cũng có thể coi là loại người có kiến thức rộng rãi, lúc này cũng đều kinh hãi.
Đại học võ khoa Viên Bình này, rốt cục là địa phương nào?
Có một vài bí tịch bọn họ đã từng nghe nói qua trong cổ tịch, đều là thời kỳ cổ văn minh, công pháp tu luyện của những cường giả tối cao, tuy nói là thời kỳ cổ văn minh, đại học võ khoa thu gom tất cả, cường giả cũng không khư khư giữ lấy võ học của mình mà không truyền ra ngoài.
Nhưng võ học của bọn họ không phải bất cứ ai cũng có thể học được, cho nên bình thường đều sẽ cất giữ trong một số thánh địa nào đó, chỉ có cường giả đạt tới một đẳng cấp nhất định, mới có tư cách tu luyện.
Bây giờ… nơi đây vậy mà có đầy đủ tất cả.
Mỗi một quyển bí kíp, cho dù đã trôi qua vô số năm tháng, vẫn tràn lan quang huy của đại đạo, bọn họ cảm thấy chỉ cần tu luyện tại nơi đây, không cần xem sách… có lẽ cũng sẽ nhanh chóng có được thu hoạch khổng lồ.
Mà hắc khải, lại không có chút kinh ngạc, nhìn về phía mấy người: “Những chiến pháp này, đều là do cường giả đỉnh cấp xưa kia lưu lại, đại học võ khoa Viên Bình lai lịch không tầm thường, cho nên gần như đã thu thập tất cả võ học của các cường giả đương thời!”
Đám người kinh hãi!
Lý Hạo cũng rung động: “Đại học võ khoa Viên Bình này, rốt cục có lai lịch gì, thế mà… thế mà lại có thể thu thập bấy nhiêu võ học?”
“Không chỉ chừng này, nơi đây chỉ là một bộ phận mà thôi, kiếm tôn của Lý gia ngươi… cũng có kiếm pháp lưu lại nơi đây.”
Hắc khải thản nhiên nói: “Đương nhiên, cũng không phải là kiếm chiêu cụ thể gì đó, mà chỉ là một chút cảm ngộ… nhưng có lẽ đối với ngươi sẽ có trợ giúp... nhưng ngươi là người mới, cũng không thể một lần thỏa mãn nguyện vọng của ngươi được.”
“Lần này, ngươi có thể lựa chọn một bản bí tịch, ngoại trừ Hầu Tiêu Trần ra, gốc cây kia, Hồng Nhất Đường cũng có thể lựa chọn một bản của mình, còn Thiên Kiếm có thể lựa chọn bản kém một chút.”
Hầu Tiêu Trần không phản bác được.
Lão không có.
Tốt thôi, vòng khảo hạch thứ hai, lão đích thực chỉ là vừa đủ tiêu chuẩn.
Lý Hạo bỗng nhiên nảy sinh ra một ý nghĩ trong đầu, hắc khải liền nói: “Đừng nghĩ sẽ truyền ra ngoài, đây không phải là võ học bình thường, sẽ có vài hạn chế, trong đó dính đến đại đạo, nếu ngươi truyền ra ngoài, muốn nói cũng sẽ không nói được!”
Căng vậy sao?
Lý Hạo có chút không tin, nhưng vẫn không phản bác.
Ban thưởng không tệ.
Cảm ngộ kiếm thuật của tiên tổ sao?
Đây chính là cường giả đế tôn, tuyệt thế bá chủ, đối với mình mà nói… tuyệt đối là chí bảo.
Nhưng đối phương nhìn hắn rồi nói: “Đương nhiên, ta không đề nghị ngươi chọn cảm ngộ kiếm thuật kia, thực ra… kiếm của mỗi người cũng không giống nhau! Tiên tổ của ngươi, cũng không giỏi dạy đồ đệ cho lắm, thật sự không hợp với ngươi.”
Lý Hạo sững sờ, có ý gì đây?
Không muốn cho ta nữa sao?
“Để bồi thường cho cửa thứ ba… ta sẽ đề cử ngươi đi học một quyển chiến pháp khác…”
Lý Hạo nhíu mày, nhưng rất nhanh mỉm cười, nói: “Xin hỏi… là chiến pháp gì ạ?”
“Ngươi xem một chút sẽ biết ngay.”
Nó dẫn Lý Hạo đi vài bước, nghĩ đến gì đó, nhìn về phía Hồng Nhất Đường: “Nếu ngươi muốn cũng có thể đi theo, quyển chiến pháp kia có lẽ cũng có chút trợ giúp đối với ngươi.”
Hồng Nhất Đường có chút nghi hoặc, nhưng suy nghĩ một hồi cũng lập tức đi theo.
Âm thanh của hắc khải truyền ở phía sau: “Thiên Kiếm, những sách có thể dùng, ngươi có thể lấy, còn những quyển không động được, ngươi không được lấy. Hầu Tiêu Trần, ngươi có thể xem những thứ miễn phí, những thư tịch không cần phải nộp tiền… cũng coi như là chút thu hoạch, là phúc lợi cho học viên như các ngươi. Hắc Báo, ngươi không cần phải nhìn chằm chằm vào những thần công của yêu tộc kia, nếu thực lực của ngươi cường đại, tự nhiên có thể học, nếu thực lực của ngươi không đủ… học được cũng là uổng công! Thả gốc cây kia ra đi, có lẽ có chút công pháp tu luyện của yêu tộc có ích đối với nó.”
Hầu Tiêu Trần ở phía sau có chút bất đắc dĩ.
Thật bi ai!
Hắc khải này, hình như đang thiên vị Lý Hạo và Hồng Nhất Đường.
Thật sự là ngưỡng mộ, ghen tị và đáng hận nha!
…