Đối với vị cổ nhân không biết đã chết bao nhiêu năm trước mặt này, ai nấy đều rất kiêng kỵ.
Nghe ý của lão, nhục thể của lão đã sớm không còn tồn tại, vậy đại biểu cũng không khác người của Chiến Thiên Thành cho lắm, cái lưu lại chỉ là tinh thần lực.
Cái Lý Hạo cảm thấy kỳ lạ chính là vị này nghe nói chính là tồn tại cấp bậc Đại Thánh gì gì đó, loại tồn tại như vậy, nhục thân cũng sẽ mục nát hay sao?
Từ thời cổ văn minh đến nay, rốt cục đã qua bao nhiêu năm?
5 vạn năm sao?
10 vạn năm?
Chẳng phải nói trường sinh bất lão, bất tử bất diệt hay sao?
Dám nói như vậy, kết quả mấy ngàn năm sau đã mục nát… như vậy cũng có thể coi là trường sinh bất tử hay sao?
Hay là còn có nguyên nhân khác?
Còn nữa, giờ phút này, rốt cục có thể lấy được chỗ gì tốt?
Lúc qua ải thứ hai, nói là đánh bại hai vị sẽ có ban thưởng, đánh bại ba vị còn được ban thưởng đặc biệt…
Nếu đã không cách nào địch nổi vị này, cách nghĩ của mấy người cũng rất đơn giản, lấy chỗ tốt trước, lấy được chỗ tốt rồi, chúng ta sẽ rời đi, không cần tiếp xúc nhiều với vị này làm gì.
Nếu quả thực không được… được miễn tiền phạt cũng tốt.
Lần này vốn dĩ là trên trăm triệu Thần Năng Thạch, Hắc Báo cũng chỉ lấy được một nửa, một nửa còn lại hẳn là bị vị này lấy mất, nhưng Lý Hạo cũng đành chịu, vật đó vốn dĩ là do các thế lực lớn ném vào đây.
Lũ đần độn, nếu như nhét vào trong nhẫn trữ vật có thể sẽ an toàn hơn chút, cứ nhất định phải nhét vào thao trường, có lẽ đã bị vị này trực tiếp hấp thu.
Có lẽ cũng chính do có những năng lượng này nên vị này mới hồi phục.
Nếu không, xác suất lớn đối phương sẽ không thể nào hồi phục, bằng không trước đó người của Tài Chính Ti đi vào đây, tại sao toàn quân lại không bị diệt?
Đám người nghĩ đến những điều này, đều cố gắng nén những việc không vui trước đó xuống.
Mà hắc khải cũng không nhiều lời, đứng dậy, nhìn bọn họ, hoàn toàn bình tĩnh giống như trước đây: “Đi theo ta!”
Vừa đi vừa nói: “Đại học võ khoa Viên Bình không lớn, chỉ có 4 tòa ký túc xá, xếp theo thứ tự chính là lầu dạy học, lầu làm việc, lầu tu luyện, chỗ ở của giáo sinh. Nơi đây, chính là lầu dạy học.”
“Mỗi tòa lầu, năm đó đều có 100 vị Viên Bình khôi lỗi tọa trấn, phụ trách những việc thường ngày…”
Lý Hạo nhìn bộ khôi lỗi đang đi theo kia, trước kia những khôi lỗi này có tới 400 tôn hay sao?
“Những khôi lỗi này… rốt cục có thực lực gì?”
“Tuyệt Đỉnh!”
Hắc khải thản nhiên nói: “Đương nhiên, trên thực tế cũng không bằng Tuyệt Đỉnh chân chính, chỉ là lực phòng ngự, lực công kích đã đạt đến cấp độ này mà thôi, nhưng khôi lỗi dù sao cũng chỉ là khôi lỗi, năng lực ứng biến kém hơn rất nhiều, nếu gặp phải Tuyệt Đỉnh chân chính thì không cách nào địch nổi.”
Đám người hiểu rõ, nhưng trong lòng vẫn chấn động.
Tuyệt Đỉnh sao!
Rất mạnh, bất cứ kẻ nào đương thời cũng không thể đạt đến cấp độ này, cho dù là Lý Hạo đi chăng nữa, khoảng cách với cấp độ này cũng khá xa.
Tối thiểu phải là bảy hệ Thần Thông mới có thực lực như vậy.
Đối với siêu năng thì cần khai phát ngũ tạng Thần Thông, cần khai phát phong lôi Thần Thông, có như vậy, mới có thể đạt đến cấp độ này.
Đối với võ sư thì cũng như vậy, thật ra cũng không khác bao nhiêu.
Mà trước mắt, quá nhiều thứ đã được phát hiện trong cơ thể con người, về phần trong đầu lâu… không ai dám đi khai phát, cho nên, đối với siêu năng thì cực hạn chính là lực lượng bảy hệ Thần Thông mà thôi.
Nhưng… ở đây, một bộ khôi lỗi cũng có thể cường đại như vậy, đúng là không thể tưởng tượng nổi.
Lý Hạo cũng không nói thêm gì, sớm đã biết cổ nhân cường đại… tiếp tục cố gắng là được.
Mà hắc khải, tiếp tục dẫn mấy người đi xuống phía dưới.
Vừa đi vừa nói: “Là một học viên chính thức, đại học võ khoa giờ đây sớm đã im lặng, cũng không có đồ tốt gì cho các ngươi nữa… để bồi thường cho cửa ải thứ 3, ta đưa các ngươi đến một nơi… có thể thu hoạch được thứ gì hay không, phải dựa vào các ngươi.”
“Nếu như có thu hoạch… có lẽ thu hoạch càng lớn hơn.”
Nói xong, đột nhiên nhìn về phía Lý Hạo: “Có lẽ đối với ngươi mà nói… là một thu hoạch rất lớn!”
Lý Hạo có chút bất ngờ, đối với ta sao?
Là thu hoạch gì chứ?
Mà Hắc khải, cũng không nói thêm gì.
Lý Hạo ngẫm nghĩ, chẳng lẽ là bảo vật? Là thần binh? Hay là những thứ khác?
Cứ đi mãi, đi rất lâu.
Mãi đến khi đi vào lòng đất, phía trước hiện ra một tòa lầu các nho nhỏ, lầu các xây dưới mặt đất… Lý Hạo cũng im lặng, nhưng nơi đây dường như có nội tình khác.
Hắc khải đưa bọn Lý Hạo tiến về phía trước, bên ngoài lầu các cũng có khôi lỗi.
Nhìn thấy hắc khải tới, đều nhẹ nhàng khom người, giống như người sống vậy.
Hiển nhiên, hắc khải có thân phận không thấp.
Cửa lớn của lầu các, tự mở ra.
Trong chớp mắt, vô số thư tịch hiện ra trong mắt mọi người, đây là… thư viện sao?
Lý Hạo tùy tiện xem xét, lập tức hít sâu hãi hùng.