TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1526: Học viên chính thức (4)

Lý Hạo truyền âm mấy người, cắn răng: “Rời khỏi... Giữ lại núi xanh... Ít nhất... Ít nhất có thể ở trong di tích mạnh mẽ lên... Một ngày nào đó sẽ đi ra ngoài được!”

Cái Hắc Khải đó, họ không thể địch lại.

Chỉ có thể bồi tiếp y, cùng dưỡng lão trong di tích.

Đang nghĩ tới, bên tai truyền đến thanh âm của Hồng Nhất Đường, mang theo một chút bất đắc dĩ: “Chúng ta... Nếu cứ không ra ngoài được... Ngươi có biết... Hậu quả là gì không?”

Lý Hạo ngẩn ra.

Suýt quên!

Giờ khắc này, sắc mặt của hắn hơi thay đổi.

Một khi bọn họ không ra ngoài được... Thế giới bên ngoài sẽ chỉ nghĩ rằng họ đã đồng quy vu tận, hoặc bị giam cầm trong di tích, không thể đi ra ngoài.

Khi đó, e rằng tất cả những người đóng giữ ở bên ngoài... Đều sẽ bị tiêu diệt.

Không có hắn, không có Hầu Tiêu Trần, Hồng Nhất Đường, bao gồm cả Thiên Kiếm, thì Thiên Kiếm sơn trang, Võ Vệ quân trong thành, Tuần Dạ Nhân vừa đầu nhập... Sẽ sớm sụp đổ.

Cửu Ti nhìn như tổn thất thảm trọng, nhưng ngoại trừ Tiền Vạn Hào ra, còn có bảy vị cường giả cấp lão ti trưởng, bây giờ có lẽ đều là cường giả cấp tứ hệ, thậm chí ngũ hệ thần thông!

Đám người Chu thự trưởng, Diêu Tứ sẽ không ngăn được bọn họ.

Sắc mặt Lý Hạo thay đổi liên tục.

Vừa rồi chỉ lo trước mắt, ngược lại quên mất hậu quả có thể xảy ra. Trước khi tiến vào hắn rất tự tin, trên thực tế cũng đích xác tự tin, kết quả chứng minh, nếu không xuất hiện biến cố, Tiền Vạn Hào bọn họ đừng hòng trốn được một ai!

Đại thắng!

Nhưng bây giờ... Phải làm gì đây?

Oanh!

Tiếng nổ lại vang lên, vị cường giả đối diện Lý Hạo hình như có chút kiêng kỵ cái gì đó, đột nhiên lùi lại một bước, cho Lý Hạo một ít thời gian thở dốc, không chỉ hắn, đối thủ của những người khác cũng như vậy.

Đều có chút kiêng kỵ nhìn về phía bốn phương tám hướng, nhìn về phía đám võ giả bạo liệt.

Huyết Đao quyết!

Đồng quy với địch!

Uy hiếp, đe dọa, chấn nhiếp... Giết địch một ngàn, tổn hại tám trăm!

Giờ khắc này, Hồng Nhất Đường nhìn về phía bốn phía, hình như biết được, làm sao cổ võ lại chiến thắng được.

Y lộ ra một nụ cười khổ.

Giờ khắc này y hiểu được một điều, chính xác là phải làm gì ở cửa ải này.

Thắng lợi, mới có thể trở thành học viên, trở thành học viên... Mới có thể rời khỏi di tích.

Ở đây, quá nhiều người mạnh mẽ.

Nếu cổ võ là tràng diện như vậy, căn bản không có khả năng thắng lợi, trừ phi... Giết chết rất nhiều cường giả, chấn nhiếp tứ phương, để cho đối phương nhìn thấy quyết tâm của bên mình, dọa lùi bọn họ, để cho bọn họ biết, nếu tiếp tục giết... Ngươi sẽ chỉ càng chết nhiều hơn mà thôi!

Nhưng đối phương ai nấy đều mạnh hơn bên mình, làm sao có thể giết chết bọn họ, trong nháy mắt giết chết, chấn nhiếp bọn họ?

Y nghĩ... Y hiểu rồi.

Thời điểm này, không chỉ y.

Kỳ thật, Thiên Kiếm, Hầu Tiêu Trần, kể cả Lý Hạo hình như đều hiểu.

Sắc mặt Lý Hạo thay đổi, đột nhiên tức giận mắng: “Khốn nạn, thảo! Ngươi đây không phải là khảo hạch, khảo hạch sẽ không như thế... Ngươi đây là đang buộc chúng ta đi chết!”

Đối phương là ép bọn họ phải vận dụng Huyết Đao quyết, trong nháy mắt bộc phát lực lượng. Nếu có kiếm năng ở đây, Lý Hạo sẽ không quan tâm điều đó. Nhưng hiện tại không có kiếm năng, vận dụng Huyết Đao quyết bộc phát, cơ hồ là thập tử vô sinh!

Tinh khí thần hợp nhất, trong nháy mắt bộc phát, thậm chí bao gồm cả sinh mệnh lực, đây là bức họ chết!

Hắc Khải im lặng.

Nếu là rời khỏi, bên ngoài di tích tất sẽ có phiền toái lớn, nếu không rời khỏi... Một lát nữa, họ sẽ tử thương một nửa, họ sẽ không có cơ hội rời khỏi.

Nếu muốn thắng... Nhất định phải có người dùng Huyết Đao quyết!

Chỉ có dùng Huyết Đao Quyết, trảm sát cường địch, chấn nhiếp tứ phương, thì mới có thể bảo vệ một hai người, để cho bọn họ trở thành học viên, thuận lợi rời khỏi di tích.

Đây là khảo hạch?

Lý Hạo vô cùng phẫn nộ!

Đây coi là khảo hạch?

Đây chính là buộc bọn họ phải có người hi sinh!

Đáng chết, không phải là đối phương thiếu khuyết năng lượng sinh mệnh để phục hồi đó chứ?

Phải biết rằng, ngày đó Chiến Thiên thành bên kia cũng vậy, sau khi chết rất nhiều người mới hồi sinh được một nhóm người.

Nhất định là như vậy!

Khẳng định có quy củ hạn chế đối phương không thể trực tiếp giết bọn họ. Một khi kích hoạt quy củ, kích hoạt quy tắc, đối phương có thể giết chết bọn họ, lừa chết bọn họ, hấp thu sinh mệnh lực, thậm chí nhẫn trữ vật của bọn họ. Trong nhẫn trữ vật của Lý Hạo còn có rất nhiều bảo vật.

Thần năng thạch một đống!

Nhất định là như vậy, hắn nhìn thấu rồi!

“Rời đi thôi...”

Lý Hạo lại truyền tin cho mấy người, tức giận nói: “Ra ngoài liều mạng với tên này! Thảo! Hắn cố ý tính toán chúng ta!”

Giờ khắc này, Lý Hạo vô cùng phẫn nộ.

Mà mấy người Hồng Nhất Đường lại là liếc mắt nhìn nhau, trong lòng thở dài.

Liều mạng?

Liều mạng với một Đại Thánh?

Đây không phải là một trò đùa buồn cười sao?

Cho dù đối phương hồi phục một phần mười, thậm chí một phần trăm... Giai đoạn hiện tại, họ có thể đối phó được đối phương ư?

Cũng đúng như Lý Hạo nghĩ, bọn họ cũng suy đoán, đối phương có quy củ trói buộc.

Thắng, trở thành học viên, xác suất lớn là có thể thực sự rời khỏi nơi này.

Hồng Nhất Đường nhìn thoáng qua Hầu Tiêu Trần, truyền âm nói: “Ngươi hẳn là hiểu... Ta ngược lại không sao cả. Bên phía Kiếm Môn... Ngươi chăm sóc một hoặc hai. Những người khác... Tùy duyên đi!”

Sắc mặt Hầu Tiêu Trần khó coi, cũng là vô lực trả lời, cường giả phía đối diện đã triệt để áp chế y.

Hồng Nhất Đường cười khổ một tiếng.

Như này đã là gì?

Năm đó đại học võ khoa khảo hạch học viên là như thế sao?

Hay là nói... Lần này, chỉ là trường hợp đặc biệt, bởi vì người kia muốn họ chết.

Không nói gì thêm.

Tiếp theo, một vệt huyết khí xông lên đầu.

Một cỗ kiếm ý ngập trời hiện lên giữa trời đất, một cái kiếm văn hiện lên trên không.

“Giết!”

Một tiếng quát lớn, huyết khí ngập trời, tinh khí thần hợp nhất. Huyết Đao quyết mà thôi, người biết rất nhiều, tên Viên Thạc đó biết, quan hệ với y cũng không tệ, kỳ thật đều biết.

Chỉ là... Ngày thường, ai lại đi sử dụng nó?

Trước khi kiếm năng xuất hiện, Viên Thạc biết, nhưng lão cũng sẽ không dùng, dùng...không phải là chịu chết sao?