“Ha ha!”
Lão đầu tử trào phúng cười một tiếng: “Kết quả chính là Tuần Dạ Nhân thoát ly, kết quả chính là mỗi khi gặp phải khó khăn gì, ngươi cũng không nghĩ cách giải quyết, chỉ muốn chờ đợi kết quả, rồi mới đưa ra quyết định!”
“Trận chiến ở phương đông của Lý Hạo, ngươi nhất định phải chờ có kết quả mới dám phán đoán. Ngươi đã chậm một bước, thì bước nào cũng sẽ bị chậm! Ngươi ủng hộ Từ gia cũng tốt, hay ủng hộ Ngân Nguyệt cũng được, cứ lập lờ nước đôi như vậy… ngươi nói ta tại sao phải làm như vậy, ta chỉ là thuận theo ngươi mà thôi!”
“Nếu ngươi đã không cách nào cho ra quyết định trong thời khắc mấu chốt… vậy cứ tiếp tục như thế là được, không cần cầu đại phú đại quý, tối thiểu… thất bại thì ngươi cứ lạy đến cùng, cũng sẽ không chết thật!”
Lão nhân nói xong, dường như có chút mỏi mệt, khoác khoác tay: “Cứ như vậy đi! Ra tiền, chứ không ra người! Về phía Lý Hạo, nếu hắn thật sự có thể thắng … nếu hắn thật sự có thể bước ra, ngươi cứ mang theo Tuần Kiểm Ti gia nhập vào phủ Đô đốc Thiên Tinh của hắn, người đầu tiên gia nhập, nếu như vậy, dù hắn bất mãn, cũng không làm gì ngươi … không đảm đương nổi bá chủ, vậy chỉ cầu phú quý là được!”
Ti trưởng Tuần Kiểm Ti trầm mặc.
Lão biết, cha chính là cảm thấy lão không chống đỡ nổi mảnh trời này, thế nhưng…lão nhìn về phía phụ thân: “Ta không được, nhưng hôm nay siêu năng quật khởi, trường sinh không còn là trò cười, còn cha thì sao? Người mạnh hơn con, nhìn thấu sự việc hơn, chính cha cũng không nghĩ tới hay sao?”
“Ta sao?”
Lão đầu tử bật cười: “Ta tự hiểu mình, luận văn, ta không bằng vị kia của Hành Chính Ti, luận võ, lại không bằng vị của Quân Pháp Ti kia, luận hung ác, ta lại không bằng Ánh Hồng Nguyệt, còn nếu luận mưu, lại không bằng lão già của Ngân Nguyệt, những người cùng thời đại với ta, đều mạnh hơn so với ta, ta không đứng hàng đầu, đời thứ hai cũng không xuất sắc… chẳng lẽ muốn lấy đầu mình đi tranh với người ta sao?”
Ti trưởng Tuần Kiểm Ti nhíu mày: “Cha không có tự tin như vậy hay sao?”
“Không phải không tự tin!”
Lão đầu tử cười: “Là biết trong đó có quá nhiều khó khăn, ta sợ khó, nếu như không sợ khó, mấy năm trước ta đã rời núi. Vốn dĩ nghĩ rằng, nếu như ngươi có tiền đồ một chút, ta cho dù không cần mặt mũi, cũng sẽ dành một cơ hội cho ngươi… nhưng … ngươi cũng gánh không nổi, thì ta có thể làm gì cơ chứ?”
Lão nói xong lại nói: “Bây giờ chín vị Ti trưởng đời thứ hai kia, ngoại trừ Hành Chính Ti và Quân Pháp Ti còn tốt, những người khác đều gánh không nổi, đời sau không bằng đời trước… ngươi bảo ta phải làm sao bây giờ?”
Ti trưởng Tuần Kiểm Ti không lên tiếng.
Lúc này, có chút xấu hổ, cũng có chút phẫn nộ.
Ta gánh không nổi sao?
Có bết như vậy thật không?
Lão cảm thấy mình làm cũng không tệ lắm, mấy năm nay, Tuần Kiểm Ti phát triển cũng được, về phần Diêu Tứ… Diêu Tứ mềm không được, cứng không xong, ta có thể làm gì chứ?
Nhưng lại nghĩ đến, Diêu Tứ vậy mà thuần phục Lý Hạo… lập tức cũng có cảm giác uể oải.
Cao tuổi rồi, bây giờ lại bị châm biếm đả kích.
“Nếu tên Lý Hạo kia chết thì sao?”
“Chết rồi… vậy cứ tiếp tục làm hòa với Quân Pháp Ti và Hành Chính Ti, hai chọn một!”
Lão đầu tử thản nhiên nói: “Đừng bao giờ nghĩ đến đầu quân vào Hoàng Thất, tuyệt không được, vị kia của Hoàng Thất… dã tâm của hắn tuyệt đối không nhỏ, hắn không vừa lòng với phục hưng vương triều, mà là muốn đạp đổ làm lại, hoàn toàn làm theo ý hắn… điều này cũng rất nguy hiểm!”
Nói xong, không nhịn được nói: “Cứ như vậy đi, những cái khác ngươi tự quyết định là được!”
Còn cái gì mà ta có thể quyết định nữa chứ?
Ti trưởng Tuần Kiểm Ti thầm mắng, quay người rời đi.
Sau khi ra khỏi hậu viện, lại nhìn về phía trước nha phủ, giờ phút này, bên trong nha phủ có chút rối loạn, tên của Lý Hạo không ngừng xuất hiện, hiển nhiên, bên Tuần Kiểm Ti cũng có chút kinh hoảng.
Trần gia, không thể cho bọn họ chút cảm giác an toàn và ổn định nào.
Ta cũng không được!
Tại sao lại như vậy?
Tuần Kiểm Ti chấp trưởng tuần kiểm thiên hạ 80 năm, Trần gia trước giờ cũng không phạm phải sai lầm gì lớn, vẫn luôn sống bình ổn như vậy, bình ổn, cũng là sai lầm hay sao?
…
Giờ khắc này, các đại tổ chức, thần sơn, thành siêu năng, đều nhận được một vài tình báo.
Ánh Hồng Nguyệt nhìn mấy người trước mặt, chậm rãi nói: “Cửu Ti đang mạo hiểm, thành công thì thôi, nếu thất bại… một khi thật sự bị Lý Hạo cướp đoạt những Thần Năng Thạch này, khôi phục yêu thực trong Chiến Thiên Thành… phiền phức sẽ còn lớn hơn.”
Đương nhiên, nếu thật sự thành công, phiền phức cũng không còn là việc sau này rồi, điều đó đại biểu cho Lý Hạo đã vượt quá mức tưởng tượng.
Cửu Ti cũng không phải chưa từng nghĩ qua việc này.
Nếu thật sự như vậy cũng bị Lý Hạo lật bàn… vậy còn có thể làm gì nữa chứ?
Tranh Nguyệt bên cạnh trầm giọng nói: “Thủ lĩnh muốn đích thân xuất thủ sao?”
“Ta sao?”
Ánh Hồng Nguyệt nhắm mắt, lát sau thở dài một tiếng: “Ta đi giết Lý Hạo… chỉ càng phiền phức hơn! Một khi ta thất bại, đó chính là hắn sẽ đoạt lấy lực lượng của tám mạch, thành toàn cho hắn, bảy mạch, còn chưa thể triệt để dung hợp thành công. Đáng tiếc… đáng tiếc!”
Tranh Nguyệt lại nói: “Vậy… thủ lĩnh cảm thấy, Lý Hạo có thể thắng không? Hay cảm thấy Lý Hạo sẽ không vào trong đó?”
“Khó nói.”
Ánh Hồng Nguyệt cười cười: “Không dễ phán đoán ý nghĩ của hắn, sau khi Lý Hạo bước ra khỏi Ngân Nguyệt, chính là cá chép hóa rồng, trời cao mặc chim bay, đã khó mà đoán được tâm tư của hắn, Cửu Ti nếu như thất bại… vậy thiên hạ sẽ triệt để đại loạn! Chúng ta… cũng sẽ gặp phiền phức.”
Tranh Nguyệt cắn răng: “Vậy hãy điều động Đoàn Trưởng lão, cổ thần vệ, xuất động toàn bộ! Các bên đều biết sự uy hiếp của Lý Hạo… lần này nhất định sẽ xuất toàn lực, lại xuất ra mấy cái bản nguyên phù chú, bom năng lượng… chuẩn bị sẵn tinh thần liều chết, thậm chí mang theo lượng lớn đạn diệt thành…chỉ cần bỏ ra giá đắc, Lý Hạo hắn, còn có thể không chết hay sao?”
Ánh Hồng Nguyệt trầm mặc không nói.
Ai biết được chứ?
Lý Hạo một lần rồi lại một lần hồi sinh từ trong hiểm cảnh, thế nhưng lại càng ngày càng mạnh, bát đại gia, không nên bị diệt hay sao?
Sau khi Lý Hạo xuất hiện, cái cục diện xuôi chèo mát mái của mình cũng đã bị phá vỡ.
Đây là bởi vì… Lý Hạo khắc chế mình hay sao?
Có lẽ… cũng nên nghĩ một chút biện pháp, không thể tiếp tục như vậy được nữa.