Khi thần thông chữ “Hỏa” hiện lên, Lý Hạo như thấy được con đường phía trước.
Hắn rất phấn khích!
Không chỉ là tiến bộ về thực lực, mà trong thí nghiệm lần này, hình như hắn đã thăm dò được một chút về con đường tương lai, biết nên tiến lên như thế nào.
Con đường này, có vẻ như rất dài!
Nhất tự nhất thế, nhất tự nhất mạch, nhất tự nhất thần thông!
Vì vậy, hắn dường như còn một chặng đường dài để đi.
“Động tĩnh quá lớn!”
Kỳ thật Lý Hạo còn muốn thí nghiệm thêm bốn đại thần thông khác.
Sau khi chữ “Hỏa” quy vị thì bắt đầu nội liễm, hắn hình như không thể chịu đựng được cảm giác như trước, đã như vậy, hắn hoàn toàn có thể hoàn thiện thần thông Tứ Tự, có lẽ không thể bộc phát cùng nhau, nhưng như vậy cũng đã giải quyết được một rắc rối lớn cho hắn.
Thế!
Nếu thần thông Ngũ Tự đều xuất hiện, hắn dung nạp khóa siêu năng vào trong đó, thế sẽ không còn bị quấy nhiễu nữa, cũng không cần đi phong ấn giống như võ sư, cũng không cần lo lắng giống như các thần năng khác, xuất hiện nguy cơ khóa siêu năng đứt gãy.
Tăng thực lực không quan trọng, quan trọng là, như vậy hắn có thể hoàn thiện bản thân, dung nhập toàn bộ những sở học lộn xộn của bản thân vào trong đó.
“Bí thuật cũng tốt, hô hấp pháp cũng tốt...”
Hô hấp pháp!
Lý Hạo chấn động, hô hấp pháp... Nhất tự nhất mạch, vậy có thể nhất tự cộng thêm một loại hô hấp pháp không?
Hắn học bí thuật không nhiều, thế nhưng lại rất lộn xộn.
Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật, Liễu Nhứ Kiếm, Vô Ảnh Kiếm, Cửu Đoán Kình, cùng với lúc trước hắn thu được rất nhiều bí thuật từ chỗ Bình Nguyên vương, vậy những loại thế này dung nhập vào văn tự, văn tự có thể hô hấp được hay không?
“Ví dụ như thủy thế, lấy Cửu Đoán Kình làm cơ sở, thế có linh tính, trước kia cần phải chuyển đổi hô hấp pháp mới được... Vậy thì sau đó... Ta có thể làm tới nhất tự nhất pháp không??”
Hô hấp pháp là đặc sắc của thời đại này.
Thời kỳ Cổ Võ, không có hô hấp pháp chuyên dụng nên võ đạo là phổ quát.
Hô hấp pháp, là một hạn chế.
Nhưng mà, hô hấp pháp cũng có thể phát huy hiệu quả độc đáo, độ công kích mạnh mẽ hơn. Có lẽ không tương thích với tất cả như Cổ Võ, nhưng trong đó lại nhiều hơn một chút đặc sắc.
Nhưng hô hấp pháp quá nhiều, quá lộn xộn.
Mạnh như Viên Thạc, cũng chỉ là dung hợp Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật.
Nhưng nếu là... Nhất tự nhất pháp, nhất pháp cường nhất thế thì sao?
Thế có linh tính, hiện tại phong ấn vào trong văn tự, vậy văn tự đó có thể hô hấp không?
Lý Hạo giờ khắc này, nảy sinh ý nghĩ bất chợt.
Giống như đã phá vỡ gông cùm xiềng xích gì đó, như thể đã khai mở linh trí. Hoặc là nói, tiếp xúc, quan sát, học tập trong thời gian qua, hiện tại tất cả đều bùng nổ, giống như hậu tích bạc phát, trước đó hắn đã nhìn thấy quá nhiều, kiến thức quá nhiều.
Cổ Võ va chạm với Kim Võ (hiện nay võ), làm cho hắn nghĩ đến rất nhiều điều.
“Hỏa hổ... Vận chuyển hỏa thế thổ nạp thuật...”
Lý Hạo nghĩ trong lòng, văn tự lại hiện lên.
Hắn suy nghĩ, nếu Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật có thể dung hợp, vậy thì nguyên bản cái trước khi dung hợp, hỏa thế thổ nạp thuật, là cái gì?
Lão sư chắc chắn biết.
Nhưng lão sư không truyền thụ cho mình, mà lại trực tiếp truyền thụ Ngũ Cầm Thổ Nạp Thuật.
Hắn nhanh chóng lật xem bí thuật trong trữ vật giới, Bình Nguyên vương biết rất nhiều bí thuật, hắn muốn thử xem, có bí thư nào có thể tự thành hỏa thế hay không, nếu có, thì làm sao để mãnh hổ thổ nạp?
Khi đó, chẳng phải mỗi văn tự đều tự tu luyện?
Ánh mắt Lý Hạo lóe lên, bỗng nhiên kích động vô cùng.
Hắn nhanh chóng lật xem tất cả bí thuật, tìm kiếm bí thuật có thể hình thành hỏa thế, nhìn một hồi, khẽ nhíu mày, giống như nghĩ tới cái gì đó, bỗng nhiên khởi động hệ thống truyền tin trên kim khải.
“Nam Quyền sư thúc!”
“Ngươi lại chơi cái trò gì thế? Hệ thần thông thứ ba thật sự thành công? Cứ như vậy, chỉ sợ ngươi thật sự không có hy vọng bước vào lĩnh vực võ sư... Lý Hạo, ngươi đừng làm bậy!”
Hình như Nam Quyền muốn liên lạc với Lý Hạo, nhưng lão không có quyền hạn này, cho đến khi Lý Hạo liên lạc với lão, lão mới có cơ hội nói ra suy nghĩ của mình.
Mang theo một chút tiếc nuối và trách móc: “Hai hệ thần thông đã đủ dùng rồi, vì sao còn phải truy tìm hệ thứ ba? Giai đoạn hiện tại, không ai làm như vậy cả, ngươi sao phải đi một mình ...”
“Nam Quyền sư thúc!”
Lý Hạo cắt ngang lão: “Ta nhớ, hình như bí thuật của ngươi rất bá đạo huyết tinh, có hỏa bạo chi thế...”
“Thế nào? Không được?”
“Không, ta hỏi một chút, chính xác thì quyền pháp của Nam Quyền sư thúc tên là gì?”
Nam Quyền có chút nghi hoặc, nhưng vẫn trả lời: “《 Hám Thiên Quyền 》, một loại trong truyền thừa cổ võ, chỉ là được cải tiến qua từng đời, không còn giống như trước kia nữa. Ta vẫn luôn muốn đổi 《 Huyết Tinh Sư Vương Quyền 》 trong Chiến Thiên quân, cái đó hẳn là có chút trợ giúp đối với ta...”
“Nam Quyền sư thúc, ta sẽ nghĩ biện pháp giúp ngươi đổi lấy, ngươi trước tiên truyền bí thuật 《 Hám Thiên Quyền 》 cho ta, bao gồm cả hô hấp pháp. Nếu ta nhớ không lầm, quyền pháp của ngươi bá đạo vô song, có hỏa bạo chi thế...”
CMN!
Nam Quyền mắng to, Ngân Nguyệt võ lâm, muốn bí thuật của người khác, tựa như giết cha giết mẹ. Còn cướp đoạt truyền thừa, thậm chí là cừu hận không đội trời chung!
Vậy mà thằng nhóc Lý Hạo này, lại muốn bí thuật của ta!
Phi!
Sao ta lại truyền lại bí thuật cho ngươi, ngươi nghĩ cái gì đấy?