TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1438: Thủ hạ của ngươi có người xấu (7)

Sau khi Lý Hạo trở về, các phương đều đang nghị luận sôi nổi.

Mà trong đại điện cũ nát của phủ Đô đốc Thiên Tinh, Lý Hạo vừa đưa bọn người Chu Thự Trưởng vào nhà không lâu, bên trong Liệp Ma đoàn, Vân Dao sắc mặt biến hóa, nàng dường như nhìn thấy được ai đó.

Nhìn nơi góc tường, một bóng người nho nhỏ giống như đang ăn trộm vậy, đang thăm dò xung quanh.

Vân Dao giờ phút này mặc áo giáp, ngược lại cũng không lộ ra mặt thật.

Nhìn thoáng qua bên kia, sắc mặt lập tức biến hóa, lại nhìn về phía Lưu Long nói khẽ: “Đội trưởng, ta đi làm chút chuyện, chút nữa sẽ trở về.”

“Bây giờ sao?”

“Ừm.”

Lưu Long khẽ nhíu mày, thấp giọng nói: “Đừng chạy lung tung, cẩn thận một chút!”

“Ta biết rồi.”

Vân Dao cũng không nhiều lời, đi về phía nơi xa, Lưu Long nhìn thoáng qua rồi khẽ nhíu mày, nhưng cũng không nói gì.

Mấy vị võ sư Ngân thành, đều có chuyện xưa của mình.

Chỉ là, có đôi khi y cũng rất bất lực.

Lý Hạo bây giờ tuy mạnh, nhưng y cũng không muốn gây quá nhiều phiền phức cho Lý Hạo, có một vài việc không dễ dàng như vậy.

Vũ Kỳ đang quan sát, Lý Hạo đã chứa chấp nàng rồi quay đầu liền đi, vừa đi đã là một tuần lễ.

Nàng gần đây rất gấp.

Đệ đệ của nàng vẫn còn ở bên ngoài.

Cứ ở mãi nơi đây cũng không phải là cách, nếu còn không ra ngoài, lỡ như đệ đệ chết đói phải làm sao bây giờ?

Mặc dù trước khi đi, đã để lại cho Vũ Minh tất cả vốn liếng của mấy năm nay, nhưng Vũ Minh rất thích xài tiền bậy bạ, thấy ai khó khăn cũng sẽ giúp đỡ một chút, mặc dù bản thân cũng khó khăn muốn chết.

Bản thân nàng phải ra ngoài thôi!

Lý Hạo bây giờ đã trở về, nàng cũng không rõ Lý Hạo lúc nào mới lật lại bản án của Vân gia, so với việc tiếp tục chờ đợi, chi bằng cứ về trước.

Nàng thấy Lý Hạo dẫn người tiến vào đại sảnh, nghĩ muốn đợi lát nữa Lý Hạo ra ngoài, tự mình sẽ đi tìm hắn.

Đang nghĩ ngợi, cảm nhận được bên ngoài có một người, nghiêng đầu nhìn một cái, là một vị chiến sĩ hắc giáp, ánh mắt nàng có chút cảnh giác, đối với những hắc giáp này thì nàng có chút kiêng kỵ, bởi vì Hắc Giáp quân của Hoàng Thất cũng mặc áo giáp tương tự.

Tuy nói, chi quân đội này dường như không có quan hệ gì với Hoàng Thất, nghe nói là áo giáp của Chiến Thiên quân.

Hắc giáp cứ đứng đấy bất động, chỉ nhìn nàng chằm chằm.

Không biết qua bao lâu, Vũ Kỳ vừa muốn bỏ đi, đột nhiên bên tai truyền đến âm thanh khàn khàn: “Ngươi tên gì?”

Vũ Kỳ cảnh giác cao độ.

“Ngươi năm nay 16 tuổi, ngươi còn một người đệ đệ, 15 tuổi nhỏ hơn ngươi một tuổi đúng không?”

Vũ Kỳ sắc mặt khẽ biến, quay đầu muốn rời khỏi.

Chuyện của đệ đệ, cũng chỉ có vài đứa trẻ nghèo trong xóm biết mà thôi, đệ đệ phải chăng đã xảy ra chuyện gì rồi không?

“Tiểu Kỳ, ngươi không nhận ra ta sao?”

Sau một khắc, mặt nạ biến mất, lộ ra khuôn mặt của Vân Dao.

Vũ Kỳ quay đầu nhìn lại, biến sắc, hơi nghi hoặc một chút, có chút không xác định, nhưng cũng không có lên tiếng, chỉ là cẩn thận từng li từng tí nhìn.

“Là ta!”

Vũ Kỳ vẫn cứ nhìn mà không lên tiếng.

Nàng nhận ra khuôn mặt này… mặc dù có chút thay đổi, nhưng so với trước kia cũng không khác biệt cho lắm.

Thế nhưng… nàng rõ ràng đã chết!

Chính mình đã thấy tận mắt!

Lừa đảo… nhất định là lừa đảo.

Nghe nói, bây giờ có một số siêu năng cũng có thể biến ảo khuôn mặt, nhất định là lừa đảo, nàng vô cùng cảnh giác, nhìn về đại sảnh nơi xa kia: “Ngươi muốn làm gì? Đây là phủ Đô đốc Thiên Tinh, Lý Đô đốc đang ở bên trong!”

“Aii!”

Thở dài một tiếng, lại có chút cảm khái cùng thương tiếc: “Ngươi và Vũ Minh, không phải… không phải đã chết cả rồi sao?”

Sắc mặt Vũ Kỳ thay đổi, “Cái gì Vũ Minh chứ?”

“Ta là cô út, ngươi quên rồi sao?”

Nghĩ đến điều gì đó, Vân Dao do dự một chút, nhưng vẫn mở miệng nói: “Sau lưng ngươi có một vết sẹo, là lúc nhỏ ta trông ngươi, không cẩn thận làm ngươi bị phỏng…”

Vũ kỳ có chút nghi ngờ, có chút không xác định, cũng có chút không dám tin tưởng.

Nhìn Vân Dao hồi lâu, lắc đầu: “Không… ngươi không phải… cô út đã chết rồi…”

Nói xong, nhanh chóng chạy về phía đại sảnh.

Vân Dao nao nao, chần chờ một chút, lựa chọn dừng bước, chỉ là trong lòng có chút nghi hoặc, còn có vài điều không thể tin được, bọn họ còn sống sao?

Trong đại sảnh.

Lý Hạo đang nói chuyện với bọn người Chu phó Thự Trưởng, bỗng nhiên một người hấp tấp chạy vọt vào, Lý Hạo khẽ nhíu mày, rất nhanh lại giãn ra lông mày.

Đây là đợi không kịp rồi sao?

Nhưng chuyện của Vân gia, trong thời gian ngắn không dễ gì làm được.

Tiểu nha đầu đúng là vội vàng dao động.

Đương nhiên, báo thù rửa hận thì không vội cũng không được, có đôi lúc hắn cũng từng nghĩ sẽ phóng thẳng vào tổng bộ của Hồng Nguyệt để xử lý Ánh Hồng Nguyệt, nhưng thực lực không cho phép, vậy thì đành chờ thôi.

“Đại nhân, thủ hạ ngươi có người xấu!”

Lời nói của Vũ Kỳ khiến Lý Hạo sững sờ, người xấu sao?

Là ai?

Sau một khắc, Vân Dao xuất hiện ngay cửa ra vào, không nói gì nữa.

Mà Lý Hạo khẽ giật mình, nhìn thoáng qua Vũ Kỳ, lại nhìn nhìn Vân Dao, có chút sững sốt.

Vân Dao…

Không phải như vậy chứ?

Vân Hạo Nhiên… Vân Dao… chẳng lẽ có quan hệ với nhau thật sao?