Cửu hoàng tử cười khẽ: “Chúng ta khác nhau, ta dù sao cũng sinh ra ở Hoàng Thất, từ nhỏ đã được tiếp xúc những tài nguyên mà người thường không thể nào tiếp xúc được, sinh ra đã không thiếu cái gì, cho nên cũng càng thêm khâm phục những anh hùng hào kiệt như Thiên Tinh Hầu vậy, dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng!”
Y rất khiêm tốn.
Lý Hạo cười cười không nói chuyện, Cửu hoàng tử thấy thế cũng nhanh chóng cười nói: “Đi đường bôn ba, Thiên Tinh Hầu đã mệt nhọc, đại khái cũng muốn sớm về nghỉ ngơi, tiểu vương không quấy rầy nữa, để tránh Thiên Tinh Hầu lao lực quá sức…”
Nói xong, lấy ra một chiếc nhẫn trữ vật, cười nói: “Đây là một chút tâm ý của Hoàng Thất, Thiên Tinh Hầu vừa về đến Thiên Tinh thành, còn phải hoàn tất những công việc còn chưa làm xong, ta cũng không quấy rầy nữa! Ngày sau, Thiên Tinh Hầu nếu như muốn tìm ta uống rượu tâm sự có thể bảo Hạ sư phụ đưa tin, cứ gọi, ta chắc chắn sẽ đến… chỉ là không thể nào ra khỏi Thiên Tinh thành.”
“Đa tạ!”
Lý Hạo trực tiếp nhận lấy, cười ha hả nói: “Lần sau sẽ tìm hoàng tử uống rượu!”
“Hạ sư phụ, ngươi ở lại tâm sự với Thiên Tinh Hầu một chút, ta về trước đây.”
Hạ Dũng gật gật đầu.
Cửu hoàng tử cũng không tiếp tục lưu lại, dáng tươi cười sáng lạn mà cất bước rời đi, phía sau, Hắc Giáp quân nhanh chóng theo cùng.
Lý Hạo nhìn thoáng qua, khẽ nhướng mày.
Hắc Giáp quân!
Chỉ có 100 người, nhưng nhìn nhịp bước, nhìn khí thế, tuy rằng bị áo giáp che đậy, nhưng Lý Hạo có thể cảm nhận được những Hắc Giáp quân này rất mạnh, không có một ai yếu hơn Phá Bách, Thế cũng là tràn ngập trong đội ngũ.
Không biết là có bao nhiêu Đấu Thiên, thậm chí là tồn tại phía trên Đấu Thiên.
So với Liệp Ma quân sau lưng mình, phía Lý Hạo còn kém xa lắc xa lơ.
Nam Quyền cười ha hả, cũng nhìn về phía bên đó, cười nói: “Còn nhìn hay sao, phải chăng muốn đánh với nhau một trận?”
“Y rất mạnh sao?”
“Ngươi không nhìn ra hả?”
Lý Hạo như có điều suy nghĩ nói: “Nhìn ra một ít, là một võ sư cường đại, về phần đã bão hòa bao nhiêu đầu khóa siêu năng, ngược lại là không thể nhìn ra, y so với Nam Quyền sư thúc thì như thế nào?”
“Không rõ cho lắm.”
Nam Quyền lắc đầu: “Trước kia còn biết một chút, về sau y vào di tích mấy lần, thực lực hẳn là đã tăng lên rất nhiều, cụ thể như thế nào, ta cũng không đoán được, đã lâu lắm rồi y không động võ.”
Nói xong lại nhìn về phía Lý Hạo, truyền âm nói: “Sao ngươi lại dẫn lão gia hỏa của Hành Chính Tổng Thự đến đây chứ?”
“Lão giúp ta làm chút việc vặt.”
“Ngươi giỏi thật!”
Nam Quyền cũng không nói gì, lợi hại nha.
Cái tên này, thế mà ngay cả phó Thự Trưởng của Hành Chính Tổng Thự cũng bắt cóc đến đây được, gã họ Chu này, rốt cục có phải cường giả hay không, Ngân Nguyệt mỗi người nói một kiểu.
Có một loại cường giả, gọi là ẩn thân tại chốn đông người, mọi người đều biết ngươi có thể là cường giả, nhưng không biết ngươi rốt cục mạnh đến mức nào… điều này mới khiến người ta kiêng kỵ.
Triệu Thự Trưởng và Chu phó Thự Trưởng chấp trưởng Ngân Nguyệt nhiều năm, nếu nói không phải là cường giả, tất cả mọi người sẽ không tin cho lắm.
Nhưng nếu nói là cường giả … vậy rốt cục bọn họ mạnh cỡ nào?
Cũng chưa từng thấy bọn họ xuất thủ qua.
Chu phó Thự Trưởng nhìn về phía Nam Quyền một chút, nở nụ cười, gật gật đầu: “Hạ đại sư, đã lâu không gặp!”
Hạ Dũng lười đáp lại, cũng không nói gì cả.
Lý Hạo cũng không nhiều lời: “Đi thôi, vào thành. Chỗ ở của ta rất nhỏ, cũng có chút thô sơ, Hoàng Thất nói thưởng cho ta một tòa Hầu phủ, nghe nói là ở trên đường lớn Cửu Ti, chỗ ở rất lớn, đáng tiếc… ta không dám đi, sợ bị Cửu Ti đánh chết!”
Nam Quyền cười ha hả.
Chu phó Thự Trưởng lại hững hờ nói: “Thưởng thì tại sao lại không lấy? Bên Cửu Ti mới là đất hạch tâm của thiên hạ, trước giờ vẫn hùng cứ thành bắc, cũng không phải kế lâu dài, cho người ta cảm giác giống như gánh hát rong vậy… có đôi khi, không nên cảm thấy vị trí không quan trọng, chỉ có tiến vào đường lớn Cửu Ti, mới là vùng đất trọng yếu của vương triều Thiên Tinh.”
Nơi đây cũng không phải là vùng đất có thể ở lại lâu dài.
Nếu ở lâu tại đây, tất cả mọi người sẽ cảm thấy, ngươi lúc nào cũng có thể bỏ trốn.
Lý Hạo như có điều suy nghĩ, gật gật đầu, cũng không tiếp lời.
Nam Quyền nhìn lão một cái, cười cười, nhe răng.
Lão đầu tử này, nhìn thấy lão thật không thoải mái, luôn tỏ vẻ cái gì ta cũng biết vậy, thật sự rất muốn cho lão một quyền.
“Nam Quyền sư thúc, mấy ngày ta rời khỏi, Thiên Tinh thành không có đại sự gì chứ?”