TRUYỆN FULL

[Dịch] Tinh Môn

Chương 1433: Thủ hạ của ngươi có người xấu (2)

Bị yêu thực phong tỏa hay sao?

Trong lòng Lý Hạo khẽ động: “Yêu thực trước giờ vẫn luôn tồn tại phía trên những cái mỏ lớn, đại biểu không thiếu năng lượng, tại sao lại chết?”

Những yêu thực như vậy, hẳn là so với những yêu thực khác càng có thực lực hơn, càng mạnh hơn mới đúng.

Chu phó Thự Trưởng cười cười: “Sớm xuất thế, thiên địa không dung, hư không phá toái, loạn lưu vây giết, không khí bẩn xâm nhập… đều là nguyên nhân dẫn đến cái chết của yêu thực, có lẽ cũng chính vì vậy, cho nên những yêu thực hay yêu thú khác mới hiểu được, thiên địa bây giờ không giống với lúc trước, bọn nó không thể nào tùy ý xuất thế!”

Lý Hạo hiểu rõ.

Lần thứ nhất khôi phục, nghe nói là có liên quan đến bọn người Ánh Hồng Nguyệt, không biết là vô ý đưa đến hay là cố ý làm như vậy, cụ thể như thế nào, bây giờ ngoại trừ những người trong cuộc ra, không ai có thể biết được.

Chu phó Thự Trưởng nói: “Lần thứ hai khôi phục, mấu chốt có lẽ nằm ở Thiên Tinh thành… chẳng lẽ là nói cái mỏ lớn ở Thiên Tinh trấn kia sao?”

Phải biết, mỏ lớn ở Thiên Tinh trấn, năm đó đã có thể cung cấp đầy đủ nguồn năng lượng vô cùng to lớn cho bát đại thành, vô cùng to lớn, là nguồn năng lượng dự trữ cung cấp cho toàn bộ Ngân Nguyệt.

Lý Hạo kỳ thực cũng có chút nghi hoặc, tại sao năng lượng bắt đầu từ thời kỳ cổ văn minh, từ từ suy yếu đi?

Mãi đến 20 năm trước, mới khôi phục một chút.

Trước lúc này, toàn bộ đại địa Ngân Nguyệt, dường như không có một chút năng lượng gì tồn tại.

Đương nhiên, bây giờ không phải là lúc để truy cứu vấn đề này.

Giờ khắc này Lý Hạo đã nhìn thấy cửa thành Thiên Tinh.

Mà trong khoang thuyền, cũng có một chút bạo động, không ít binh sĩ lần thứ nhất lặn lội đường xa, đi vào kinh thành trong truyền thuyết, đều có chút hiếu kỳ cùng chờ mong.

Từ Ngân Nguyệt xuất phát đến Thiên Tinh, đoàn người Lý Hạo đã hao tốn thời gian bốn ngày.

Cũng không phải là nhanh cho lắm.

Bốn ngày này, Lý Hạo bọn hắn cũng không nhàn rỗi gì, lượng lớn kiếm năng tuôn ra, chiết xuất rất nhiều Thần Bí Năng, những vật này đối với Lý Hạo mà nói, bây giờ giúp hắn đề thăng cũng chỉ có hạn, nhưng đối với đám người này mà nói, có thể tưởng tượng được hiệu quả đề thăng tốt biết bao nhiêu.

Hơn ngàn quân sĩ, gần như đều đã bước vào Trảm Thập cảnh.

Từ gần đến Trảm Thập đến tiến vào Trảm Thập, đã tăng cường hơn rất nhiều, nhưng đối với Lý Hạo mà nói, thật giống như chín trâu chỉ mất một sợi lông, không đáng kể gì, Trảm Thập cảnh của võ sư không khó, trước Phá Bách viên mãn, kỳ thực đều rất nhẹ nhàng.

Nhất là còn có kiếm năng phụ trợ, áp chế được bạo động của Thần Bí Năng, nếu không phải lo lắng thực lực của mọi người tăng lên quá nhanh sẽ dẫn đến mất khống chế, mấy ngày tiếp theo cưỡng ép đề thăng bọn họ đến Phá Bách cũng không khó.

Phối hợp với Chiến Thiên khải, vốn dĩ là một đội quân tinh nhuệ, chiến lực sẽ nhanh chóng tăng lên.

Mà bọn người Lưu Long, mấy ngày nay không có tu luyện, chủ yếu phụ trách truyền thụ Thập Hoàn Phong Sơn trận.

10 người một tổ, hình thành Thập Hoàn Phong Sơn trận nhỏ, 100 người thì quy mô sẽ càng lớn hơn…

Chờ đến khi cả ngàn người đều học xong, đều có thể phối hợp thành công, tụ tập lực lượng vào một người, nghĩ chắc hiệu quả sẽ khác hẳn, điều kiện tiên quyết là người được tụ lực kia, có thể tiếp nhận tất cả hay không.

Cửa thành.

Lý Hạo thấy được ngọn cờ của Hoàng Thất đang tung bay.

Lá cờ của Hoàng Thất vương triều Thiên Tinh, sáng chói giống như tinh không, lấp lóe tinh quang, đây cũng đại biểu cho tồn tại của vương triều Thiên Tinh, là Thiên Tinh kỳ.

Thần chu khổng lồ đáp xuống mặt đất.

Lý Hạo có chút nhướng mày, Hoàng Thất phái người đến hay sao?

Hắn đã nhận được thông tin từ Nam Quyền, Cửu hoàng tử đến, nghe nói trong Hoàng Thất, Cửu hoàng tử là người rất có khả năng tranh đoạt được hoàng vị, đương nhiên, Thiên Tinh Vương còn sống, đời trước của Thiên Tinh Vương còn sống hay không, Lý Hạo cũng không rõ lắm.

Lão Ti trưởng của Cửu Ti đều còn sống, vậy lão hoàng đế đời trước còn sống, vậy cũng không có gì ngạc nhiên.

Nghe nói vị kia đã sớm chết mất, ai biết được chứ?

Nơi xa, một thanh niên mặc áo bào màu vàng, một bộ dáng tươi cười ấm áp, hai tay chắp sau lưng, đang im lặng chờ đợi, hai bên, là một số Hắc Giáp quân hộ vệ, nhân số không nhiều, cũng khoảng 100 người.

“Xuống thuyền!”

Lý Hạo quát một tiếng, từng đội từng đội Liệt Ma quân bước xuống thuyền.